Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn Tật
Chương 42: Bạn Đến Chơi Nhà
Nhóm dịch: Bánh Bao
Ngược lại ba mẹ Túc đối với việc hai ngày nay con gái cực kỳ ngoan ngoãn, cả hai rất vui mừng, cũng không nói gì.
Nhưng hôm nay có người đến.
“Kiều Kiều, Trương Ngọc tới tìm con chơi.” Tôn Phương hô một tiếng.
Ngày mai chính là ngày kết hôn, hai ngày nay ba mẹ Túc đều xin nghỉ không đi làm, Tôn Phương ở nhà bận rộn, Túc Chính Dương cả ngày chạy lên trấn, cũng không biết đang làm cái gì.
Túc Kiều Kiều nói rất nhiều lần không cần gì đâu, tiền giữ lại sau này dùng bọn họ cũng không nghe, cô chỉ coi như không phát hiện, bằng không sẽ chột dạ.
Nghe thấy giọng nói của Tôn Phương, Túc Kiều Kiều lập tức ngồi dậy, bảo hệ thống thu hồi một nửa que cay đã ăn, lại mở cửa sổ ra hít thở không khí.
Sau đó cười mở cửa nghênh đón Trương Ngọc, thấy trên người cô ấy rõ ràng mặc quần áo mới, cười nói: “Cậu mặc quần áo mới à? Đẹp quá.”
Hiện nay con gái đều có tạo hình hai bím tóc gai dầu, Túc Kiều Kiều cũng không đột nhiên thay đổi, Trương Ngọc cũng như vậy, có điều tóc của cô ấy hơi khô vàng, làn da cũng không đủ trắng nõn.
Nhưng ngũ quan rất xinh đẹp, chỉnh thể mà nói thanh tú có thừa, trên người mặc một thân áo sơ mi trắng tinh, dáng người cao gầy, còn rất thời trang.
Trương Ngọc gật đầu, hơi mỉm cười nhìn Túc Kiều Kiều, hâm mộ nói: “Cậu cũng vậy, trở nên trắng hơn rất nhiều.”
Mới hơn một ngày không gặp, bỗng dưng cảm thấy rõ ràng trở nên xinh đẹp hơn, khiến Trương Ngọc trời sinh da vàng hâm mộ không thôi.
Túc Kiều Kiều hoảng sợ, còn tưởng rằng sự khác biệt của mình bị nhìn ra, lôi kéo cô ấy đi vào ngồi, như không sao nói: “Đâu có, vẫn như vậy.”
Hai người hôm trước cùng nhau đi trấn, đi quá nhanh, cũng không nói chuyện phiếm, Trương Ngọc cũng không tiếp tục thảo luận vấn đề vô ích, mà tò mò hỏi: “Sắp kết hôn rồi, cậu có kích động không?”
Túc Kiều Kiều suy nghĩ một chút, gật đầu: “Vẫn còn một ít!”
Dù sao lần đầu tiên bái đường thành thân.
Trương Ngọc hâm mộ nói: “Cũng đúng, Tống Thanh Hàm đẹp trai như thế, kết hôn là chuyện tốt.”
Ngược lại ba mẹ Túc đối với việc hai ngày nay con gái cực kỳ ngoan ngoãn, cả hai rất vui mừng, cũng không nói gì.
Nhưng hôm nay có người đến.
“Kiều Kiều, Trương Ngọc tới tìm con chơi.” Tôn Phương hô một tiếng.
Ngày mai chính là ngày kết hôn, hai ngày nay ba mẹ Túc đều xin nghỉ không đi làm, Tôn Phương ở nhà bận rộn, Túc Chính Dương cả ngày chạy lên trấn, cũng không biết đang làm cái gì.
Túc Kiều Kiều nói rất nhiều lần không cần gì đâu, tiền giữ lại sau này dùng bọn họ cũng không nghe, cô chỉ coi như không phát hiện, bằng không sẽ chột dạ.
Nghe thấy giọng nói của Tôn Phương, Túc Kiều Kiều lập tức ngồi dậy, bảo hệ thống thu hồi một nửa que cay đã ăn, lại mở cửa sổ ra hít thở không khí.
Sau đó cười mở cửa nghênh đón Trương Ngọc, thấy trên người cô ấy rõ ràng mặc quần áo mới, cười nói: “Cậu mặc quần áo mới à? Đẹp quá.”
Hiện nay con gái đều có tạo hình hai bím tóc gai dầu, Túc Kiều Kiều cũng không đột nhiên thay đổi, Trương Ngọc cũng như vậy, có điều tóc của cô ấy hơi khô vàng, làn da cũng không đủ trắng nõn.
Nhưng ngũ quan rất xinh đẹp, chỉnh thể mà nói thanh tú có thừa, trên người mặc một thân áo sơ mi trắng tinh, dáng người cao gầy, còn rất thời trang.
Trương Ngọc gật đầu, hơi mỉm cười nhìn Túc Kiều Kiều, hâm mộ nói: “Cậu cũng vậy, trở nên trắng hơn rất nhiều.”
Mới hơn một ngày không gặp, bỗng dưng cảm thấy rõ ràng trở nên xinh đẹp hơn, khiến Trương Ngọc trời sinh da vàng hâm mộ không thôi.
Túc Kiều Kiều hoảng sợ, còn tưởng rằng sự khác biệt của mình bị nhìn ra, lôi kéo cô ấy đi vào ngồi, như không sao nói: “Đâu có, vẫn như vậy.”
Hai người hôm trước cùng nhau đi trấn, đi quá nhanh, cũng không nói chuyện phiếm, Trương Ngọc cũng không tiếp tục thảo luận vấn đề vô ích, mà tò mò hỏi: “Sắp kết hôn rồi, cậu có kích động không?”
Túc Kiều Kiều suy nghĩ một chút, gật đầu: “Vẫn còn một ít!”
Dù sao lần đầu tiên bái đường thành thân.
Trương Ngọc hâm mộ nói: “Cũng đúng, Tống Thanh Hàm đẹp trai như thế, kết hôn là chuyện tốt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất