[Thập Niên 70] Ngón Tay Gây Nghiện
Chương 40: Đừng... Đừng Bắn Vào Trong (H)
Trong khoảnh khắc cô co rút trên người Hàn Kiến Hoằng, cả cơ thể Triệu Bảo Châu ngã lên giường, hai tay Hàn Kiến Hoằng nâng mông cô lên, nâng người cô lên trên.
"Đúng là dâm thật."
Triệu Bảo Châu bắt lấy tay anh, mặt cũng run rẩy theo, Hàn Kiến Hoằng vừa nói vừa trêu, cô càng cao trào hơn.
Hàn Kiến Hoằng bấu mông cô, đâm mạnh hơn mười lần, cơ thể Triệu Bảo Châu rung lên xuống, khoái cảm ngập đầu liên tục cuồn cuộn.
"Nhẹ... Nhẹ một chút... Hu hu hu..."
Từng tế bào trong cơ thể Triệu Bảo Châu bị dục vọng đốt nóng, cả người khô nóng khó chịu, bên dưới như bị tê liệt, chỉ biết khẽ rên rỉ.
Anh càng đâm mạnh hơn, dâm thủy ở cửa huyệt bị ma sát biến thành bọt.
Một tay Hàn Kiến Hoằng ôm lấy cô, nâng ngón tay của tay kia lên dán bên môi cô. Triệu Bảo Châu sợ tới mức ngã trên mặt đất, vẫn cầm lấy tay anh không chịu buông.
Ý thức đã mơ hồ, cô không kìm lòng được mà hé miệng, ngậm lấy ngón tay anh mà mút.
Cơ thể của cô bị đẩy lên đẩy xuống, ngậm chặt ngón tay, phát ra những tiếng nuốt nước bọt ừng ực. Đôi lúc có nước bọt chảy ra, nhìn vô cùng gợi dục.
Hàn Kiến Hoằng thấy cô hưởng thụ như vậy, phấn khởi đến mức côn thịt căng lên thêm một vòng: "Đồ dâm đãng, có thích chim lớn không?"
Anh đè Triệu Bảo Châu ở trên giường, rút dương vật ra, Triệu Bảo Châu thoải mái đến mức muốn ngất đi. Trong tiểu huyệt trống trơn, cô kẹp hai chân lại theo bản năng, thịt mềm ở cửa huyệt giữ lấy quy đầu, không cho anh rút ra.
"Đừng kẹp chặt như vậy." Hàn Kiến Hoằng cắn răng, rút ra dứt khoát.
Anh còn chưa muốn bắn tinh.
Sau khi anh rút ra cũng không vội đâm vào, buổi tối vẫn còn thời gian từ từ đâm vào. Anh đè lên âm đế của cô rồi từ từ ma sát.
Huyệt mềm hồng nhạt bị đâm đến mức sưng đỏ, môi âm hộ há mồm to ra, không thể đóng lại, dâm thủy trong suốt chảy ra bên ngoài liên tục, rơi lên dương vật. Dương vật bóng loáng, quả trứng và bộ lông dày rậm bên cạnh đều bị làm cho ướt nhẹp toàn bộ.
Cô đáng thương, huyệt càng đáng thương hơn, khiến cho Hàn Kiến Hoằng muốn đâm cho cô bật khóc.
Anh kéo chân Triệu Bảo Châu lên, côn thịt đẩy môi âm hộ ra, ma sát trên âm đế.
Ánh mắt Triệu Bảo Châu vẫn cứ ướt át, ra hai lần khiến cho sức lực toàn thân như bị cướp đi, chỉ còn lại chân nhỏ đang run run. Cô giương hai chân ra mà thở dốc.
"Có sướng không?" Hàn Kiến Hoằng hỏi cô.
Triệu Bảo Châu cắn môi, thoải mái thì không thoải mái đến như vậy, nhưng cũng không phải là không thoải mái.
Ngứa quá.
Còn ngứa hơn lúc anh cắm vào nữa.
Quy đầu nghiền mạnh qua hạt thịt cứng rắn, cảm giác tê dại kích thích quét đến bụng, Triệu Bảo Châu không nhịn được mà rên rỉ một tiếng. Cô nắm lấy ga giường, nức nở cầu xin tha thứ: "Dừng lại đi."
Cô sẽ chết mất.
Giọng nói mềm nhẹ giống như đang làm nũng.
Hàn Kiến Hoằng cọ càng nhanh, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt phủ đầy dục vọng của cô: "Có thích được cọ huyệt không?"
Triệu Bảo Châu thẹn thùng kẹp hai chân, uốn éo eo.
Hàn Kiến Hoằng không cho cô khép lại, cầm lấy hai chân cô, đâm vào môi âm hộ ướt át. Anh đâm vào tiểu huyệt, cắm mạnh xuống.
Khoảnh khắc bị đâm vào, cả người Triệu Bảo Châu cong lại, run rẩy vì lên cao trào.
"Ưm..."
Nhanh vậy sao?
Hàn Kiến Hoằng ngừng lại, đâm nhẹ từng chút, mỗi lần đều khiến cho Triệu Bảo Châu run rẩy một chút.
Hàn Kiến Hoằng sợ cô lại ngất đi. Anh đợi một lúc, thấy vẻ ửng đỏ trên mặt cô tan đi một chút, anh giữ gốc đùi cô: "Xoay qua, chổng mông lên."
Hai mắt Triệu Bảo Châu mê ly, cô đã không thể tự suy nghĩ nữa.
Hàn Kiến Hoằng xoay cơ thể cô qua, để cho cô đứng trên mặt đất cầm cạnh giường, cắm vào từ phía sau, cắm ngón tay vào trong huyệt cúc hồng mềm không có một cọng lông nào, cái miệng nhỏ đóng chặt đã ướt đẫm nước.
Anh đè xuống nhẹ.
Đó là chỗ chưa từng bị ai động vào.
"Ưm..." Ngón chân Triệu Bảo Châu đều cong lại, cô nghĩ Hàn Kiến Hoằng muốn đâm vào chỗ đó: "Đừng..."
"Chỗ này cũng có màu hồng à." Cổ họng Hàn Kiến Hoằng khô khốc nuốt nước miếng. Tiểu huyệt lên cao trào xong là lúc thích hợp làm tình nhất. Anh đỡ lấy đùi Triệu Bảo Châu, điên cuồng đâm vào bên trong.
Cảm giác được sự thay đổi của dương vật, Triệu Bảo Châu căng eo: "Đừng... Đừng bắn vào bên trong."
Cô mới uống thuốc tránh thai, không thể bắn vào nữa.
"Đúng là dâm thật."
Triệu Bảo Châu bắt lấy tay anh, mặt cũng run rẩy theo, Hàn Kiến Hoằng vừa nói vừa trêu, cô càng cao trào hơn.
Hàn Kiến Hoằng bấu mông cô, đâm mạnh hơn mười lần, cơ thể Triệu Bảo Châu rung lên xuống, khoái cảm ngập đầu liên tục cuồn cuộn.
"Nhẹ... Nhẹ một chút... Hu hu hu..."
Từng tế bào trong cơ thể Triệu Bảo Châu bị dục vọng đốt nóng, cả người khô nóng khó chịu, bên dưới như bị tê liệt, chỉ biết khẽ rên rỉ.
Anh càng đâm mạnh hơn, dâm thủy ở cửa huyệt bị ma sát biến thành bọt.
Một tay Hàn Kiến Hoằng ôm lấy cô, nâng ngón tay của tay kia lên dán bên môi cô. Triệu Bảo Châu sợ tới mức ngã trên mặt đất, vẫn cầm lấy tay anh không chịu buông.
Ý thức đã mơ hồ, cô không kìm lòng được mà hé miệng, ngậm lấy ngón tay anh mà mút.
Cơ thể của cô bị đẩy lên đẩy xuống, ngậm chặt ngón tay, phát ra những tiếng nuốt nước bọt ừng ực. Đôi lúc có nước bọt chảy ra, nhìn vô cùng gợi dục.
Hàn Kiến Hoằng thấy cô hưởng thụ như vậy, phấn khởi đến mức côn thịt căng lên thêm một vòng: "Đồ dâm đãng, có thích chim lớn không?"
Anh đè Triệu Bảo Châu ở trên giường, rút dương vật ra, Triệu Bảo Châu thoải mái đến mức muốn ngất đi. Trong tiểu huyệt trống trơn, cô kẹp hai chân lại theo bản năng, thịt mềm ở cửa huyệt giữ lấy quy đầu, không cho anh rút ra.
"Đừng kẹp chặt như vậy." Hàn Kiến Hoằng cắn răng, rút ra dứt khoát.
Anh còn chưa muốn bắn tinh.
Sau khi anh rút ra cũng không vội đâm vào, buổi tối vẫn còn thời gian từ từ đâm vào. Anh đè lên âm đế của cô rồi từ từ ma sát.
Huyệt mềm hồng nhạt bị đâm đến mức sưng đỏ, môi âm hộ há mồm to ra, không thể đóng lại, dâm thủy trong suốt chảy ra bên ngoài liên tục, rơi lên dương vật. Dương vật bóng loáng, quả trứng và bộ lông dày rậm bên cạnh đều bị làm cho ướt nhẹp toàn bộ.
Cô đáng thương, huyệt càng đáng thương hơn, khiến cho Hàn Kiến Hoằng muốn đâm cho cô bật khóc.
Anh kéo chân Triệu Bảo Châu lên, côn thịt đẩy môi âm hộ ra, ma sát trên âm đế.
Ánh mắt Triệu Bảo Châu vẫn cứ ướt át, ra hai lần khiến cho sức lực toàn thân như bị cướp đi, chỉ còn lại chân nhỏ đang run run. Cô giương hai chân ra mà thở dốc.
"Có sướng không?" Hàn Kiến Hoằng hỏi cô.
Triệu Bảo Châu cắn môi, thoải mái thì không thoải mái đến như vậy, nhưng cũng không phải là không thoải mái.
Ngứa quá.
Còn ngứa hơn lúc anh cắm vào nữa.
Quy đầu nghiền mạnh qua hạt thịt cứng rắn, cảm giác tê dại kích thích quét đến bụng, Triệu Bảo Châu không nhịn được mà rên rỉ một tiếng. Cô nắm lấy ga giường, nức nở cầu xin tha thứ: "Dừng lại đi."
Cô sẽ chết mất.
Giọng nói mềm nhẹ giống như đang làm nũng.
Hàn Kiến Hoằng cọ càng nhanh, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt phủ đầy dục vọng của cô: "Có thích được cọ huyệt không?"
Triệu Bảo Châu thẹn thùng kẹp hai chân, uốn éo eo.
Hàn Kiến Hoằng không cho cô khép lại, cầm lấy hai chân cô, đâm vào môi âm hộ ướt át. Anh đâm vào tiểu huyệt, cắm mạnh xuống.
Khoảnh khắc bị đâm vào, cả người Triệu Bảo Châu cong lại, run rẩy vì lên cao trào.
"Ưm..."
Nhanh vậy sao?
Hàn Kiến Hoằng ngừng lại, đâm nhẹ từng chút, mỗi lần đều khiến cho Triệu Bảo Châu run rẩy một chút.
Hàn Kiến Hoằng sợ cô lại ngất đi. Anh đợi một lúc, thấy vẻ ửng đỏ trên mặt cô tan đi một chút, anh giữ gốc đùi cô: "Xoay qua, chổng mông lên."
Hai mắt Triệu Bảo Châu mê ly, cô đã không thể tự suy nghĩ nữa.
Hàn Kiến Hoằng xoay cơ thể cô qua, để cho cô đứng trên mặt đất cầm cạnh giường, cắm vào từ phía sau, cắm ngón tay vào trong huyệt cúc hồng mềm không có một cọng lông nào, cái miệng nhỏ đóng chặt đã ướt đẫm nước.
Anh đè xuống nhẹ.
Đó là chỗ chưa từng bị ai động vào.
"Ưm..." Ngón chân Triệu Bảo Châu đều cong lại, cô nghĩ Hàn Kiến Hoằng muốn đâm vào chỗ đó: "Đừng..."
"Chỗ này cũng có màu hồng à." Cổ họng Hàn Kiến Hoằng khô khốc nuốt nước miếng. Tiểu huyệt lên cao trào xong là lúc thích hợp làm tình nhất. Anh đỡ lấy đùi Triệu Bảo Châu, điên cuồng đâm vào bên trong.
Cảm giác được sự thay đổi của dương vật, Triệu Bảo Châu căng eo: "Đừng... Đừng bắn vào bên trong."
Cô mới uống thuốc tránh thai, không thể bắn vào nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất