Thập Niên 60: Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Đại Lão Hương Giang
Chương 17
Giang Yến lạnh lùng nói: "Trình Sinh, nếu ông biết tôi quen thuộc với tính năng của tàu thì ông đừng nói về việc giá cả có hợp lý hay không, giá trị của con tàu đó đối với tôi không chỉ là một con số."
Nói xong anh đi tới mép thuyền, trực tiếp nhảy lên bờ.
Người đàn ông trung niên cười khẩy.
Tất nhiên đối với giới doanh nhân, kiểu cười này chỉ là chiêu trò có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Ông ta muốn nói điều gì khác nhưng nhìn vào bóng lưng của Giang Yến, ông ta liền biết điều đó là vô ích.
Sau sự việc ở nhà họ, ông ta đã đến thăm Giang Yến nhiều lần, thậm chí còn đến gặp các trưởng lão của nhà họ Giang để thuyết phục anh nhưng Giang Yến hoàn toàn thờ ơ.
Vốn ông ta tưởng rằng thiếu niên này khi làm việc ở bến tàu hai tháng thì sẽ làm anh mất đi lòng kiêu ngạo và khiến anh nhận ra sự thật nhưng lần này nhìn anh, ông ta lại phát hiện thiếu niên này cứng rắn hơn trước. Huống hồ giữa hai lông mày cũng không biết là khi nào mà nó thực sự đã tạo ra một cảm giác khó hiểu.
Ông ta thở dài, sợ điều này thực sự sẽ không thành công.
Đáng tiếc.
Đó thực sự là một vấn đề lớn.
Ông ta không dám sử dụng bất kỳ thủ đoạn bí mật nào. Mặc dù Giang Ninh Chương đã chết nhưng hy vọng còn sót lại của gia đình họ Giang vẫn còn đó. Đặc biệt là Giang Yến, đứa trẻ này về căn bản không dễ hòa hợp, nếu ông ta không làm đúng thì ông ta có thể phải hứng chịu phản ứng dữ dội.
Đó là tất cả.
Giang Yến nhảy xuống thuyền, chưa bước được hai bước thì đã bị Giang Gia Thành chặn lại.
Hai người không nói chuyện sau đó Giang Gia Thành cũng theo Giang Yến, một đường trở về nhà tổ của nhà họ Giang.
Giang Yến rót nước, đẩy ly đến trước mặt A Thành và nói: "Có chuyện gì vậy?"
A Thành cười lạnh: “Tôi cũng không biết phải nên nói thế nào đây.”
Giang Yến: "..."
Không phải anh ta chỉ muốn nói điều đó sau khi đã kìm nén suốt thời gian qua sao?
A Thành bất lực nói: “Là A Nhiễm, cô ấy muốn hủy bỏ hôn ước với nhà họ Hứa, cô ấy nói rằng nhà họ Hứa muốn kết hôn là vì xưởng nhuộm của họ cho nên cô ấy nhờ tôi giúp cô ấy điều tra động tĩnh cùng với kế hoạch kinh doanh của nhà họ Hứa trong sáu tháng qua. Nhưng tra những thứ lộn xộn thì tôi còn có thể, còn về bí mật kinh doanh thì tôi làm sao hiểu được. Nhiều nhất là tôi chỉ có thể điều tra những điều hời hợt thế nên cô ấy muốn hỏi anh để được giúp đỡ nhưng lại không dám ra mặt.”
Anh ta cũng “biết” người mà Lâm Nhiễm thật sự muốn cầu cứu chính là Giang Yến cho nên anh ta đã suy nghĩ rất kỹ rồi mới qua đây kể cho anh nghe mọi chuyện.
Nếu không thì anh ta cũng có nguyên tắc mà? Có phải không?
Giang Yến cau mày: "Là A Nhiễm hay là chú Lâm?"
Lâm Nhiễm nếu muốn nói ra thì sẽ nói.
Chuyện này là Lâm Nhiễm hay là Lâm Tổ Vọng muốn điều tra? Ý nghĩa đằng sau nó sẽ hoàn toàn khác nhau.
"Là A Nhiễm."
Tất nhiên là A Thành sẽ nghe thấy được ý của Giang Yến rồi, cho nên anh ta mới vội nói: “Cô ấy rất nghiêm túc, cô ấy nói rằng Hứa nhị đã yêu tiểu thư Tân Phái đang ở trên du thuyền trở về Hồng Kông. Anh Yến, anh biết tính cách A Nhiễm rồi đó, loại chuyện này sao cô ấy có thể nhịn được kia chứ? Nếu như không trực tiếp đánh vào đầu Hứa nhị thì cô ấy cũng sẽ tính toán xong rồi sau đó ra tay.”
Giang Yến: "..."
“Tôi sẽ tìm người đi điều tra.”
Nói xong anh đi tới mép thuyền, trực tiếp nhảy lên bờ.
Người đàn ông trung niên cười khẩy.
Tất nhiên đối với giới doanh nhân, kiểu cười này chỉ là chiêu trò có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Ông ta muốn nói điều gì khác nhưng nhìn vào bóng lưng của Giang Yến, ông ta liền biết điều đó là vô ích.
Sau sự việc ở nhà họ, ông ta đã đến thăm Giang Yến nhiều lần, thậm chí còn đến gặp các trưởng lão của nhà họ Giang để thuyết phục anh nhưng Giang Yến hoàn toàn thờ ơ.
Vốn ông ta tưởng rằng thiếu niên này khi làm việc ở bến tàu hai tháng thì sẽ làm anh mất đi lòng kiêu ngạo và khiến anh nhận ra sự thật nhưng lần này nhìn anh, ông ta lại phát hiện thiếu niên này cứng rắn hơn trước. Huống hồ giữa hai lông mày cũng không biết là khi nào mà nó thực sự đã tạo ra một cảm giác khó hiểu.
Ông ta thở dài, sợ điều này thực sự sẽ không thành công.
Đáng tiếc.
Đó thực sự là một vấn đề lớn.
Ông ta không dám sử dụng bất kỳ thủ đoạn bí mật nào. Mặc dù Giang Ninh Chương đã chết nhưng hy vọng còn sót lại của gia đình họ Giang vẫn còn đó. Đặc biệt là Giang Yến, đứa trẻ này về căn bản không dễ hòa hợp, nếu ông ta không làm đúng thì ông ta có thể phải hứng chịu phản ứng dữ dội.
Đó là tất cả.
Giang Yến nhảy xuống thuyền, chưa bước được hai bước thì đã bị Giang Gia Thành chặn lại.
Hai người không nói chuyện sau đó Giang Gia Thành cũng theo Giang Yến, một đường trở về nhà tổ của nhà họ Giang.
Giang Yến rót nước, đẩy ly đến trước mặt A Thành và nói: "Có chuyện gì vậy?"
A Thành cười lạnh: “Tôi cũng không biết phải nên nói thế nào đây.”
Giang Yến: "..."
Không phải anh ta chỉ muốn nói điều đó sau khi đã kìm nén suốt thời gian qua sao?
A Thành bất lực nói: “Là A Nhiễm, cô ấy muốn hủy bỏ hôn ước với nhà họ Hứa, cô ấy nói rằng nhà họ Hứa muốn kết hôn là vì xưởng nhuộm của họ cho nên cô ấy nhờ tôi giúp cô ấy điều tra động tĩnh cùng với kế hoạch kinh doanh của nhà họ Hứa trong sáu tháng qua. Nhưng tra những thứ lộn xộn thì tôi còn có thể, còn về bí mật kinh doanh thì tôi làm sao hiểu được. Nhiều nhất là tôi chỉ có thể điều tra những điều hời hợt thế nên cô ấy muốn hỏi anh để được giúp đỡ nhưng lại không dám ra mặt.”
Anh ta cũng “biết” người mà Lâm Nhiễm thật sự muốn cầu cứu chính là Giang Yến cho nên anh ta đã suy nghĩ rất kỹ rồi mới qua đây kể cho anh nghe mọi chuyện.
Nếu không thì anh ta cũng có nguyên tắc mà? Có phải không?
Giang Yến cau mày: "Là A Nhiễm hay là chú Lâm?"
Lâm Nhiễm nếu muốn nói ra thì sẽ nói.
Chuyện này là Lâm Nhiễm hay là Lâm Tổ Vọng muốn điều tra? Ý nghĩa đằng sau nó sẽ hoàn toàn khác nhau.
"Là A Nhiễm."
Tất nhiên là A Thành sẽ nghe thấy được ý của Giang Yến rồi, cho nên anh ta mới vội nói: “Cô ấy rất nghiêm túc, cô ấy nói rằng Hứa nhị đã yêu tiểu thư Tân Phái đang ở trên du thuyền trở về Hồng Kông. Anh Yến, anh biết tính cách A Nhiễm rồi đó, loại chuyện này sao cô ấy có thể nhịn được kia chứ? Nếu như không trực tiếp đánh vào đầu Hứa nhị thì cô ấy cũng sẽ tính toán xong rồi sau đó ra tay.”
Giang Yến: "..."
“Tôi sẽ tìm người đi điều tra.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất