[Thập Niên 70] Ngọt Ngào

Chương 41:

Trước Sau
“Làm gì làm gì, hôm nay trường học không phải không đi học sao?”

Tô Đào lạnh lùng nói: “Đại phòng phía đông thiếu chút đồ vật, bà nếu đồng ý để tôi lấy ở bên này, tôi đây liền không cần lên công xã mua.”

Cố Thúy Anh sắc mặt trầm xuống, muốn từ nơi này lấy, không có cửa đâu, nhưng bà ta vẫn hét lên: “Tự cô đi là được, mang theo hai nha đầu này đi làm gì, là muốn đem công xã đều dọn về hay sao?”

Tô Đào bắt tay vói qua, Cố Thúy Anh ngạnh cổ: “Làm gì làm gì?”

“Hai ngày trước bị Đinh Hồng Hà đẩy, cổ tay tôi còn bị thương đó, không có xách nào đồ vật, chỉ có thể để hai nha đầu giúp tôi.”

Cố Thúy Anh sắc mặt xanh mét, vừa quay đầu lại, nhìn thấy đứa con trai của bà ta ngồi ở trên ngạch cửa nhìn bọn họ, Chu Hồng Sinh đứng ở cửa nhà bếp hút thuốc lá.

“Ông nói xem phải làm như thế nào đây? Hai nha đầu hôm nay cần phải đi đánh cỏ heo, nghỉ liền đi ra leo lổng, kia thành như thế nào? Ông lại đây nói hai câu cho tôi!”



Chu Hồng Sinh bị gánh nặng cuộc sống này ép tới có chút chết lặng, ông là muốn gia hòa vạn sự hưng, nhưng lớn nhỏ trong nhà đều không cho ông sống yên ổn.

Bởi vì việc phòng ở, vợ mỗi ngày ở bên tai ông nói mãi, ông lúc này nếu lại không đứng ở bên phía bà ta, chỉ sợ lại nháo uống thuốc.

Ông mặt vô biểu tình mà nói ra tiếng: “Nha đầu, hôm nay liền ở trong nhà cắt cỏ đi.”

Tô Đào liền nhìn thấy ngọn lửa nhỏ trong mắt hai nha đầu trong nháy mắt tắt ngúm, cô cần phải vì bọn nha đầu cố gắng một chút.

“Ba, bọn nha đầu khó có khi được nghỉ một ngày, hôm nay ba cho phép bọn nó lên trên trấn, ngày mai con thay chúng nó làm việc.”

Cố Thúy Anh chống eo, đắc ý dào dạt nói: “Hôm nay sống là hôm nay, ngày mai sống là ngày mai, chồng cô một người làm hai người sống, nhưng nó không làm để bốn người sống, hơn nữa, bọn nha đầu là do cha chồng cô nuôi dưỡng, nên nghe ai nói, trong lòng cô không hiểu rõ hay sao!”

Tiểu Thảo nóng nảy, chặn lại nói: “Ba, con về sau tan học, mỗi ngày đều đi cắt cỏ, ba để con cắt đến ban đêm cũng được, hôm nay để cho con đi cùng chị dâu đi trên trấn đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau