Thập Niên 70 Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Chương 11:

Trước Sau
Lý Xuân Cúc vẫn giữ thái độ nghi ngờ, "Ông đừng có nói vòng vo tam quốc với tôi, ông cứ nói thẳng với tôi là tại sao không được đi."

Vương Kiến Phòng bất lực lau mặt, tức quá hóa cười: "Tại sao không được? Kỳ thi đó, Ngư A Khấu được chính hiệu trưởng Trương dẫn đi thi, giám thị coi thi là bạn học của hiệu trưởng Trương, con bé A Khấu thi lớp 8, thi nhảy lớp 8 đấy!"

"Điều này nói cho bà biết điều gì? Là con bé A Khấu đã được sắp xếp ở trường Nhất Trung rồi, đến lúc đó nếu con bé không nhận được giấy báo trúng tuyển, bà nghĩ xem hiệu trưởng Trương có điều tra hay không? Điều tra ra thì là đầu ai?"

"Bây giờ tôi nói rõ ràng cho bà rồi đấy, bà còn muốn giấu giấy báo trúng tuyển để cháu trai bà lấy suất đó vào trường Nhất Trung à?"

Lý Xuân Cúc ngơ ngác lẩm bẩm: "Chuyện này... Sao lại thế này? Vậy cháu tôi phải làm sao? Chị dâu tôi đã cam kết với nhà gái rồi, cháu tôi tốt nghiệp là được vào làm ở mỏ than."

Vương Kiến Phòng cười lạnh một tiếng trước khi bỏ đi, để lại một câu:

"Làm sao? Thì tự đi mà lo liệu lấy!"

*

Ngư A Khấu bên này còn chưa biết thật sự có người làm chuyện ngu xuẩn như cô mong muốn, tự chuốc lấy phiền phức.

Thay bộ quần áo vải thô đã bạc màu, xách giỏ đi hái rau, tay thì hái rau, đầu óc thì nghĩ ngợi vẩn vơ.

Ngôi nhà của gia đình là do cha cô tự bỏ tiền ra xây khi mới cưới.

Sáu gian nhà bằng đất trộn rơm rạ, quay hướng Nam theo hình chữ phẩm.



Hàng rào sân cao ngang người, trên hàng rào hoa loa kèn đủ màu sắc đang đua nở, màu tím, màu đỏ, màu trắng chen lẫn nhau vươn ra từ kẽ hở của hàng rào, thu hút bướm ong bay đến, tạo nên một khung cảnh vô cùng thú vị.

Một con đường lát đá vụn chạy từ cửa chính đến cổng hàng rào, chia sân thành hai phần.

Bên trái là vườn rau, đang độ mùa hè, vườn rau sai trĩu quả.

Giữa sân bên phải là cây lê, cây hồng, bên cạnh là giá phơi quần áo hình tam giác, gần dãy nhà phía đông là nhà kho chất củi.

Nhìn từ xa, ngôi nhà nhỏ này chính là kiểu nhà vườn mà kiếp trước cô nhìn ảnh thèm thuồng.

Nhưng khi thực sự sống ở đây mới biết là phiền phức như thế nào.

Căn nhà đất thấp, không thông thoáng, cửa sổ chỉ bé bằng hai tờ giấy A4, mùa xuân, hạ, thu còn đỡ, trong phòng còn có chút ánh sáng, còn mùa đông, khi dùng chiếu rơm che kín cửa sổ, trong nhà tối om, giơ tay không nhìn thấy năm ngón.

Mái nhà một năm phải sửa một lần, nếu không, nửa đêm gặp mưa to là sáng ra lại thấy nhà ngập.

Mỗi khi trời mưa, nào chậu, nào thau, nào xoong nồi trong nhà đều được mang ra hứng nước.

Mùa hè thì muỗi nhiều vô kể, tối nào cũng phải hun khói ngải, đóng chặt cửa phòng, đợi nửa tiếng sau cho thông thoáng mới vào ngủ được.

Dù đã hun khói nhưng cũng không thể ngăn chặn hoàn toàn lũ muỗi, trên chiếc màn vá víu trên giường cô, vẫn còn chi chít những vết máu muỗi đen sì rửa mãi không sạch.

Không phải là không nghĩ tới cách cải thiện cuộc sống, nhưng tuổi tác, thân phận, cộng thêm đặc thù của thời đại này khiến mọi ý nghĩ đều bị dập tắt từ trong trứng nước.

Hơn nữa, sống chung một mái nhà với bác cả, càng không thể để lộ sơ hở.



Vì vậy, cô muốn vào thành đọc sách, một phần cũng là muốn mượn cớ đó để mang đồ về cải thiện cuộc sống.

Đang miên man suy nghĩ, tay bỗng bị vật gì đó đâm phải.

Cô ngây thơ đưa ngón tay chọc chọc vào quả dưa chuột, lập tức tạo thành một lỗ nhỏ.

Hơi chột dạ rụt tay lại, vừa nuốt nước miếng nhìn quả dưa chuột, vừa chọn lấy vài quả cong queo.

Những quả dưa chuột trên giàn xanh mướt, trên thân phủ đầy gai mềm, phần đuôi nở ra những bông hoa nhỏ màu vàng, chưa đến gần đã ngửi thấy mùi thơm đặc trưng, còn quả bị chọc thủng lại càng tỏa ra mùi thơm nồng hơn.

Hái xuống cũng chẳng buồn rửa, cô dùng tay lột bỏ gai, cho vào miệng cắn “rắc” một tiếng, hương thơm lan tỏa khắp khoang miệng.

Lại chọn thêm mấy quả cà chua chín đỏ, nghĩ đến vị chua ngọt của chúng, miệng nhai dưa chuột càng lúc càng nhanh.

Mùa hè, cô thích nhất là hái cà chua, đặt bên miệng hút hết nước và hạt như uống sữa chua, sau đó mới tách ra ăn phần thịt quả. Thịt cà chua màu hồng nhạt được bao bọc bởi lớp tuyết trong suốt, ăn ngon hơn cả đá bào thời hiện đại, hương vị cũng tuyệt vời hơn.

Cầm giỏ rau trở về bếp, cô dùng sống dao đập dập những quả dưa chuột đã rửa sạch, làm như vậy mới giữ được độ giòn.

Tỏi đập dập cả vỏ, sau đó bóc bỏ phần vỏ đã nát, giã nhuyễn, thêm non nửa bát nước, nêm gia vị, rưới dầu mè vào dưa chuột rồi trộn đều.

Từ xâu ớt khô treo trên tường, cô lấy xuống vài quả, hơ trên bếp lửa cho đến khi cháy xém, bóp vụn rắc lên dưa chuột, vậy là món dưa chuột đập đã hoàn thành.

Cà chua thì đơn giản hơn, chỉ cần dùng dao cắt thành bốn phần, xếp vào đĩa. Từ trong phòng, cô lấy ra chiếc lọ nhỏ bằng lòng bàn tay, múc hai thìa đường trắng rắc vào, đang định thêm thìa nữa thì bị người ta giật mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau