Thập Niên 60: Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Đại Lão Hương Giang

Chương 33

Trước Sau
Cú sốc vừa rồi của nhà họ Hứa quá lớn khiến Lâm Tổ Vọng nhất thời không biết phản ứng như thế nào đối với sự xuất hiện bất ngờ của A Thành.

Lâm Nhiễm lại hoàn toàn không có vẻ gì là bất ngờ, cô nói với Lâm Tổ Vọng và Phương Bích Trân: "Ba dì Trân, lần này may có anh A Thành, tấm ảnh của Hứa nhị với cô Đinh kia, chính là nhờ anh A Thành chụp đấy, nếu không có tấm ảnh đó thì nhà họ Hứa nhất định không thể nhanh gọn như thế mà ký vào giấy từ hôn, với tính cách da mặt dày như tường thành kia,có khi còn dai hơn kẹo mạch nha,chắc chắn sẽ có cãi cọ."

Da mặt Lâm Tổ Vọng giật giật.

Nói thế nào thì nói , nhà họ Hứa với nhà họ Lâm cũng có giao tình lâu năm, Hứa Đông Phúc cũng được xem là bạn cũ của ông ấy, con gái mình lại thẳng thừng như vậy, vẫn khiến ông ấy có chút chưa thích ứng nên hơi khó chịu, nhưng nghĩ chuyện của nhà họ Hứa đã làm… Thôi quên đi vậy, như con gái nói, bọn họ cũng có gan dám làm,lại còn kêu người khác không được nói sao?

Ông ấy ho khan một tiếng, nghiêm mặt lại như bình thường, nói cảm ơn với A Thành, nói: "Lần này may có cháu!"

A Thành vội vàng xua tay: "Không có gì không có gì, bọn họ ức hiếp A Nhiễm, đây đều là chuyện cháu nên làm."

Lâm Nhiễm cười nhẹ nhàng, hỏi anh ta: "Sao anh lại qua đây?"

A Thành ngại ngùng nói: "Không phải hôm kia tôi mới đưa cho cô tấm ảnh đó sao, lúc trước thấy cả nhóm lớn người nhà họ Hứa qua đây, sợ cô bị ăn hiếp, liền lén chạy qua đây xem sao."

Cái gì mà sợ cô bị ăn hiếp chứ, rõ ràng là muốn chạy qua hóng chuyện đây mà!

"Ừ, xem như anh có lương tâm!"

Lâm Nhiễm cũng không vạch trần anh ta, liền khen ngợi anh ta, nói: "Lúc nãy anh có thấy biểu diễn của đại thiếu nhà họ Hứa kia không? So với người nhà họ Hứa thì chân thật rất hơn nhiều. Hết cái này tới cái kia, cũng là tôi tâm ý kiên định."

Cô hỏi anh ta, "Anh A Yến có biết ăn nói như vậy không?"

A Thành: "…"



Trong đầu anh ta vụt qua dáng vẻ ngày thường đầu mày còn không thèm ngẩng lên của Giang Yến khi nhìn thấy A Nhiễm, thoáng chốc không nói nên lời.

Hình ảnh này thực sự lóe lên một cách chính xác với A Nhiễm.

Lâm Nhiễm: ???

Cô chưa kịp nhìn rõ người trong hình ảnh đó nhưng cô liền cảm giác được thái độ người kia thật là chỉ muốn đạp cho hai cái.

Cô im lặng giây lát, kéo một nụ cười rất giả nói: "Anh hiểu vì sao lúc đó tôi với anh A Yến cãi nhau, anh A Yến hủy hôn với tôi, tôi trong lúc tức giận đã đồng ý lời cầu của của nhà họ Hứa rồi? Càng đừng nói đến ba tôi với người họ Hứa kia là bạn mấy chục năm trời, ba tôi đúng là quá thành thật rồi!"

Người quá thành thật đang đứng bên cạnh – Lâm Tổ vọng: "…"

Sau đó cô vẫn muốn dí hỏi tiếp A Thành một câu: "Anh nói đại thiếu gia họ Hứa kia, là thật lòng, hay là giả dối?"

A Thành: "…"

Anh ta cảm thấy là thật lòng, thật đấy, anh ta là đàn ông, bất kể là trực giác hay là lời Hứa Diệc Phường, nếu như Lâm Nhiễm đặc biệt hỏi đến, anh ta thực sự cảm thấy là thật lòng!

Thấy dáng vẻ vô tâm vô phế của Lâm Nhiễm, thậm chí anh ta có chút đồng cảm với đại thiếu gia Hứa.

Sau khi A Thành rời khỏi nhà họ Lâm, thực sự không kiềm được chấn động cùng kinh ngạc trong lòng, cũng không thể kể chi tiết chuyện này với người khác, chỉ có thể chạy đi tìm Giang Yến.

Giang Yến đang ở nhà.

Anh ta xông vào liền xí xa xí xồ kể chuyện sáng nay xảy ra ở phòng khách nhà họ Lâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau