Thập Niên 70, Mỹ Nhân Làm Tinh Ôm Đùi Đại Lão

Chương 35:

Trước Sau
“Ừ, vậy con một mình lên huyện nhớ chú ý an toàn đấy.”

“Mẹ cứ yên tâm, con đâu phải con nít ba tuổi đâu, có thể tự chăm sóc bản thân mà.”

Xác định xong phần cứng cơ bản để lên huyện, Lương Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, vậy là chỉ cần chờ né ba ngày nghỉ của nữ chính là có thể lên huyện rồi, từ sau khi xuyên sách, cô còn chưa dạo qua huyện thành những năm 70 bao giờ, cũng khá là mong đợi.

“Thanh Thanh, khi nào cậu lên huyện vậy? Tôi đi với được không?” Khâu Tiểu Yến thấy hai người nói chuyện xong, vội vàng tiến lại gần khoác tay Lương Thanh Thanh, sợ muộn một giây sẽ bị bỏ rơi.

Phải nói Khâu Tiểu Yến có thể chơi chung với nguyên chủ quả thật là có lý do, hai người đều không có tâm cơ gì nặng nề, kế hoạch gì đều viết hết lên mặt, Lương Thanh Thanh mà không nhìn ra thì đúng là uổng phí.

Nhưng mà lần này cô lên huyện là vì muốn làm quen với môi trường huyện thành, xem có thể gặp vận may nhặt được một hai cơ duyên tốt hay không, chứ không phải thật đi câu rể giàu đâu mà, sao có thể dẫn người khác đi theo được?

Nói nữa, đã quen nhìn đủ loại nhân tài ưu tú của thời hiện đại rồi, mắt cô cao lắm đấy, tuy lên huyện sống cuộc sống tốt là điều cô hiện tại muốn thực hiện nhất nhưng mà cũng không thể tuỳ tiện tìm đại một người đàn ông ở cái nơi nhỏ này kết hôn, đây là không chịu trách nhiệm với tương lai của chính mình!



Lúc này Lương Thanh Thanh còn không biết câu nói này sẽ không lâu sau hung hăng vả mặt cô, đương nhiên, đây là chuyện sau này rồi.

Lúc này cô cố tình giả bộ không hiểu ý tứ trong lời nói của Khâu Tiểu Yến, cười đưa cô ta ra ngoài.

“Tôi cũng không biết khi nào lên huyện, xem tâm trạng thôi, không còn sớm nữa, cậu còn chưa về nhà à? Chẳng mấy chốc nữa mẹ cậu sẽ đến nhà tôi tìm cậu đấy.”

Nghe vậy, miệng Khâu Tiểu Yến trề ra có thể treo chai nước tương được rồi, nhưng trong lòng cũng biết rõ mình nên về nhà rồi.

Lần này cô ta là nhân lúc rảnh rỗi mới lẻn đến chỗ Lương Thanh Thanh báo tình hình thực tế, việc cần nói đã nói xong rồi cô ta cũng nên đi thôi, nếu không về nhà chỉ có nước bị mắng.

Vừa nghĩ đến việc mình không có cách nào đi theo lên huyện, bỏ lỡ một cơ hội tốt để kiếm đại gia, trên mặt Khâu Tiểu Yến không khỏi lộ ra sự thất vọng, đồng thời đôi mắt kia không ngừng đảo về phía Lương Thanh Thanh.

Giá mà Thanh Thanh bằng lòng đợi cô ta rảnh rồi cùng đi thì tốt rồi nhưng lý tưởng rất chuẩn chỉ, mà hiện thực lại rất phũ phàng, dựa theo tính cách của Lương Thanh Thanh, căn bản không có khả năng sẽ đợi cô ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau