Thập Niên 70: Lại Kết Hôn Thêm Lần Nữa
Chương 5
Ánh mắt của những người trong thôn khi nhìn Ninh Viện cũng tràn đầy khinh thường cùng chán ghét.
Nếu đây mà là con gái mình trước khi kết hôn đã ngủ với đàn ông thì chắc chắn sẽ phải dìm trong lồng heo! Đúng là quá xấu hổ!
Ninh Viện nghiến răng nghiến lợi nhìn người phụ nữ trung niên: “Đầu tiên, tôi với Vinh Chiêu Nam đang qua lại với nhau, trai chưa cưới nữ chưa gả thì không thể gọi là giày rách được! Tiểu Hoa con gái bà qua lại với Hắc Tử thôn cách vách thì cũng là giày rách, cũng là đồ rẻ tiền hả?”
Người phụ nữ trung niên bỗng nhiên nổi giận đùng đùng, bà ta nhảy dựng lên quát: “Cô nói lung tung gì vậy hả?”
Ninh Viện không để ý tới bà ta, cau mày nhìn bí thư chi bộ thôn đang đứng ở cửa: “Lão bí thư, tôi không biết Đường Trân Trân đã nhìn thấy cái gì, tôi chỉ đang cùng Vinh Chiêu Nam nói chuyện bên bờ suối, không cẩn thận rơi xuống nước, anh ấy mới đưa tôi về đây để thay quần áo!”
Mọi người đều biết bên cạnh chuồng bò có một dòng suối nhỏ.
Nhưng cái lí do này nghe kiểu gì cũng thấy rất gượng ép.
“Tôi cùng anh ấy đã quyết định sẽ đăng kí kết hôn, ngày mai liền đến trong đội để xin thư giới thiệu!” Ninh Viện lại quả quyết nói.
Lời nói sắc bén của cô khiến toàn bộ người trong thôn cùng nhóm thanh niên trí thức cảm thấy choáng váng.
Mọi người đều thấy rõ là cô đang bảo vệ cho Vinh Chiêu Nam.
“Ninh Viện, tư tưởng giác ngộ của cô quá thấp, vậy mà lại dây dưa với phần tử xấu quét chuồng bò!” Vương Kiến Hoa tức giận đến nỗi xanh mặt.
Ninh Viện đúng là bị điên rồi, cô luôn từ chối sự theo đuổi của người vừa được nhận danh hiệu thanh niên tốt là hắn ta, vậy mà lại bảo vệ cho người đàn ông mà chưa từng gặp hai lần như vậy!
Lão bí thư dùng tẩu thuốc gõ vào cánh cửa, cau mày nói: “Được rồi, nếu đã là hiểu lầm thì chúng ta về đi thôi, thanh niên trí thức Ninh cũng đã nói muốn đăng kí kết hôn với bác sĩ Vinh, cũng không có ai nói phần tử cải tạo thì không thể kết hôn, giải tán cả đi!”
Ông ấy cũng không muốn thanh niên trí thức cùng phần tử cải tạo gây ra rắc rối gì.
Nếu chuyện này bị làm ầm đến công xã thì danh hiệu đại đội tiên tiến của năm sẽ không còn nữa, thậm chí còn bị trừ công điểm của tập thể.
Những người khác thấy lão bí thư chi bộ đã lên tiếng thì xấu hổ không dám ở lại nữa.
Mọi người khinh thường liếc nhìn Ninh Viện ở bên giường, sau đó xoay người rời đi.
Đường Trân Trân thầm vui sướng cùng dì ba của mình lôi léo Vương Kiến Hoa rời khỏi đây.
Cô ta không thể để hắn ta lên cơn ghen rồi làm ra hành động ngu ngốc phá hỏng mối duyên của Ninh Viện cùng phần tử cải tạo được.
Vinh Chiêu Nam đóng cánh cửa bị thủng lỗ lại, quay đầu nhìn Ninh Viện, thấy trán cô đổ mồ hôi, ôm chăn ngồi trên giường gỗ.
Một tia sáng khẽ loé lên trong đôi mắt anh: “Tại sao cô lại muốn giúp tôi?”
Ninh Viện nghe được sự lạnh lùng cùng cảnh giác trong lời nói của anh, cô im lặng một lát rồi đáp: “Tôi không giúp anh, tôi làm vậy chỉ vì bản thân mình thôi.”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Nếu đây mà là con gái mình trước khi kết hôn đã ngủ với đàn ông thì chắc chắn sẽ phải dìm trong lồng heo! Đúng là quá xấu hổ!
Ninh Viện nghiến răng nghiến lợi nhìn người phụ nữ trung niên: “Đầu tiên, tôi với Vinh Chiêu Nam đang qua lại với nhau, trai chưa cưới nữ chưa gả thì không thể gọi là giày rách được! Tiểu Hoa con gái bà qua lại với Hắc Tử thôn cách vách thì cũng là giày rách, cũng là đồ rẻ tiền hả?”
Người phụ nữ trung niên bỗng nhiên nổi giận đùng đùng, bà ta nhảy dựng lên quát: “Cô nói lung tung gì vậy hả?”
Ninh Viện không để ý tới bà ta, cau mày nhìn bí thư chi bộ thôn đang đứng ở cửa: “Lão bí thư, tôi không biết Đường Trân Trân đã nhìn thấy cái gì, tôi chỉ đang cùng Vinh Chiêu Nam nói chuyện bên bờ suối, không cẩn thận rơi xuống nước, anh ấy mới đưa tôi về đây để thay quần áo!”
Mọi người đều biết bên cạnh chuồng bò có một dòng suối nhỏ.
Nhưng cái lí do này nghe kiểu gì cũng thấy rất gượng ép.
“Tôi cùng anh ấy đã quyết định sẽ đăng kí kết hôn, ngày mai liền đến trong đội để xin thư giới thiệu!” Ninh Viện lại quả quyết nói.
Lời nói sắc bén của cô khiến toàn bộ người trong thôn cùng nhóm thanh niên trí thức cảm thấy choáng váng.
Mọi người đều thấy rõ là cô đang bảo vệ cho Vinh Chiêu Nam.
“Ninh Viện, tư tưởng giác ngộ của cô quá thấp, vậy mà lại dây dưa với phần tử xấu quét chuồng bò!” Vương Kiến Hoa tức giận đến nỗi xanh mặt.
Ninh Viện đúng là bị điên rồi, cô luôn từ chối sự theo đuổi của người vừa được nhận danh hiệu thanh niên tốt là hắn ta, vậy mà lại bảo vệ cho người đàn ông mà chưa từng gặp hai lần như vậy!
Lão bí thư dùng tẩu thuốc gõ vào cánh cửa, cau mày nói: “Được rồi, nếu đã là hiểu lầm thì chúng ta về đi thôi, thanh niên trí thức Ninh cũng đã nói muốn đăng kí kết hôn với bác sĩ Vinh, cũng không có ai nói phần tử cải tạo thì không thể kết hôn, giải tán cả đi!”
Ông ấy cũng không muốn thanh niên trí thức cùng phần tử cải tạo gây ra rắc rối gì.
Nếu chuyện này bị làm ầm đến công xã thì danh hiệu đại đội tiên tiến của năm sẽ không còn nữa, thậm chí còn bị trừ công điểm của tập thể.
Những người khác thấy lão bí thư chi bộ đã lên tiếng thì xấu hổ không dám ở lại nữa.
Mọi người khinh thường liếc nhìn Ninh Viện ở bên giường, sau đó xoay người rời đi.
Đường Trân Trân thầm vui sướng cùng dì ba của mình lôi léo Vương Kiến Hoa rời khỏi đây.
Cô ta không thể để hắn ta lên cơn ghen rồi làm ra hành động ngu ngốc phá hỏng mối duyên của Ninh Viện cùng phần tử cải tạo được.
Vinh Chiêu Nam đóng cánh cửa bị thủng lỗ lại, quay đầu nhìn Ninh Viện, thấy trán cô đổ mồ hôi, ôm chăn ngồi trên giường gỗ.
Một tia sáng khẽ loé lên trong đôi mắt anh: “Tại sao cô lại muốn giúp tôi?”
Ninh Viện nghe được sự lạnh lùng cùng cảnh giác trong lời nói của anh, cô im lặng một lát rồi đáp: “Tôi không giúp anh, tôi làm vậy chỉ vì bản thân mình thôi.”
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất