Thập Niên 70: Mỹ Nhân Nóng Bỏng
Chương 44:
Có thể thấy, Liễu Linh rất ngưỡng mộ Lưu Phú Quý. Lời nói ra đều là những lời khen ngợi dành cho anh ta.
Nhưng lúc này Cố Giai Giai lại không thể nào có ấn tượng tốt với Lưu Phú Quý.
Thì ra anh ta chính là Lưu Phú Quý ư?
Hôm qua trong giấc mơ của Cố Giai Giai, tất cả mọi người đều không rõ mặt, nên cô cũng không biết Lưu Phú Quý ngoài đời trông như thế nào.
Chẳng trách cốt truyện dám viết chuyện cô yêu Lưu Phú Quý, sinh con cho anh ta, thì ra Lưu Phú Quý trông cũng được đấy chứ.
Cao khoảng một mét tám, vóc dáng không béo không gầy, có cơ bắp, khuôn mặt tuy không tính là đẹp trai, nhưng cũng không xấu. So với những người đàn ông thành đạt mà cô từng gặp thì kém xa, nhưng so với người dân ở đây thì quả thực hơn hẳn.
Nếu thật sự phải chọn một người để kết hôn, thì Lưu Phú Quý cũng không tệ.
Vừa nghĩ đến đây, Cố Giai Giai bỗng rùng mình, lông tơ trên cánh tay dựng đứng cả lên.
Thật đáng sợ.
Cô chỉ mới nhìn Lưu Phú Quý một cái, nghe Liễu Linh khen ngợi Lưu Phú Quý một hồi, mà cô đã bị cốt truyện ảnh hưởng rồi cơ à?
Xem ra Lưu Phú Quý này cũng không phải dạng vừa đâu, sau này cô nên tránh xa anh ta ra.
"Chị Giai Giai, chị sao vậy?"
Thấy sắc mặt Cố Giai Giai không tốt, Liễu Linh tưởng mình lỡ lời, lo lắng hỏi.
"Không sao. Chắc là do phơi nắng nhiều quá, bị say nắng rồi."
Không muốn Liễu Linh hiểu lầm, Cố Giai Giai bèn kiếm đại một lý do.
Không muốn Liễu Linh nhắc đến Lưu Phú Quý nữa, Cố Giai Giai bèn chuyển chủ đề: "Linh Linh, em có biết nhà ai có nha đam không? Chị muốn mua. Càng nhiều càng tốt, chị cần rất nhiều nha đam."
Lại mua sao? Liễu Linh ngạc nhiên trợn tròn mắt, há hốc mồm, không biết nên nói gì.
"Sao vậy, ở đây không có nha đam sao? Vậy thì hoa, hoa hồng, hoa mẫu đơn, hoa quế, hoa mai gì cũng được. Còn sáp ong, rượu trắng nữa, những thứ này em có biết chỗ nào bán không?"
Lại mua nhiều như vậy cơ à?
Liễu Linh cảm thấy mình hoàn toàn không thể hiểu nổi thế giới của Cố Giai Giai. Chẳng lẽ cuộc sống hàng ngày của chị Giai Giai chỉ xoay quanh việc tiêu tiền sao?
Trong vô thức, trong mắt Liễu Linh nhìn Cố Giai Giai toát lên vẻ ngưỡng mộ và sùng bái.
Ngưỡng mộ Cố Giai Giai giàu có như vậy, sùng bái vì Cố Giai Giai có thể tiêu tiền như vậy.
Vì Cố Giai Giai nói cô không khỏe, nên Liễu Linh xung phong chạy đi mua đồ giúp cô.
"Chị Giai Giai, nếu chị tin tưởng em. Thì chị cứ ở nhà đợi, lát nữa em sẽ mua đồ về cho chị."
Nếu có người chạy vặt đương nhiên là tốt rồi, nhưng Cố Giai Giai không phải là người bóc lột sức lao động trẻ em, cuối cùng cô vẫn đi mua đồ cùng Liễu Linh.
Lúc mua rượu, thấy Liễu Linh đi theo mình cả buổi sáng, hai má đỏ bừng vì nóng, Cố Giai Giai thấy áy náy nên đã mua cho cô bé hai cây kem.
Ban đầu Liễu Linh không muốn lấy, nhưng thấy nếu cô bé không ăn, Cố Giai Giai cũng sẽ không ăn, cuối cùng, vì không muốn phụ lòng tốt cũng như lãng phí tiền của Cố Giai Giai, Liễu Linh vui vẻ ăn kem cùng cô.
Kem ở đây chính là loại kem đầu tiên, hay còn gọi là kem que. Không có gì đặc biệt, chỉ toàn là vị ngọt của đường. Cố Giai Giai ăn không thấy ngon cho lắm.
Còn Liễu Linh lâu lắm mới được ăn một lần, nên ăn rất ngon lành.
Cố Giai Giai thật sự hết tiền rồi.
Vừa nãy lúc mua đồ, ngoại trừ kem que một hào một cây, thì rượu Cố Giai Giai mua phải ghi nợ, còn hoa và nha đam gì đó thì hoặc là ghi nợ, hoặc là đổi đồ lấy.
Người dân thôn Phúc Hỉ vì hai ngày nay chứng kiến Cố Giai Giai tiêu tiền như nước, nên rất tin tưởng cô, không sợ cô quỵt nợ.
Bản thân Cố Giai Giai lại cảm thấy rất xấu hổ.
Cô đúng là càng sống càng thụt lùi, càng ngày càng kém cỏi. Ai có thể ngờ được, có một ngày Cố Giai Giai cô đây mua đồ chưa đến năm đồng mà cũng phải ghi nợ chứ?
Nếu để cho đám antifan ở hiện đại biết được, chắc chắn bọn họ sẽ mắng chửi cô thậm tệ, nhân tiện bắn pháo hoa ăn mừng cho mà xem?
Trước mặt người ngoài, Cố Giai Giai vẫn rất tự tin, ra vẻ ung dung, tự tại, không thiếu tiền, nhưng trong lòng lại vô cùng xấu hổ. Hận không thể tóm bản thân ngày hôm qua tiêu tiền không tiếc tay ra đánh cho một trận.
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Cố Giai Giai nợ tiền người khác. Trước giờ đều là người khác nợ tiền cô. Cố Giai Giai cảm thấy vô cùng mất tự nhiên.
Nhưng lúc này Cố Giai Giai lại không thể nào có ấn tượng tốt với Lưu Phú Quý.
Thì ra anh ta chính là Lưu Phú Quý ư?
Hôm qua trong giấc mơ của Cố Giai Giai, tất cả mọi người đều không rõ mặt, nên cô cũng không biết Lưu Phú Quý ngoài đời trông như thế nào.
Chẳng trách cốt truyện dám viết chuyện cô yêu Lưu Phú Quý, sinh con cho anh ta, thì ra Lưu Phú Quý trông cũng được đấy chứ.
Cao khoảng một mét tám, vóc dáng không béo không gầy, có cơ bắp, khuôn mặt tuy không tính là đẹp trai, nhưng cũng không xấu. So với những người đàn ông thành đạt mà cô từng gặp thì kém xa, nhưng so với người dân ở đây thì quả thực hơn hẳn.
Nếu thật sự phải chọn một người để kết hôn, thì Lưu Phú Quý cũng không tệ.
Vừa nghĩ đến đây, Cố Giai Giai bỗng rùng mình, lông tơ trên cánh tay dựng đứng cả lên.
Thật đáng sợ.
Cô chỉ mới nhìn Lưu Phú Quý một cái, nghe Liễu Linh khen ngợi Lưu Phú Quý một hồi, mà cô đã bị cốt truyện ảnh hưởng rồi cơ à?
Xem ra Lưu Phú Quý này cũng không phải dạng vừa đâu, sau này cô nên tránh xa anh ta ra.
"Chị Giai Giai, chị sao vậy?"
Thấy sắc mặt Cố Giai Giai không tốt, Liễu Linh tưởng mình lỡ lời, lo lắng hỏi.
"Không sao. Chắc là do phơi nắng nhiều quá, bị say nắng rồi."
Không muốn Liễu Linh hiểu lầm, Cố Giai Giai bèn kiếm đại một lý do.
Không muốn Liễu Linh nhắc đến Lưu Phú Quý nữa, Cố Giai Giai bèn chuyển chủ đề: "Linh Linh, em có biết nhà ai có nha đam không? Chị muốn mua. Càng nhiều càng tốt, chị cần rất nhiều nha đam."
Lại mua sao? Liễu Linh ngạc nhiên trợn tròn mắt, há hốc mồm, không biết nên nói gì.
"Sao vậy, ở đây không có nha đam sao? Vậy thì hoa, hoa hồng, hoa mẫu đơn, hoa quế, hoa mai gì cũng được. Còn sáp ong, rượu trắng nữa, những thứ này em có biết chỗ nào bán không?"
Lại mua nhiều như vậy cơ à?
Liễu Linh cảm thấy mình hoàn toàn không thể hiểu nổi thế giới của Cố Giai Giai. Chẳng lẽ cuộc sống hàng ngày của chị Giai Giai chỉ xoay quanh việc tiêu tiền sao?
Trong vô thức, trong mắt Liễu Linh nhìn Cố Giai Giai toát lên vẻ ngưỡng mộ và sùng bái.
Ngưỡng mộ Cố Giai Giai giàu có như vậy, sùng bái vì Cố Giai Giai có thể tiêu tiền như vậy.
Vì Cố Giai Giai nói cô không khỏe, nên Liễu Linh xung phong chạy đi mua đồ giúp cô.
"Chị Giai Giai, nếu chị tin tưởng em. Thì chị cứ ở nhà đợi, lát nữa em sẽ mua đồ về cho chị."
Nếu có người chạy vặt đương nhiên là tốt rồi, nhưng Cố Giai Giai không phải là người bóc lột sức lao động trẻ em, cuối cùng cô vẫn đi mua đồ cùng Liễu Linh.
Lúc mua rượu, thấy Liễu Linh đi theo mình cả buổi sáng, hai má đỏ bừng vì nóng, Cố Giai Giai thấy áy náy nên đã mua cho cô bé hai cây kem.
Ban đầu Liễu Linh không muốn lấy, nhưng thấy nếu cô bé không ăn, Cố Giai Giai cũng sẽ không ăn, cuối cùng, vì không muốn phụ lòng tốt cũng như lãng phí tiền của Cố Giai Giai, Liễu Linh vui vẻ ăn kem cùng cô.
Kem ở đây chính là loại kem đầu tiên, hay còn gọi là kem que. Không có gì đặc biệt, chỉ toàn là vị ngọt của đường. Cố Giai Giai ăn không thấy ngon cho lắm.
Còn Liễu Linh lâu lắm mới được ăn một lần, nên ăn rất ngon lành.
Cố Giai Giai thật sự hết tiền rồi.
Vừa nãy lúc mua đồ, ngoại trừ kem que một hào một cây, thì rượu Cố Giai Giai mua phải ghi nợ, còn hoa và nha đam gì đó thì hoặc là ghi nợ, hoặc là đổi đồ lấy.
Người dân thôn Phúc Hỉ vì hai ngày nay chứng kiến Cố Giai Giai tiêu tiền như nước, nên rất tin tưởng cô, không sợ cô quỵt nợ.
Bản thân Cố Giai Giai lại cảm thấy rất xấu hổ.
Cô đúng là càng sống càng thụt lùi, càng ngày càng kém cỏi. Ai có thể ngờ được, có một ngày Cố Giai Giai cô đây mua đồ chưa đến năm đồng mà cũng phải ghi nợ chứ?
Nếu để cho đám antifan ở hiện đại biết được, chắc chắn bọn họ sẽ mắng chửi cô thậm tệ, nhân tiện bắn pháo hoa ăn mừng cho mà xem?
Trước mặt người ngoài, Cố Giai Giai vẫn rất tự tin, ra vẻ ung dung, tự tại, không thiếu tiền, nhưng trong lòng lại vô cùng xấu hổ. Hận không thể tóm bản thân ngày hôm qua tiêu tiền không tiếc tay ra đánh cho một trận.
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Cố Giai Giai nợ tiền người khác. Trước giờ đều là người khác nợ tiền cô. Cố Giai Giai cảm thấy vô cùng mất tự nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất