Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão
Chương 19: Nước Giếng
Làm mệt thì nghỉ ngơi, nghỉ ngơi xong thì tiếp tục, trồng khoảng năm mẫu đất lúa mì, cuối cùng trồng hai cây nho, sau đó thu tay không làm nữa.
Vẫn nên điều dưỡng cơ thể trước quan trọng hơn.
Tầng hai của ngôi nhà nhỏ này là khu nghỉ ngơi, chủ yếu là nơi cô sinh sống, phòng ngủ và phòng tắm đều có, dưỡng da thật tốt trước, cô không muốn luôn xấu như vậy!
Vất vả lắm mới biến thành thiếu nữ 18 tuổi, cô cần phải hưởng thụ nhân sinh này thật tốt.
Đi tắm bằng sữa bò sau đó đắp mặt nạ, rồi lấy các sản phẩm chăm sóc da cao cấp mà cô tích trữ được và chăm sóc da một cách nghiêm túc.
Hệ thống vô cùng tri kỷ nói:
“Nước giếng trong không gian có tác dụng rất lớn đối với mỹ dung, hệ thống nước máy trong ngôi nhà này dùng nước giếng kia, sau này cô uống nhiều một chút, nấu cơm cũng dùng nước này, tắm rửa gì đó đều có thể sử dụng. Có thể mỹ dung dưỡng nhan, cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, thậm chí có thể chữa trị khí quan bị hao tổn, có rất nhiều chỗ tốt.”
Cố Thanh Thanh sửng sốt: “Nước cứu mạng mà mi cho tôi uống trong bệnh viện lúc trước, là loại nước máy này sao?”
Hệ thống cười gian nói:
“Nhìn xem, có phải hiệu quả rất tốt hay không? Cô bị thương nặng như vậy, uống mấy cốc nước lập tức giữ được mạng, còn trở nên càng ngày càng xinh đẹp!”
Cố Thanh Thanh: “…”
Cô nghiến chặt răng, vất vả lắm mới kìm nén được tức giận xuống, lúc ấy cô còn tưởng đó là thứ trân quý cỡ nào!
Con mẹ nó kết quả lại là nước máy trong không gian!
Đáy giếng giống như phía dưới bùn đất, được trải một tầng dinh dưỡng, cho nên nước kia không giống với nước bình thường, đồ ăn làm ra vị cũng ngon hơn bên ngoài.
“Nếu nước trong giếng của mi có hiệu quả tốt như vậy, vậy có thể khiến tôi cao hơn hay không?”
Đối với chiều cao 1m5 hiện giờ, Cố Thanh Thanh rất chú ý.
Hệ thống cười trả lời:
“Có thể, cơ thể này của cô bị tàn phá nặng, còn chưa dừng phát dục, uống nhiều một chút chắc chắn sẽ nhanh chóng cao lên, sẽ điều chỉnh cơ thể cô đến trạng thái tốt nhất. Yên tâm đi, chiều cao bình thường mà thôi, sẽ không để cô luôn cao như vậy, cho nên cứ yên tâm uống.”
Cố Thanh Thanh lập tức vui không kìm nén được, như vậy cô có chút không ngại làm culi cho hệ thống.
Cố Thanh Thanh nhanh chóng đi rót một cốc nước, uống ừng ực, quả nhiên toàn thân rất thoải mái.
Uống nước xong cô ngồi trước gương, nhìn gương mặt này trong gương.
Trải qua mấy ngày nay điều trị, làn da của cô khôi phục không ít, tuy vẫn kém xa trắng nõn kiếp trước, nhưng đã ổn hơn dáng vẻ lúc trước rất nhiều.
Gương mặt này thật sự rất ổn, dưỡng tốt xong chắc chắn là mỹ nhân.
Mấy năm trước khi mẹ ruột của nguyên chủ còn trên đời, cô thật sự xinh đẹp, đám chị họ ghen tị cô, nghĩ mọi cách hủy hoại gương mặt này của cô.
Vết sẹo đen to chỗ mắt trái của cô như vết bớt đen tuyền, làn da khô nứt, thô cứng, giống y như vỏ cây già rất khó coi.
Mấy năm trước trên mặt cô không có một chút tỳ vết, vết sẹo đen này không phải bớt, mà là bị đám chị họ đánh ngã ra, chảy máu, kết vảy.
Sau đó chị họ thường xuyên cào rách mặt cô, đặc biệt là đứa con gái của mẹ kế, ra tay với cô tàn nhẫn nhất, khiến vết thương này vẫn luôn không thể khôi phục, không ngừng kết vảy, lại cào rách, cuối cùng biến thành như bây giờ.
Cố Thanh Thanh vươn tay sờ vết sẹo này, đã đỡ hơn trước rất nhiều.
Ở trong không gian một lát Cố Thanh Thanh đi ra, lúc này đã là chạng vạng.
Cố Thanh Thanh lay túi của Lục Hướng Dương một lát, phát hiện bên trong còn có một ít đậu xanh.
Cô nhanh chóng lấy ra chuẩn bị nấu chè đậu xanh, sau đó cho vào nước giếng ướp lạnh một lát, đợi Lục Hướng Dương trở về thì có thể ăn.
Hiện giờ tình cảm cách mạng còn chưa bền chắc, cô cần phải biểu hiện thật tốt.
Chè đậu xanh nấu xong, Cố Thanh Thanh cho vào bình thủy tinh to, sau đó dùng dây thừng cột lấy cho vào trong nước giếng lạnh lẽo.
Thực ra trong không gian của cô có điện có ga, trực tiếp cho vào tủ lạnh là tiện nhất, nhưng Cố Thanh Thanh vẫn cẩn thận một chút.
Lục Hướng Dương và Vương Vũ đều là người thông minh, trong sân này hẳn là còn thanh niên trí thức ở nhà nghỉ ngơi, cô có thể đặt vào trong giếng ướp lạnh một thời gian rồi lấy về cho vào trong tủ lạnh ướp lạnh, nhưng tuyệt đối không thể cho thẳng vào trong tủ lạnh luôn.
Nên cẩn thận vẫn phải cẩn thận một chút, cô sợ tùy ý lâu sẽ trở thành thói quen, như vậy sẽ dễ bị người ta phát hiện.
Làm chè đậu xanh xong, cũng nên chuẩn bị cơm tối.
Buổi tối chỉ có Vương Vũ, Lục Hướng Dương và cô ăn cơm, đương nhiên không cần chuẩn bị nhiều như giữa trưa.
Đã có chè đậu xanh vậy không cần nấu cháo, dứt khoát hấp ít màn thầu.
Nhà Lục Hướng Dương ở thủ đô, người phương Bắc hẳn là thích ăn mì đúng không?
Thịt còn dư lại không ít, Cố Thanh Thanh đến vườn rau hái rau, trở về làm thịt xào ớt xanh, hái một quả bí đao to trở về, cắt một ít thịt ra xào.
Trong thế giới của người Hoa Quốc, mọi thứ đều có thể xào, thêm chút nước tương, thêm chút ớt cay, xào thịt là có thể ăn.
Lại thêm một đĩa rau xanh, đủ cho ba người.
Vẫn nên điều dưỡng cơ thể trước quan trọng hơn.
Tầng hai của ngôi nhà nhỏ này là khu nghỉ ngơi, chủ yếu là nơi cô sinh sống, phòng ngủ và phòng tắm đều có, dưỡng da thật tốt trước, cô không muốn luôn xấu như vậy!
Vất vả lắm mới biến thành thiếu nữ 18 tuổi, cô cần phải hưởng thụ nhân sinh này thật tốt.
Đi tắm bằng sữa bò sau đó đắp mặt nạ, rồi lấy các sản phẩm chăm sóc da cao cấp mà cô tích trữ được và chăm sóc da một cách nghiêm túc.
Hệ thống vô cùng tri kỷ nói:
“Nước giếng trong không gian có tác dụng rất lớn đối với mỹ dung, hệ thống nước máy trong ngôi nhà này dùng nước giếng kia, sau này cô uống nhiều một chút, nấu cơm cũng dùng nước này, tắm rửa gì đó đều có thể sử dụng. Có thể mỹ dung dưỡng nhan, cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, thậm chí có thể chữa trị khí quan bị hao tổn, có rất nhiều chỗ tốt.”
Cố Thanh Thanh sửng sốt: “Nước cứu mạng mà mi cho tôi uống trong bệnh viện lúc trước, là loại nước máy này sao?”
Hệ thống cười gian nói:
“Nhìn xem, có phải hiệu quả rất tốt hay không? Cô bị thương nặng như vậy, uống mấy cốc nước lập tức giữ được mạng, còn trở nên càng ngày càng xinh đẹp!”
Cố Thanh Thanh: “…”
Cô nghiến chặt răng, vất vả lắm mới kìm nén được tức giận xuống, lúc ấy cô còn tưởng đó là thứ trân quý cỡ nào!
Con mẹ nó kết quả lại là nước máy trong không gian!
Đáy giếng giống như phía dưới bùn đất, được trải một tầng dinh dưỡng, cho nên nước kia không giống với nước bình thường, đồ ăn làm ra vị cũng ngon hơn bên ngoài.
“Nếu nước trong giếng của mi có hiệu quả tốt như vậy, vậy có thể khiến tôi cao hơn hay không?”
Đối với chiều cao 1m5 hiện giờ, Cố Thanh Thanh rất chú ý.
Hệ thống cười trả lời:
“Có thể, cơ thể này của cô bị tàn phá nặng, còn chưa dừng phát dục, uống nhiều một chút chắc chắn sẽ nhanh chóng cao lên, sẽ điều chỉnh cơ thể cô đến trạng thái tốt nhất. Yên tâm đi, chiều cao bình thường mà thôi, sẽ không để cô luôn cao như vậy, cho nên cứ yên tâm uống.”
Cố Thanh Thanh lập tức vui không kìm nén được, như vậy cô có chút không ngại làm culi cho hệ thống.
Cố Thanh Thanh nhanh chóng đi rót một cốc nước, uống ừng ực, quả nhiên toàn thân rất thoải mái.
Uống nước xong cô ngồi trước gương, nhìn gương mặt này trong gương.
Trải qua mấy ngày nay điều trị, làn da của cô khôi phục không ít, tuy vẫn kém xa trắng nõn kiếp trước, nhưng đã ổn hơn dáng vẻ lúc trước rất nhiều.
Gương mặt này thật sự rất ổn, dưỡng tốt xong chắc chắn là mỹ nhân.
Mấy năm trước khi mẹ ruột của nguyên chủ còn trên đời, cô thật sự xinh đẹp, đám chị họ ghen tị cô, nghĩ mọi cách hủy hoại gương mặt này của cô.
Vết sẹo đen to chỗ mắt trái của cô như vết bớt đen tuyền, làn da khô nứt, thô cứng, giống y như vỏ cây già rất khó coi.
Mấy năm trước trên mặt cô không có một chút tỳ vết, vết sẹo đen này không phải bớt, mà là bị đám chị họ đánh ngã ra, chảy máu, kết vảy.
Sau đó chị họ thường xuyên cào rách mặt cô, đặc biệt là đứa con gái của mẹ kế, ra tay với cô tàn nhẫn nhất, khiến vết thương này vẫn luôn không thể khôi phục, không ngừng kết vảy, lại cào rách, cuối cùng biến thành như bây giờ.
Cố Thanh Thanh vươn tay sờ vết sẹo này, đã đỡ hơn trước rất nhiều.
Ở trong không gian một lát Cố Thanh Thanh đi ra, lúc này đã là chạng vạng.
Cố Thanh Thanh lay túi của Lục Hướng Dương một lát, phát hiện bên trong còn có một ít đậu xanh.
Cô nhanh chóng lấy ra chuẩn bị nấu chè đậu xanh, sau đó cho vào nước giếng ướp lạnh một lát, đợi Lục Hướng Dương trở về thì có thể ăn.
Hiện giờ tình cảm cách mạng còn chưa bền chắc, cô cần phải biểu hiện thật tốt.
Chè đậu xanh nấu xong, Cố Thanh Thanh cho vào bình thủy tinh to, sau đó dùng dây thừng cột lấy cho vào trong nước giếng lạnh lẽo.
Thực ra trong không gian của cô có điện có ga, trực tiếp cho vào tủ lạnh là tiện nhất, nhưng Cố Thanh Thanh vẫn cẩn thận một chút.
Lục Hướng Dương và Vương Vũ đều là người thông minh, trong sân này hẳn là còn thanh niên trí thức ở nhà nghỉ ngơi, cô có thể đặt vào trong giếng ướp lạnh một thời gian rồi lấy về cho vào trong tủ lạnh ướp lạnh, nhưng tuyệt đối không thể cho thẳng vào trong tủ lạnh luôn.
Nên cẩn thận vẫn phải cẩn thận một chút, cô sợ tùy ý lâu sẽ trở thành thói quen, như vậy sẽ dễ bị người ta phát hiện.
Làm chè đậu xanh xong, cũng nên chuẩn bị cơm tối.
Buổi tối chỉ có Vương Vũ, Lục Hướng Dương và cô ăn cơm, đương nhiên không cần chuẩn bị nhiều như giữa trưa.
Đã có chè đậu xanh vậy không cần nấu cháo, dứt khoát hấp ít màn thầu.
Nhà Lục Hướng Dương ở thủ đô, người phương Bắc hẳn là thích ăn mì đúng không?
Thịt còn dư lại không ít, Cố Thanh Thanh đến vườn rau hái rau, trở về làm thịt xào ớt xanh, hái một quả bí đao to trở về, cắt một ít thịt ra xào.
Trong thế giới của người Hoa Quốc, mọi thứ đều có thể xào, thêm chút nước tương, thêm chút ớt cay, xào thịt là có thể ăn.
Lại thêm một đĩa rau xanh, đủ cho ba người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất