Chương 5: Người Đổng Gia (1)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đổng Giai Tuệ nằm trên giường ba ngày, hôm nay không còn cảm giác vô lực nữa, đi xuống giường, lần đầu tiên thấy rõ sân toàn cảnh gia đình Đổng Gia.
Năm căn phòng xây bằng đất sét, căn phòng phía nam ở giữa là phòng chính, hai bên là hai gian buồng, sân được dọn dẹp sạch sẽ, có một cái giếng cũ, một cây đào, góc tường chất một đống cỏ tranh và củi đốt, một bên kia có một vườn rau nhỏ, bên trong trồng cải trắng, rau hẹ, ớt xanh, tỏi, rau cải, cạnh vườn rau có một chuồng gà, bên trong có ba con gà mái đang cục ta cục tác kêu lớn.
Đây là một sân vườn rất có hương vị nông thôn, loại phòng đất như thế này thế kỉ hai mươi mốt cũng rất ít thấy qua, Đổng Giai Tuệ khi còn bé đi theo cha mẹ đến thăm những căn cứ cách mạng, trong mắt cũng tự giữ gìn hoàn hảo những di tích lịch sử.
Sáng sớm sau khi ăn sáng xong, những người lao động trong Đổng gia đều đi ra ruộng, thằng bé lớn đi học, những đứa nhỏ thì cũng ra chòi nghỉ ở ruộng, trong nhà chỉ còn lại Đổng Giai Tuệ.
"Lư Gia kia cũng quá thất đức, Giai Tuệ vừa quay về nhà mẹ, bọn họ liền tìm một con dâu mới, con dâu mới cũng thật sự lợi hại, muốn đưa cô ta vào cửa trước hết phải đăng kí kết hôn, có giấy sau này Lư gia có muốn ly hôn cũng khó khăn."
"Hả, việc cưới xin sao có thể nói cưới liền cưới, còn không phải do Giai Tuệ quá hiền lành, ở nhà bị mẹ chồng ức hiếp sao. Con dâu mới của Lư gia phải tốn biết bao nhiêu tiền lễ vật đám hỏi chứ?"
"Bởi vì chuyện của Giai Tuệ, danh tiếng nhà họ kém đi nhiều, cũng nói bà Lư quá lợi hại, con dâu mới vào cửa sợ ăn khổ, bà Lư cắn răng cho ba mươi tám đồng làm tiền lễ vật đám hỏi, còn có ba mươi quả trứng gà, năm cân dầu đậu."
"Ui, nhiều như vậy sao! Lúc trước Giai Tuệ vào cửa cũng chỉ có hai mươi đồng tiền lễ vật đám hỏi đi."
"Haizz, con bé Giai Tuệ đáng thương này, Trần Quế Hương đoán chừng cũng biết con dâu mới của Lư gia, hai ngày này cũng vội vàng tìm chồng mới cho Giai Tuệ, tìm được cô con dâu trẻ thì dễ, nhưng đã kết hôn rồi thì dù sao cũng phải kém một tầng."
"Cũng phải, không phải độc thân do nghèo, cũng là lớn tuổi nhưng vợ chết, nếu là nguyên nhân khác cũng được đi, nhưng lần này lại bởi vì chuyện không sinh được con, đầu năm nay đàn ông cưới vợ không phải vì sinh con nối dõi tông đường sao, không thể sinh con thì đàn ông nào chịu cưới? Trần Quế Hương thì sao có thể chịu gả con gái cho một người đần độn được?"
"Cho nên nói mới thấy đáng tiếc, chúng ta đều theo dõi con bé từ nhỏ tới khi lớn lên, không chỉ có dung mạo, mà tính tình còn rất tốt."
"Người phụ nữ cũng chỉ như vậy, tốt số thì có thể có được cuộc sống tốt, không thì chỉ có thể khổ cả đời."
"Được rồi, chúng ta cũng chỉ là nói mấy lời ong tiếng ve, đừng nói những lời khó nghe trước mặt Đổng gia, đặc biệt là Giai Tuệ, con bé còn trẻ nhưng tâm tư nặng nề không nên nghe được những thứ này."
"Tôi biết, cái này còn cần bà nhắc à? Tôi với con bé cũng không thù không oán, sao tôi phải cố tình nói những lời khó nghe trước mặt cô ấy vì tôi cho rằng cô ấy đã sống lâu rồi sao?"
Đổng Giai Tuệ ngồi trong sân phơi nắng, thình lình liền nghe được những chuyện liên quan đến nguyên chủ, nghe giọng nói là từ sân nhà hàng xóm phía đông truyền đến.
Đổng Giai Tuệ nằm trên giường ba ngày, hôm nay không còn cảm giác vô lực nữa, đi xuống giường, lần đầu tiên thấy rõ sân toàn cảnh gia đình Đổng Gia.
Năm căn phòng xây bằng đất sét, căn phòng phía nam ở giữa là phòng chính, hai bên là hai gian buồng, sân được dọn dẹp sạch sẽ, có một cái giếng cũ, một cây đào, góc tường chất một đống cỏ tranh và củi đốt, một bên kia có một vườn rau nhỏ, bên trong trồng cải trắng, rau hẹ, ớt xanh, tỏi, rau cải, cạnh vườn rau có một chuồng gà, bên trong có ba con gà mái đang cục ta cục tác kêu lớn.
Đây là một sân vườn rất có hương vị nông thôn, loại phòng đất như thế này thế kỉ hai mươi mốt cũng rất ít thấy qua, Đổng Giai Tuệ khi còn bé đi theo cha mẹ đến thăm những căn cứ cách mạng, trong mắt cũng tự giữ gìn hoàn hảo những di tích lịch sử.
Sáng sớm sau khi ăn sáng xong, những người lao động trong Đổng gia đều đi ra ruộng, thằng bé lớn đi học, những đứa nhỏ thì cũng ra chòi nghỉ ở ruộng, trong nhà chỉ còn lại Đổng Giai Tuệ.
"Lư Gia kia cũng quá thất đức, Giai Tuệ vừa quay về nhà mẹ, bọn họ liền tìm một con dâu mới, con dâu mới cũng thật sự lợi hại, muốn đưa cô ta vào cửa trước hết phải đăng kí kết hôn, có giấy sau này Lư gia có muốn ly hôn cũng khó khăn."
"Hả, việc cưới xin sao có thể nói cưới liền cưới, còn không phải do Giai Tuệ quá hiền lành, ở nhà bị mẹ chồng ức hiếp sao. Con dâu mới của Lư gia phải tốn biết bao nhiêu tiền lễ vật đám hỏi chứ?"
"Bởi vì chuyện của Giai Tuệ, danh tiếng nhà họ kém đi nhiều, cũng nói bà Lư quá lợi hại, con dâu mới vào cửa sợ ăn khổ, bà Lư cắn răng cho ba mươi tám đồng làm tiền lễ vật đám hỏi, còn có ba mươi quả trứng gà, năm cân dầu đậu."
"Ui, nhiều như vậy sao! Lúc trước Giai Tuệ vào cửa cũng chỉ có hai mươi đồng tiền lễ vật đám hỏi đi."
"Haizz, con bé Giai Tuệ đáng thương này, Trần Quế Hương đoán chừng cũng biết con dâu mới của Lư gia, hai ngày này cũng vội vàng tìm chồng mới cho Giai Tuệ, tìm được cô con dâu trẻ thì dễ, nhưng đã kết hôn rồi thì dù sao cũng phải kém một tầng."
"Cũng phải, không phải độc thân do nghèo, cũng là lớn tuổi nhưng vợ chết, nếu là nguyên nhân khác cũng được đi, nhưng lần này lại bởi vì chuyện không sinh được con, đầu năm nay đàn ông cưới vợ không phải vì sinh con nối dõi tông đường sao, không thể sinh con thì đàn ông nào chịu cưới? Trần Quế Hương thì sao có thể chịu gả con gái cho một người đần độn được?"
"Cho nên nói mới thấy đáng tiếc, chúng ta đều theo dõi con bé từ nhỏ tới khi lớn lên, không chỉ có dung mạo, mà tính tình còn rất tốt."
"Người phụ nữ cũng chỉ như vậy, tốt số thì có thể có được cuộc sống tốt, không thì chỉ có thể khổ cả đời."
"Được rồi, chúng ta cũng chỉ là nói mấy lời ong tiếng ve, đừng nói những lời khó nghe trước mặt Đổng gia, đặc biệt là Giai Tuệ, con bé còn trẻ nhưng tâm tư nặng nề không nên nghe được những thứ này."
"Tôi biết, cái này còn cần bà nhắc à? Tôi với con bé cũng không thù không oán, sao tôi phải cố tình nói những lời khó nghe trước mặt cô ấy vì tôi cho rằng cô ấy đã sống lâu rồi sao?"
Đổng Giai Tuệ ngồi trong sân phơi nắng, thình lình liền nghe được những chuyện liên quan đến nguyên chủ, nghe giọng nói là từ sân nhà hàng xóm phía đông truyền đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất