[Thập Niên 60] Thảo Nguyên Mục Y
Chương 48: Đồng Cỏ Mùa Đông 1
Nhưng đại đội trưởng lại lắc đầu, đưa tay đặt lên chiếc mũ của cậu ấy thấp người, im lặng nãy giờ, nói: “Để con bé đi với A Mộc Cổ Lăng đi.”
A Mộc Cổ Lăng là tên của cậu ấy thấp người, trong tiếng Mông Cổ có nghĩa là bình an, may mắn.
A Mộc Cổ Lăng chỉnh lại sợi dây ném đá Ngô Nhĩ Đa đeo trên cổ sau đó rung nhẹ cây cung đeo sau lưng, sờ soạng ống tên đeo bên hông.
Mặc dù đại đội trưởng không cho cậu ấy mang súng nhưng cậu cũng có vũ khí để đánh nhau với chó sói.
Kéo chiếc mũ bị đại đội trưởng xoa lệch, cậu ấy kéo thêm hai cái nữa để bóng râm của vành mũ che khuất đôi mắt. Sau đó mới tiếp tục nhìn chằm chằm vào chuồng ngựa.
Vài phút sau, cậu ấy nhìn thấy nữ thanh niên trí thức tên Lâm Tuyết Quân dắt ra một con ngựa thuần đen, không khỏi thốt lên: “Tô Mộc!”
Thanh niên trí thức Lâm Tuyết Quân lại chọn Tô Mộc!
Đó là con ngựa mà cậu thèm muốn bấy lâu nay, con ngựa tốt nhất trong đội sản xuất!
Tuyết tan, nắng lên, gió khô thổi trên thảo nguyên, những bông tuyết còn sót lại lấp lánh ánh kim cương như những nàng tiên nhỏ bay lượn khắp nơi.
Ngựa Tam Hà là giống ngựa nổi tiếng nhất trên thảo nguyên Hô Luân Bối Nhĩ là một trong ba giống ngựa nổi tiếng của Trung Quốc. Trong lịch sử đua ngựa của Trung Quốc, ngựa Tam Hà là giống ngựa nội địa duy nhất có thể cạnh tranh với ngựa nước ngoài.
Thủ tướng trung quốc từng ca ngợi ngựa Tam Hà là giống ngựa có phẩm chất ưu tú của Trung Quốc.
Kiếp trước, Lâm Tuyết Quân từ nhỏ đã mong muốn có được một con ngựa Tam Hà thuần đen chất lượng tốt. Nhưng thời điểm đó trên thảo nguyên có rất nhiều hang chuột, ngựa mà giẫm phải sẽ bị gãy chân, rất dễ dẫn đến tử vong. Vì vậy người dân trên thảo nguyên đều sử dụng xe máy để chăn gia súc, mẹ cô cũng không cho phép cô cưỡi ngựa nhanh. Hơn nữa những con ngựa đực con trong nhà đều đã được bán đi, ngựa cái phải giữ lại để sinh ngựa con. Mẹ cô không nỡ để bọn trẻ cưỡi bừa bãi, còn thường xuyên nói rằng dù sao cô cũng phải đến thành phố học hành, lỡ như có tình cảm với con ngựa nào đó, sau này không mang theo được, bán đi cũng không nỡ, thật là khó xử.
Cô không ngờ rằng bây giờ lại tìm thấy một con ngựa Tam Hà thuần đen, lông đen bóng, cơ bắp săn chắc trong số những con ngựa của đội sản xuất.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
A Mộc Cổ Lăng là tên của cậu ấy thấp người, trong tiếng Mông Cổ có nghĩa là bình an, may mắn.
A Mộc Cổ Lăng chỉnh lại sợi dây ném đá Ngô Nhĩ Đa đeo trên cổ sau đó rung nhẹ cây cung đeo sau lưng, sờ soạng ống tên đeo bên hông.
Mặc dù đại đội trưởng không cho cậu ấy mang súng nhưng cậu cũng có vũ khí để đánh nhau với chó sói.
Kéo chiếc mũ bị đại đội trưởng xoa lệch, cậu ấy kéo thêm hai cái nữa để bóng râm của vành mũ che khuất đôi mắt. Sau đó mới tiếp tục nhìn chằm chằm vào chuồng ngựa.
Vài phút sau, cậu ấy nhìn thấy nữ thanh niên trí thức tên Lâm Tuyết Quân dắt ra một con ngựa thuần đen, không khỏi thốt lên: “Tô Mộc!”
Thanh niên trí thức Lâm Tuyết Quân lại chọn Tô Mộc!
Đó là con ngựa mà cậu thèm muốn bấy lâu nay, con ngựa tốt nhất trong đội sản xuất!
Tuyết tan, nắng lên, gió khô thổi trên thảo nguyên, những bông tuyết còn sót lại lấp lánh ánh kim cương như những nàng tiên nhỏ bay lượn khắp nơi.
Ngựa Tam Hà là giống ngựa nổi tiếng nhất trên thảo nguyên Hô Luân Bối Nhĩ là một trong ba giống ngựa nổi tiếng của Trung Quốc. Trong lịch sử đua ngựa của Trung Quốc, ngựa Tam Hà là giống ngựa nội địa duy nhất có thể cạnh tranh với ngựa nước ngoài.
Thủ tướng trung quốc từng ca ngợi ngựa Tam Hà là giống ngựa có phẩm chất ưu tú của Trung Quốc.
Kiếp trước, Lâm Tuyết Quân từ nhỏ đã mong muốn có được một con ngựa Tam Hà thuần đen chất lượng tốt. Nhưng thời điểm đó trên thảo nguyên có rất nhiều hang chuột, ngựa mà giẫm phải sẽ bị gãy chân, rất dễ dẫn đến tử vong. Vì vậy người dân trên thảo nguyên đều sử dụng xe máy để chăn gia súc, mẹ cô cũng không cho phép cô cưỡi ngựa nhanh. Hơn nữa những con ngựa đực con trong nhà đều đã được bán đi, ngựa cái phải giữ lại để sinh ngựa con. Mẹ cô không nỡ để bọn trẻ cưỡi bừa bãi, còn thường xuyên nói rằng dù sao cô cũng phải đến thành phố học hành, lỡ như có tình cảm với con ngựa nào đó, sau này không mang theo được, bán đi cũng không nỡ, thật là khó xử.
Cô không ngờ rằng bây giờ lại tìm thấy một con ngựa Tam Hà thuần đen, lông đen bóng, cơ bắp săn chắc trong số những con ngựa của đội sản xuất.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất