Thập Niên 70: Nữ Thanh Niên Trí Thức Độc Miệng
Chương 23
Vì sự yên bình của đội thanh niên trí thức, Chung Sơn không còn cách nào khác đành phải ra mặt khuyên Viên Minh bình tĩnh lại.
Anh ấy nói với Hà Tinh Thần: "Đồng chí Hà, tôi cũng đã nghe nói về chuyện giữa cô và Lưu Ngọc Kiều. Tôi cũng sẽ đi thuyết phục đồng chí Lưu sau. Chỉ là một sự hiểu lầm. Bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng, những nghi ngờ trước đó đều được giải toả. Sau này mọi người cũng đừng coi nhau như kẻ thù vậy nữa. Về phía Viên Minh và Lý Thanh Hải, tôi cũng đã khuyên bọn họ, quả thực là bọn họ không đúng, không nên nói là muốn đánh cô, sau này bọn họ sẽ chú ý, cô cũng bỏ qua đi, đừng ôm khư khư trong lòng làm gì."
Hà Tinh Thần thờ ơ nói: "Đồng chí Chung, những gì anh nói hoàn toàn là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi. Chuyện trước đó đã kết thúc, tôi không có làm phiền Viên Minh. Cái tôi không thể hiểu là do anh ta bắt đầu chế giễu Dương Hoàn Hoàn trước, nói eo cô ấy so với thùng nước, đây là lời một đồng chí nam bình thường nên nói sao? Eo người ta có mập hay không không phải chuyện của anh ta, có ăn được hạt cơm nào của anh ta không? Anh ta nói đó chỉ là một trò đùa, vậy tại sao lúc tôi nói đùa anh ta gầy, anh ta lại lên cơn vậy hả, tôi thực sự muốn biết rốt cuộc là người bố người mẹ nào đã nuôi dạy được một đứa con vô học như vậy, lòng dạ hẹp hòi đến mức chỉ biết chê bai chế giễu người khác lại không cho phép người khác nói về mình."
Chung Sơn: "..."
Anh ấy bất đắc dĩ nói: "Đồng chí Hà, đừng nghiêm túc như vậy. Chúng ta đều hiểu nhau rất rõ, thỉnh thoảng chỉ là pha trò, toàn những trò đùa vô hại thôi mà. Hơn nữa, đồng chí Dương cũng không ngại." Nói rồi anh ấy quay sang nhìn Dương Hoàn Hoàn.
Dương Hoàn Hoàn đỏ mặt, nhất thời không biết phải nói gì.
Hà Tinh Thần hỏi ngược lại: "Hoàn Hoàn, cô thực sự không sao chứ?"
Dương Hoàn Hoàn bắt gặp ánh mắt của Hà Tinh Thần, do dự một lúc rồi lấy hết dũng khí nói: "Không, tôi có sao, tôi không thích người ta nói như vậy về mình, cũng không thích biệt danh đó."
Chung Sơn không hài lòng nhìn Dương Hoàn Hoàn, sao hai người bọn họ lại không biết điều như vậy chứ?
Hà Tinh Thần cười nói: "Hoàn Hoàn, sau này ai còn dám gọi biệt danh đó, cô có thể gọi anh ta là Cao Lực Sĩ. Cao Lực Sĩ là thái giám hầu hạ Dương phi, hắn không phải tiểu nhân, nhưng cũng không còn gì cả.
Anh ấy nói với Hà Tinh Thần: "Đồng chí Hà, tôi cũng đã nghe nói về chuyện giữa cô và Lưu Ngọc Kiều. Tôi cũng sẽ đi thuyết phục đồng chí Lưu sau. Chỉ là một sự hiểu lầm. Bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng, những nghi ngờ trước đó đều được giải toả. Sau này mọi người cũng đừng coi nhau như kẻ thù vậy nữa. Về phía Viên Minh và Lý Thanh Hải, tôi cũng đã khuyên bọn họ, quả thực là bọn họ không đúng, không nên nói là muốn đánh cô, sau này bọn họ sẽ chú ý, cô cũng bỏ qua đi, đừng ôm khư khư trong lòng làm gì."
Hà Tinh Thần thờ ơ nói: "Đồng chí Chung, những gì anh nói hoàn toàn là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi. Chuyện trước đó đã kết thúc, tôi không có làm phiền Viên Minh. Cái tôi không thể hiểu là do anh ta bắt đầu chế giễu Dương Hoàn Hoàn trước, nói eo cô ấy so với thùng nước, đây là lời một đồng chí nam bình thường nên nói sao? Eo người ta có mập hay không không phải chuyện của anh ta, có ăn được hạt cơm nào của anh ta không? Anh ta nói đó chỉ là một trò đùa, vậy tại sao lúc tôi nói đùa anh ta gầy, anh ta lại lên cơn vậy hả, tôi thực sự muốn biết rốt cuộc là người bố người mẹ nào đã nuôi dạy được một đứa con vô học như vậy, lòng dạ hẹp hòi đến mức chỉ biết chê bai chế giễu người khác lại không cho phép người khác nói về mình."
Chung Sơn: "..."
Anh ấy bất đắc dĩ nói: "Đồng chí Hà, đừng nghiêm túc như vậy. Chúng ta đều hiểu nhau rất rõ, thỉnh thoảng chỉ là pha trò, toàn những trò đùa vô hại thôi mà. Hơn nữa, đồng chí Dương cũng không ngại." Nói rồi anh ấy quay sang nhìn Dương Hoàn Hoàn.
Dương Hoàn Hoàn đỏ mặt, nhất thời không biết phải nói gì.
Hà Tinh Thần hỏi ngược lại: "Hoàn Hoàn, cô thực sự không sao chứ?"
Dương Hoàn Hoàn bắt gặp ánh mắt của Hà Tinh Thần, do dự một lúc rồi lấy hết dũng khí nói: "Không, tôi có sao, tôi không thích người ta nói như vậy về mình, cũng không thích biệt danh đó."
Chung Sơn không hài lòng nhìn Dương Hoàn Hoàn, sao hai người bọn họ lại không biết điều như vậy chứ?
Hà Tinh Thần cười nói: "Hoàn Hoàn, sau này ai còn dám gọi biệt danh đó, cô có thể gọi anh ta là Cao Lực Sĩ. Cao Lực Sĩ là thái giám hầu hạ Dương phi, hắn không phải tiểu nhân, nhưng cũng không còn gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất