Thập Niên 70: Người Đẹp Ốm Yếu Trọng Sinh, Vả Mặt Chồng Cũ Tra Nam

Chương 46:

Trước Sau
Nếu không phải Lương Kỳ Hữu đột nhiên cắt ngang, Lâm Lanm Lan có lẽ đã thực sự hôn anh một cái.

Ý nghĩ này vừa nảy ra, trong đầu anh đã hiện ra hình ảnh, anh sờ mặt mình, đầu ngón tay khẽ chạm vào, dòng điện chạy khắp người.

Tai anh đỏ bừng, kích thích quá!

"Đồng chí làm ơn giữ ý một chút được không? Lâm Lan Lan là hôn ước của tôi, nếu anh còn có ý định với cô, đừng trách tôi không khách sáo với anh." Lương Kỳ Hữu cảnh cáo Hạ Thần An.

Hạ Thần An quay người, nhả một ngụm khói phì phà vào mặt Lương Kỳ Hữu khiến hắn ho sặc sụa lên, hắn cười khẩy một tiếng: "Quan tâm hôn ước của mình lắm thế, sao lại còn cặp kè hẹn hò với nữ đồng chí khác? Ăn trong chén, trông trong nồi, đồng chí không quang minh chính đại cho lắm đâu."

Lương Kỳ Hữu có chút lúng túng, phù liễu phù tị lương thượng đích kính mắt: "Việc của tôi, không đến lượt anh quản."

Hạ Thần An vừa cười vừa không cười nhìn hắn ta, trả đũa: "Việc của tôi, không đến lượt hắn ta quản."

"Lâm Lan Lan là hôn ước của tôi, sao không đến lượt tôi quản?" Giọng điệu của Lương Kỳ Hữu rất bá đạo, như thể Lâm Lan Lan không phải là người, chỉ là vật sở hữu của hắn ta.



Hạ Thần An rất không vui, tay khẽ búng, tàn thuốc còn cháy dở bay thẳng vào áo Lương Kỳ Hữu, dọa hắn ta nhảy dựng lên, kính mắt lệch sang một bên, còn đâu dáng vẻ nho nhã của một quý ông.

Hạ Thần An đút tay vào túi quần, cười hì hì, đi ra, đến cổng nhà máy chế biến thịt, anh quay đầu nhìn về hướng khu nhà tập thể, hóa ra cô tên là Lâm Lan Lan.

Cô nói cô thích anh, không biết có phải thật không, hay chỉ là giận dỗi Lương Kỳ Hữu?

Thật khó đoán, chủ nhật gặp mặt nhất định phải hỏi cho rõ ràng.

Vừa mới chia tay, Hạ Thần An đã bắt đầu mong chờ lần gặp mặt tiếp theo.

Hạ Thần An lấy viên kẹo sữa trong túi ra, lần sau gặp mặt, nhất định phải đưa cho cô.

Ông Lương mấy ngày nay về quê thăm họ hàng, Lâm Lan Lan muốn đề cập chuyện hủy hôn nhưng không tìm được người, mỗi ngày chỉ đi làm về nhà, bữa trưa và bữa tối đều giải quyết ở căng tin bệnh viện, vẫn câu nói cũ, cô không hứng thú với đồ ăn, ba bữa một ngày chỉ để sớm thích nghi với cơ thể con người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau