Thập Niên 60: Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Đại Lão Hương Giang

Chương 47

Trước Sau
Giang Yến nhướng mày, cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt buồn cười, dù chỉ là thoáng qua.

Anh nói: “Lúc trước không phải cô cũng rất tin tưởng nhà họ Hứa sao? Không phải đối với Hứa Diệc Lâm lưỡng tình tương duyệt* sao? Sao thế, cãi nhau rồi, nhà họ Hứa liền bụng dạ khó lường sao?”

*lưỡng tình tương duyệt : hai bên đều có tình cảm với nhau. Lâm Nhiễm: “...”

Không phải bây giờ chúng ta đang bàn chuyện làm ăn à? Anh nói chuyện tình cảm với tôi làm gì!

Nói chuyện tình cảm không phải đang công khai vạch khuyết điểm của người khác sao!

“Tôi tuổi nhỏ, kinh nghiệm không đủ, bị người khác lừa là rất bình thường mà?” Lâm Nhiễm thẹn quá hóa giận, lúc này cũng không thèm đếm xỉa nữa, đúng tình hợp lý nói: “Trước kia người bên cạnh tôi quá tốt, tôi lại xinh đẹp thế này, họ Hứa trước kia cũng răm rắp nghe lời, đâu có ngờ được lại hỏng bét như thế! Chẳng qua anh nói tôi và anh ta lưỡng tình tương duyệt thì không đến mức ấy, lúc đó tôi thấy anh ta tính tình tốt lại nghe lời nên mới nhất thời xúc động mà đáp ứng hôn sự… Đây cũng xem như bài học kinh nghiệm!” Giang Yến: “...”

Giang Yến suýt chút nữa đã thốt lên “cô bị quỷ nhập à?”

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cô quả thực hẳn là thích người có tính tình tốt sẽ dỗ dành cô, chẳng qua lại có thể hùng hồn mà nói ra loại câu “tôi tuổi còn nhỏ, kinh nghiệm chưa đủ, bị người khác lừa rất bình thường”, sợ là không ai dám, còn có “tôi lại xinh đẹp thế này”... Gương mặt bát phong bất động* của Giang Yến cũng nhịn không được mà co giật.

*bát phong bất động : Gió thổi tám hướng cũng không lay chuyển nổi.



“Biết xấu hổ mà trở nên dũng cảm.”

Anh cười lạnh, nói: “Cô đúng là có tiến bộ, còn nữa, da mặt cũng dày hơn rồi!” Lâm Nhiễm: “? ? ? ! ! !”

Không nghe, tôi không nghe!

Nhưng mà, đồ chó, vậy mà dám mắng tôi da mặt dày!

Cái đồ chó này, nếu là tôi, dù anh có đẹp trai hơn nữa, ngủ xong tôi cũng không thèm!

Lâm Nhiễm cứng đờ cười hai tiếng, mới kìm được xúc động muốn phản bác mỉa mai anh mấy câu, nghiêm mặt nói: “Giang Yến, tôi đến tìm anh bàn chuyện hợp tác, anh nhắc đến nhà họ Hứa làm gì? Anh lợi hại như thế, hẳn cũng biết tôi sẽ muốn gì khi đến tìm anh hợp tác, nhưng làm thế này, không chỉ có thể bảo vệ cho xưởng nhuộm Lâm thị chúng tôi, anh cũng có được lợi ích cực kỳ to lớn, cho dù xưởng nhuộm Lâm thị hiện tại chỉ là một công xưởng nhỏ bé, ba mươi phần trăm cổ phần anh cũng chẳng để vào mắt, nhưng với năng lực của anh, hoàn toàn có thể khuếch trương mở rộng xưởng nhuộm, phát triển thành nơi đứng đầu ngành dệt may của Cảng Thành hay thậm chí là cả Đông Nam Á, nó có thể là bước khởi đầu của anh.”

Dừng một chút, cô lại nói: “Anh một mực muốn nói đến nhà họ Hứa, thật ra tôi biết mục đích nhà họ Hứa một lòng một dạ muốn kết thông gia với nhà họ Lâm chúng tôi là gì, không phải vì muốn chúng tôi làm hòn đá kê chân cho xưởng nhuộm bọn họ sao? Thay vì để nhà họ Hứa được lời, tôi thà rằng người có thể phát triển xưởng nhuộm trở thành đứng đầu ngành dệt may Đông Nam Á là anh, cũng tin rằng chỉ có anh có thể làm được.”

Tưởng cô cố nhịn sự xung động muốn co cẳng bỏ chạy trước gương mặt lạnh lùng đó bộ dễ dàng lắm sao?!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau