Thập Niên 70: Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Làm Quân Tẩu
Chương 39: Lý Gia Lấy Đâu Ra Nhiều Thịt Ăn Như Vậy
Trước đây không cảm thấy gì, bây giờ đột nhiên hồi tưởng lại, sao đột nhiên cuộc sống của Lý gia lại tốt lên như thế?
Nghe thấy những lời này, những người khác cũng như vừa mới tỉnh lại từ trong mơ.
“Bà nói đúng, Lý gia lấy đâu ra nhiều thịt ăn như vậy?” Mỗi bữa ăn thì thôi, còn cho mọi người những thứ bọn họ không muốn ăn.
Rốt cuộc là phải có tiền cỡ nào mới được như thế?
Cho dù là nhà địa chủ xã hội cũ cũng không ngang tàng như thế.
Mà Lý Tuyết Thu vội vã chạy tới vừa vặn nghe thấy tiếng bàn tán, gương mặt lập tức trắng bệch.
Sao có thể như vậy?
Không phải là cô ta đã bảo bọn họ đừng tới Thẩm gia gây sự ư?
Sao vẫn đến?
Hơn nữa sao bây giờ mọi người đột nhiên cảm thấy cô ta là đặc vụ như vậy?
Tối hôm qua khi Lý Tuyết Thu và Nhị Trụ đến huyện thành, trời đã hoàn toàn tối đen.
Đừng nói là tiệm cơm còn mở cửa hay không, ngay cả cục công an đều không có người ở.
Trên đường phố yên tĩnh như chết lặng, cô ta đi đâu tìm ngọc hoa sen?
Nhị Trụ ở bên cạnh an ủi nói anh ta có người quen ở huyện thành, có thể giúp cô ta mở tiệm cơm tìm một lát.
Vừa nghe thấy những lời này, cô ta lòng nóng như lửa đốt đâu nghĩ nhiều về chuyện này?
Lập tức đi theo anh ta rời đi.
Nhưng Nhị Trụ vốn là tên du thủ du thực, tới huyện thành chỉ vì lượn lờ chợ đen mà thôi, lấy đâu ra quen biết nhân vật lợi hại?
Sở dĩ anh ta nói như thế, đơn giản là thấy sắc nổi lòng tham mà thôi.
Bên cạnh có người phụ nữ ăn mặc nóng bỏng, đi đường còn uốn éo, nếu anh ta có thể nhịn, anh ta không phải là đàn ông.
Hơn nữa có cô gái trong sạch nào sẽ hơn nửa đêm đi theo một người đàn ông?
Còn không phải là ý ỡm ờ?
Đợi khi Lý Tuyết Thu bị đè ra ở hẻm nhỏ, cuối cùng mới kịp phản ứng Nhị Trụ không tính toán dẫn cô ta đi tìm người nào!
Anh ta chỉ muốn chiếm tiện nghi của cô ta mà thôi!
Chuyện này chọc Lý Tuyết Thu vốn đang bực bội không thôi, Nhị Trụ trông gầy y như chó, thấp bé còn đáng khinh, cho dù đưa tiền cô ta cũng không thích, huống chi anh ta còn muốn dùng sức mạnh với cô ta?
Lý Tuyết Thu lập tức nổi giận!
Cô ta lấy ra vũ khí phòng thân trong không gian theo bản năng!
Bình xịt phòng sói gì đó, nước ớt cay, gậy bóng chày, cô ta thay phiên sử dụng với Nhị Trụ!
Mãi đến khi đánh người ta ngã, cô ta mới đột nhiên phát hiện, vậy mà mình còn có thể khống chế không gian!
Chuyện này khiến trái tim thấp thỏm cả tối của Lý Tuyết Thu lập tức thả lỏng.
Tuy hiện giờ không tìm thấy ngọc, nhưng cô ta vẫn có thể sử dụng đồ trong không gian, đối với cô ta mà nói đây là chuyện rất tốt.
Nghĩ tới viên ngọc mình từng nhỏ máu lên, trong lòng Lý Tuyết Thu kiên định hơn.
Cô ta không ở lại lâu, vội vàng đạp xe đi về nhà, thậm chí sợ té ngã, trên đường về cô ta còn sử dụng đèn pin công suất không tính là nhỏ.
Nhưng dáng vẻ chật vật của cô ta lọt vào trong mắt người nhà, lập tức bùng nổ!
Bọn họ lập tức nói muốn đến Thẩm gia đòi công bằng cho cô ta!
Chẳng qua Lý Tuyết Thu vừa ăn lỗ nặng biết, có Thẩm Hạ ở đó, hiện giờ bọn họ căn bản không làm được gì.
Hơn nữa cô ta muốn báo thù cũng không khó, trong đội sắp xảy ra lũ lụt.
Người đặc biệt biết hướng đi của hồng thủy cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, đến lúc đó thần không biết quỷ không hay.
Cô ta đã tính toán xong mọi chuyện, cũng cho rằng đã trấn an xong người nhà, ai biết vậy mà sáng sớm bọn họ thọc một sọt to cho cô ta như thế?
Nghe thấy những lời này, những người khác cũng như vừa mới tỉnh lại từ trong mơ.
“Bà nói đúng, Lý gia lấy đâu ra nhiều thịt ăn như vậy?” Mỗi bữa ăn thì thôi, còn cho mọi người những thứ bọn họ không muốn ăn.
Rốt cuộc là phải có tiền cỡ nào mới được như thế?
Cho dù là nhà địa chủ xã hội cũ cũng không ngang tàng như thế.
Mà Lý Tuyết Thu vội vã chạy tới vừa vặn nghe thấy tiếng bàn tán, gương mặt lập tức trắng bệch.
Sao có thể như vậy?
Không phải là cô ta đã bảo bọn họ đừng tới Thẩm gia gây sự ư?
Sao vẫn đến?
Hơn nữa sao bây giờ mọi người đột nhiên cảm thấy cô ta là đặc vụ như vậy?
Tối hôm qua khi Lý Tuyết Thu và Nhị Trụ đến huyện thành, trời đã hoàn toàn tối đen.
Đừng nói là tiệm cơm còn mở cửa hay không, ngay cả cục công an đều không có người ở.
Trên đường phố yên tĩnh như chết lặng, cô ta đi đâu tìm ngọc hoa sen?
Nhị Trụ ở bên cạnh an ủi nói anh ta có người quen ở huyện thành, có thể giúp cô ta mở tiệm cơm tìm một lát.
Vừa nghe thấy những lời này, cô ta lòng nóng như lửa đốt đâu nghĩ nhiều về chuyện này?
Lập tức đi theo anh ta rời đi.
Nhưng Nhị Trụ vốn là tên du thủ du thực, tới huyện thành chỉ vì lượn lờ chợ đen mà thôi, lấy đâu ra quen biết nhân vật lợi hại?
Sở dĩ anh ta nói như thế, đơn giản là thấy sắc nổi lòng tham mà thôi.
Bên cạnh có người phụ nữ ăn mặc nóng bỏng, đi đường còn uốn éo, nếu anh ta có thể nhịn, anh ta không phải là đàn ông.
Hơn nữa có cô gái trong sạch nào sẽ hơn nửa đêm đi theo một người đàn ông?
Còn không phải là ý ỡm ờ?
Đợi khi Lý Tuyết Thu bị đè ra ở hẻm nhỏ, cuối cùng mới kịp phản ứng Nhị Trụ không tính toán dẫn cô ta đi tìm người nào!
Anh ta chỉ muốn chiếm tiện nghi của cô ta mà thôi!
Chuyện này chọc Lý Tuyết Thu vốn đang bực bội không thôi, Nhị Trụ trông gầy y như chó, thấp bé còn đáng khinh, cho dù đưa tiền cô ta cũng không thích, huống chi anh ta còn muốn dùng sức mạnh với cô ta?
Lý Tuyết Thu lập tức nổi giận!
Cô ta lấy ra vũ khí phòng thân trong không gian theo bản năng!
Bình xịt phòng sói gì đó, nước ớt cay, gậy bóng chày, cô ta thay phiên sử dụng với Nhị Trụ!
Mãi đến khi đánh người ta ngã, cô ta mới đột nhiên phát hiện, vậy mà mình còn có thể khống chế không gian!
Chuyện này khiến trái tim thấp thỏm cả tối của Lý Tuyết Thu lập tức thả lỏng.
Tuy hiện giờ không tìm thấy ngọc, nhưng cô ta vẫn có thể sử dụng đồ trong không gian, đối với cô ta mà nói đây là chuyện rất tốt.
Nghĩ tới viên ngọc mình từng nhỏ máu lên, trong lòng Lý Tuyết Thu kiên định hơn.
Cô ta không ở lại lâu, vội vàng đạp xe đi về nhà, thậm chí sợ té ngã, trên đường về cô ta còn sử dụng đèn pin công suất không tính là nhỏ.
Nhưng dáng vẻ chật vật của cô ta lọt vào trong mắt người nhà, lập tức bùng nổ!
Bọn họ lập tức nói muốn đến Thẩm gia đòi công bằng cho cô ta!
Chẳng qua Lý Tuyết Thu vừa ăn lỗ nặng biết, có Thẩm Hạ ở đó, hiện giờ bọn họ căn bản không làm được gì.
Hơn nữa cô ta muốn báo thù cũng không khó, trong đội sắp xảy ra lũ lụt.
Người đặc biệt biết hướng đi của hồng thủy cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, đến lúc đó thần không biết quỷ không hay.
Cô ta đã tính toán xong mọi chuyện, cũng cho rằng đã trấn an xong người nhà, ai biết vậy mà sáng sớm bọn họ thọc một sọt to cho cô ta như thế?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất