Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn Tật

Chương 49: Biết Đau Lòng Vợ!

Trước Sau
Nhóm dịch: Bánh Bao

Thật mệt mỏi, muốn nằm xuống chờ người đưa cơm đến bên miệng.

Tống Thanh Hàm nghe thấy động tĩnh bên ngoài bỗng dừng lại, chống nạng đi ra ngoài, chỉ nhìn thấy một cục bông nho nhỏ kia, rõ ràng khí tức uể oải vô cùng, cũng không có hoạt bát như trước.

Anh chưa thích ứng với sự thay đổi thân phận, nhưng thấy cô rõ ràng mệt mỏi, đương nhiên không đành lòng để cho cô làm việc nữa, “... Cô đi nghỉ ngơi trước đi, tôi nấu cơm, ăn cơm trước nhé?”

Tuy rằng anh đi lại bất tiện, nhưng lấp đầy bụng vẫn có thể.

Đúng lúc này, Tôn Phương đến, thấy hai người đứng ở cửa, cười nói: “Khách khứa đều đi rồi.”

Thấy hai người gật đầu, lại nhìn dáng vẻ nhỏ bé của con gái, bà ấy đau lòng nói: “Hai đứa cũng mệt rồi, trong nhà chúng ta còn có không ít thức ăn thừa, buổi tối tới đây ăn cơm, đỡ phải nấu cơm.”

Ánh mắt Túc Kiều Kiều sáng lên, đang muốn đáp ứng, bên tai đã không còn giọng nói làm cho người ta sung sướng vang lên: “Kích hoạt nhiệm vụ mới! Nhiệm vụ 5, mệt mỏi một ngày, thời gian này có đồ ăn nóng sẽ làm cho trái tim ấm áp, xin vui lòng nấu cho chồng mình một bữa ăn tối."



"Nhận được lời khen ngợi chân thành của người chồng, Phần thưởng: Một túi bột mì, một sườn gà cay”

Túc Kiều Kiều vừa chuẩn bị từ chối: “...”

Cô cảm thấy rằng hệ thống càng ngày càng nắm được điểm yếu của mình!

Hu hu... Đói quá, muốn ăn sườn gà!

Đối mặt với lời mời của mẹ vợ, Tống Thanh Hàm không thích ứng được, lông mày rậm khẽ nhíu lại, có lòng từ chối.

Anh từ năm tuổi, sau khi em trai được sinh ra, cũng cảm giác địa vị của mình chênh lệch, cũng bắt đầu hiểu được một chuyện —— cho dù là mẹ ruột thì cũng sẽ không vị tha.

Bởi vậy ngoại trừ lúc trước không có năng lực sinh tồn một mình, anh tiếp nhận sự trợ giúp của người khác, thì đến lúc anh mười lăm tuổi sẽ rất ít để người khác giúp đỡ.

Ở trong thôn này, anh nhận trợ giúp của người khác nhiều nhất có lẽ chính là Túc Chính Dương, bởi vì lúc trước phần lương thực đầu tiên mưu sinh chính là do ông ấy dậy

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau