Thập Niên 70: Kết Hôn Với Sĩ Quan, Pháo Hôi Bật Hack Nghịch Tập

Chương 11:

Trước Sau
Tô Mạt không đáp, còn Lục Trường Chinh lại nói: "Một thời gian nữa."

Tuy đang nói nhưng Lục Trường Chinh cũng không đạp chậm lại, thoáng cái đã chạy xe qua đại đội.

Thím Thúy Hoa nhận được câu khẳng định thì vui lắm.

Cuối cùng bà ta cũng thắng Lý Nguyệt Nga được một lần!

Thím Thúy Hoa tên Lý Thúy Hoa, từ bé đã là đối thủ với mẹ Lý Nguyệt Nga của Lục Trường Chinh. Hai người so bì từ bé tới lớn, giờ già rồi vẫn thích cạnh tranh.

Lúc bé so ăn mặc, lập gia đình rồi so chồng, sinh đẻ so con, giờ già rồi so con dâu. Có lẽ sau một thời gian nữa họ sẽ so tới cháu.

Nhưng dù so về cái gì Lý Thúy Hoa cũng kém hơn Lý Nguyệt Nga một bậc.

Hai người họ sinh vào những năm 20, từ tên họ đã thấy được nhà Lý Nguyệt Nga khá giả hơn nhà Lý Thúy Hoa. Lúc nhỏ khi Lý Nguyệt Nga học xong hai năm trường tư thục, còn Lý Thúy Hoa mới được nghe giảng lén vài ngày bên ngoài.

Lớn lên, hai người cũng được gả tới thôn Lục Gia. Lẽ ra điều kiện của người Lý Thúy Hoa gả cũng khá tốt, đột nhiên cha chồng của Lý Nguyệt Nga lại tham gia cách mạng quay về, còn mang theo không ít bí mật Đảng về. Sau này dựng nước, cải cách, công xã hóa, cha chồng của Lý Nguyệt Nga đã trở thành bí thư đại đội. Lúc này Lý Thúy Hoa lại thua kém một bậc tiếp.

Khó khăn lắm mới chờ tới lúc cha chồng Lý Nguyệt Nga nghỉ hưu, nhưng chồng của Lý Nguyệt Nga lại lên thay chức. Còn chồng của Lý Thúy Hoa chỉ làm đội trưởng đội dân quân. Lý Thúy Hoa lại thua kém một bậc tiếp.

Sau này khi con cái lớn, con trai nhỏ Lục Hưng Hữu của Lý Thúy Hoa đi lính cùng đợt với con trai Lục Trường Chinh của Lý Nguyệt Nga. Cuối cùng Lục Trường Chinh trở thành sĩ quan trong quân đội, còn Lục Hưng Hữu đã giải ngũ về nhà hai năm trước. Lý Thúy Hoa lại thua kém tiếp.

May mắn ở chỗ, sau khi giải ngũ, bộ đội đã sắp xếp một công việc vận chuyển trong huyện cho Lục Hưng Hữu, tiền lương mỗi tháng là 48 tệ.

Lý Thúy Hoa còn từng ra vẻ vì chuyện này rất lâu.

Sau này nghe được đãi ngộ cấp bậc của Lục Trường Chinh từ chỗ con trai, bà ta giận tới mức nằm liệt ở nhà hai ngày.



May mà con trai bà ta cũng không chịu thua kém ai, lúc đầu năm đã cưới một cô vợ. Cô vợ này là người trong thành phố, làm trong nhà máy cơ khí, ăn lương theo sản phẩm. Mỗi tháng nhận 28 công tiền lương. Vì vậy nhà bà ta đã có hai người làm công ăn lương.

Nhìn khắp đại đội có nhà nào lấy được cô vợ làm công ăn lương trong thành phố đâu.

Đó là vinh dự duy nhất của Lý Thúy Hoa.

Giờ lại nghe nói Lục Trường Chinh sẽ về xem mắt, nghe nói là một nữ binh làm trong văn công đoàn bộ đội. Nếu là vậy thì cô con dâu nhà bà ta sao mà so được?

Chuyện này không thể thành được!

Đúng là trời cao có mắt, để Lục Trường Chinh cứu thanh niên trí thức Tô.

Nếu bà ta không nhân cơ hội này khiến quan hệ của họ thành thật thì rất có lỗi với trời cao.

Cứ thế, ba cô con dâu của Lý Nguyệt Nga sẽ chẳng có ai so được với cô con dâu của bà ta.

Thế là bà ta thắng một ván!

Bà ta nghe con trai nói hiện tại trong thành phố rất loạn, có lẽ các thanh niên trí thức về quê này sẽ không thể quay lại thành phố được nữa.

Thanh niên trí thức Tô tới từ Thượng Hải thì sao chứ, giờ không quay về thành phố được, ở nông thôn tay không thể làm, vai không thể vác. Tiền công còn thua xa đám trẻ con trong thôn, vừa nhìn đã biết phải sống dựa vào Lục Trường Chinh.

Nhìn bộ dạng mềm yếu kia, có lẽ cũng là một con ma bệnh, sinh đẻ được hay không còn không biết.

Nhìn cái thân thể kia của Lục Trường Chinh, có lẽ mới chung phòng được hai hôm đã ngủm củ tỏi. Nếu vậy đứa con có tương lai nhất của Lý Nguyệt Nga sẽ thành người góa vợ.

Lý Thúy Hoa càng nghĩ càng đẹp, không nhịn được phì cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau