[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y

Chương 10: Đồng Chí Lâm Tuyết Quân 7

Trước Sau
Tuyết rơi dày đặc nhưng không khí rất trong lành, nhìn xa vẫn có thể nhìn thấy dãy núi trùng điệp như con trăn khổng lồ uốn lượn phía xa xa. Đó là ranh giới giữa cao nguyên Nội Mông và đồng bằng Tùng Liêu, là lá phổi xanh quan trọng của vùng Đông Bắc và khu bảo tồn rừng quốc gia, dãy núi Đại Hưng An.

Phía tây là thảo nguyên tuyết trắng xóa trải dài bất tận - đây là một trong ba thảo nguyên rộng lớn nhất thế giới, là thảo nguyên đẹp nhất trong số sáu thảo nguyên lớn của Trung Quốc, thảo nguyên Hô Sắc Hách Bối Nhĩ!

Đây là một vùng đất tràn đầy vàng ròng chưa được khai phá.

Hít một hơi thật sâu, mùi vị lạnh lẽo quen thuộc. Đây là mùi vị độc nhất vô nhị, khó tả, chỉ có ở quê hương Hô Sắc Hách Bối Nhĩ.

Lâm Tuyết Quân siết chặt cổ áo khoác quân đội, gập đôi chiếc chăn mỏng quấn chặt hơn.

Khhung cảnh trước mắt vô cùng thân quen, sinh ra và lớn lớn trên mảnh đất Hô Sắc Hách Bối Nhĩ mấy chục năm sau, cô thường xuyên nhìn thấy.

Giây phút này, Lâm Tuyết Quân dường như không phải là đang xuyên không mà là đang trở về quê hương.

“Bác ơi, có chuyện gì vậy? Giọng nói của Mục Tuấn Khanh gồng mình chống chọi với cơn gió vang lên phía trước.



“Đã nửa tiếng rồi, con bò cái nó khó đẻ, mãi chẳng sinh được nghé con. Giờ phải làm sao...”

Giọng nói của người nông dân dần bị gió thổi tan đi.

Lâm Tuyết Quân hơi sững sờ sau đó bước nhanh hơn, men theo hướng của tiếng người và ánh đèn phía trước, dẫm lên lớp tuyết dày đặc, phát ra tiếng ken két, tiến về phía chuồng bò được người dân dựng tạm bằng vải nỉ.

Đội trưởng trong cơn nóng vội đã bất chấp mời cả bác sĩ cho người đến.

Hơn vạn gia súc của xã Hô Sắc Hách được chia thành từng đàn nhỏ, giao cho các hộ chăn nuôi chăm sóc. Những gia đình đông người thì nhận đàn lớn, có khi lên đến cả nghìn con bò, ngựa, dê, lạc đà, lừa… còn những hộ ít người thì nhận đàn nhỏ hơn, thường cũng phải vài trăm con.

Chuồng gia súc của hộ chăn nuôi này chiếm một khoảng đất khá rộng, được rào chắn bởi hàng rào di động và những tấm vải dạ dày cộm để chắn gió. Phía trong cùng là bầy cừu chen chúc nhau sưởi ấm, ngoài ra còn có 10 con bò cái, 12 con ngựa cái, 2 con lạc đà và 5 con lừa nhỏ.

Một con bò cái đang được buộc trong một góc chuồng kiên cố, xung quanh là hơn chục người túm tụm xem. Gió tuyết lạnh buốt bên ngoài nhưng bên trong lại ấm áp bởi hơi thở của người và gia súc, tạo thành từng làn khói trắng mờ ảo.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau