[Thập Niên 70] Nữ Cô Nhi Trọng Sinh Có Chút Tiền
Chương 19: Kho Lương Thực
An Mạc Tuyết thức dậy vào lúc hai giờ rưỡi chiều. Sau khi uống chút nước mật ong pha loãng, cô đi vệ sinh và bắt đầu vào việc.
Bắt đầu từ cổng chính, chốt cửa là loại đồng thau, trước đây thỉnh thoảng về ở cô chỉ nhớ có một cái chốt cửa này, nhưng hình như trong ký ức còn có chốt cửa khác. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, An Mạc Tuyết thấy hai bên tường hơi bị lõm vào tạo thành khe, mỗi khe có một cây gậy gỗ vừa khít vào cửa, cầm lên thấy nặng, chắc là gỗ sồi.
Dãy nhà phía sau dùng để chứa tạp vật, than đá và củi đốt. An Mạc Tuyết kiểm tra kỹ lưỡng từng gian phòng nhưng không phát hiện cái gì khác thường. Sau đó, cô đi ra vườn hái một ít lá cây, mỗi một cái cửa sổ đều kẹp hai cái lá cây. Sương phòng phía đông và phía tây cũng được làm tương tự.
Trở lại phòng khách, An Mạc Tuyết ngồi trên chiếc ghế dài và hồi tưởng lại ký ức của nguyên chủ, đặc biệt là về ngôi nhà này.
Nhà thì được truyền lại từ tổ tiên, nhưng nó không phải nhà tổ.
Hai phòng ngủ đều có phòng bí mật. Do tình hình thế cục khẩn trương, ba của nguyên chủ đã cải tạo lại phòng, ban đầu cả hai phòng ngủ đều có cửa sổ ở phía bắc.
Nhưng sau đó cửa sổ bị bịt lại, sửa thành phòng bí mật và tường sưởi ấm, giường sưởi nối với tường lò sưởi.
Phòng bí mật và tường sưởi ấm là nơi lý tưởng để che giấu bí mật. Nhĩ phòng phía tây còn có một cái hầm, vốn được dùng để cất giữ lương thực và dưa cải muối.
An Mạc Tuyết nhận ra đây không phải ký ức của mình, vì vậy cô cần sắp xếp lại mọi thứ.
Đi đến phòng của cha mẹ, An Mạc Tuyết kiểm tra kỹ lưỡng một lần nữa và phát hiện ra một số thứ khác.
Mở phòng bí mật, cô thấy hàng loạt rương nhỏ được làm bằng gỗ cây du. An Mạc Tuyết mở tất cả rương ra.
Bên trong có rất nhiều thư, tất cả đều được bọc giấy dầu, An Mạc Tuyết thu hết vào không gian.
Sau đó, cô kiểm tra lại cửa sổ và kẹp lá cây vào.
Trở lại phòng của mình, An Mạc Tuyết mở phòng bí mật, cũng thu tất cả rương trong phòng bí mật bên này vào không gian.
Đi đến nhĩ phòng phía tây, An Mạc Tuyết nhìn thấy vài món đồ cũ nát trong phòng. Cô lấy một món đồ ra và phát hiện một cái hầm được che chắn bằng tấm ván gỗ. Mở tấm ván gỗ, An Mạc Tuyết nhìn thấy một chiếc thang gỗ dẫn xuống dưới.
Theo chiếc thang xuống dưới, cô nhìn thấy một căn hầm lớn hình vuông với kích thước khoảng sáu bảy mét vuông.
Bốn bức tường của hầm được làm bằng đá, dưới sàn nhà được phủ một lớp cát mịn đã được sàng lọc kỹ lưỡng. An Mạc Tuyết nhận ra cát này có thể dùng để trồng cây cải củ, cây ớt và cà chua.
Hai bên tường có đặt những cái kệ, trên kệ bày các loại thực phẩm theo thứ tự là 200 cân gạo, 200 cân bột mì trắng, 50 cân gạo kê, 300 cân bột ngô, 50 cân hạt cao lương, 10 cân táo đỏ, 10 cân đường đỏ, một cái lu đựng trứng ngỗng, trứng vịt, trứng gà muối, 2 bình mỡ lợn mỗi bình 4 cân, 3 con gà rừng, 5 con thỏ rừng, 6 con cá muối, 2-3 cân củ cải khô, hơn 10 cân khoai lang.
Bắt đầu từ cổng chính, chốt cửa là loại đồng thau, trước đây thỉnh thoảng về ở cô chỉ nhớ có một cái chốt cửa này, nhưng hình như trong ký ức còn có chốt cửa khác. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, An Mạc Tuyết thấy hai bên tường hơi bị lõm vào tạo thành khe, mỗi khe có một cây gậy gỗ vừa khít vào cửa, cầm lên thấy nặng, chắc là gỗ sồi.
Dãy nhà phía sau dùng để chứa tạp vật, than đá và củi đốt. An Mạc Tuyết kiểm tra kỹ lưỡng từng gian phòng nhưng không phát hiện cái gì khác thường. Sau đó, cô đi ra vườn hái một ít lá cây, mỗi một cái cửa sổ đều kẹp hai cái lá cây. Sương phòng phía đông và phía tây cũng được làm tương tự.
Trở lại phòng khách, An Mạc Tuyết ngồi trên chiếc ghế dài và hồi tưởng lại ký ức của nguyên chủ, đặc biệt là về ngôi nhà này.
Nhà thì được truyền lại từ tổ tiên, nhưng nó không phải nhà tổ.
Hai phòng ngủ đều có phòng bí mật. Do tình hình thế cục khẩn trương, ba của nguyên chủ đã cải tạo lại phòng, ban đầu cả hai phòng ngủ đều có cửa sổ ở phía bắc.
Nhưng sau đó cửa sổ bị bịt lại, sửa thành phòng bí mật và tường sưởi ấm, giường sưởi nối với tường lò sưởi.
Phòng bí mật và tường sưởi ấm là nơi lý tưởng để che giấu bí mật. Nhĩ phòng phía tây còn có một cái hầm, vốn được dùng để cất giữ lương thực và dưa cải muối.
An Mạc Tuyết nhận ra đây không phải ký ức của mình, vì vậy cô cần sắp xếp lại mọi thứ.
Đi đến phòng của cha mẹ, An Mạc Tuyết kiểm tra kỹ lưỡng một lần nữa và phát hiện ra một số thứ khác.
Mở phòng bí mật, cô thấy hàng loạt rương nhỏ được làm bằng gỗ cây du. An Mạc Tuyết mở tất cả rương ra.
Bên trong có rất nhiều thư, tất cả đều được bọc giấy dầu, An Mạc Tuyết thu hết vào không gian.
Sau đó, cô kiểm tra lại cửa sổ và kẹp lá cây vào.
Trở lại phòng của mình, An Mạc Tuyết mở phòng bí mật, cũng thu tất cả rương trong phòng bí mật bên này vào không gian.
Đi đến nhĩ phòng phía tây, An Mạc Tuyết nhìn thấy vài món đồ cũ nát trong phòng. Cô lấy một món đồ ra và phát hiện một cái hầm được che chắn bằng tấm ván gỗ. Mở tấm ván gỗ, An Mạc Tuyết nhìn thấy một chiếc thang gỗ dẫn xuống dưới.
Theo chiếc thang xuống dưới, cô nhìn thấy một căn hầm lớn hình vuông với kích thước khoảng sáu bảy mét vuông.
Bốn bức tường của hầm được làm bằng đá, dưới sàn nhà được phủ một lớp cát mịn đã được sàng lọc kỹ lưỡng. An Mạc Tuyết nhận ra cát này có thể dùng để trồng cây cải củ, cây ớt và cà chua.
Hai bên tường có đặt những cái kệ, trên kệ bày các loại thực phẩm theo thứ tự là 200 cân gạo, 200 cân bột mì trắng, 50 cân gạo kê, 300 cân bột ngô, 50 cân hạt cao lương, 10 cân táo đỏ, 10 cân đường đỏ, một cái lu đựng trứng ngỗng, trứng vịt, trứng gà muối, 2 bình mỡ lợn mỗi bình 4 cân, 3 con gà rừng, 5 con thỏ rừng, 6 con cá muối, 2-3 cân củ cải khô, hơn 10 cân khoai lang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất