[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y

Chương 32: Món Quà Của Bò Mẹ 4

Trước Sau
Một người dân trong làng dậy sớm đi ngang qua chỗ ở của các thanh niên trí thức, thấy trong sân trống trơn, không có xe bò, không có củi khô hay phân bò chất thành đống dựa vào tường, không có chuồng gà chuồng lợn, thậm chí không có cả một con chó canh cửa.

Ông lão lắc đầu ngao ngán, trong lòng thầm nghĩ lứa thanh niên trí thức này chắc chắn là những kẻ nghèo rớt mồng tơi, ngoài sức lực ra thì chẳng có gì. Bỗng nhiên, ông ta ngửi thấy một mùi hương thơm phức, quyến rũ.

Miệng ông ta lập tức ứa đầy nước miếng, ông ta vội vàng tiến lại gần cửa, ngẩng đầu lên hít hà.

“Chậc chậc, mùi gì mà thơm thế nhỉ?”

Ông lão đang mải mê hít hà thì một cậu ấy bẩn thỉu từ nhà bên cạnh chạy đến sau khi chào hỏi thì tò mò hỏi: “Bác ơi, bác đang làm gì thế?”

“À... Ừm... Bác đi ngang qua thôi... Đi ngang qua thôi...” Ông lão ấp úng giải thích sau đó vội vàng lấy tay quệt miệng, rảo bước đi.

Cậu ấy khó hiểu nhìn theo bóng ông lão, định vòng qua chỗ ở của thanh niên trí thức để sang nhà khác chuyển lời cho mẹ, bỗng nhiên cậu dừng bước.

Chiếc mũi nhỏ của cậu ấy khẽ động đậy, cậu vô thức đi đến chỗ ông lão vừa đứng.

Thơm quá... Thơm quá...

Không lâu sau cậu ấy đã lần theo mùi hương lẻn vào sân, quên béng mất lời mẹ dặn, chỉ mải mê hít hà hương thơm nồng nàng quyến rũ ấy.



...

Trong căn nhà ngói, sau khi sữa đã sôi Mạnh Thiên Hà vội vàng bê nồi sữa ra đặt ở một góc, dùng muỗng múc đầy từng cốc một.

Cả quá trình không hề làm đổ một giọt sữa nào.

Y Tú Ngọc kéo tay áo, dùng tay áo lót cốc, bưng cốc sữa nóng đi về phía bàn ăn, cúi đầu xuống thổi phù phù trông hệt như một chú mèo con vừa sợ bỏng vừa muốn ăn vụng.

Cốc cuối cùng tất nhiên là của Lâm Tuyết Quân.

Sau khi múc sữa cho Lâm Tuyết Quân Mạnh Thiên Hà lại đổ thêm nước vào nồi, tráng sạch lớp sữa còn sót lại trên thành nồi sau đó đặt lên bếp, đun nhỏ lửa.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi từ khi sữa được múc ra khỏi nồi đến khi được bưng lên bàn ăn, trên bề mặt cốc sữa đã hình thành một lớp váng sữa màu vàng nhạt.

Y Tú Ngọc cẩn thận dùng móng tay khều lớp váng sữa lên, há miệng, ngửa đầu lên, cho lớp váng sữa vào miệng, vừa nheo mắt, nhấm nháp, thưởng thức, vừa lắc đầu, tấm tắc khen ngon.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau