Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 24: Phân gia 2

Trước Sau
Thẩm Thính Hồng rất muốn vỗ tay trầm trồ khen ngợi bà ngoại của mình, đáng đánh, đánh đến kỳ diệu, đánh đến mức bác dâu cả phải kêu “oai oái”.

Cuối cùng lại làm thêm một trận ầm ĩ nữa, liên quan đến chuyện phân gia thì chắc chắn phải gọi Thẩm Đại Dũng và Ngô Vân tới đây.

“Hai đứa con có ý kiến gì không?” Ông nội Thẩm hỏi.

Thẩm Đại Dũng không nói chuyện, Ngô Vân cũng coi như không nghe thấy chuyện gì nhưng thật ra ý tứ của họ đã rất rõ ràng.

“Rồi rồi, vậy phân đi, các con đã lớn rồi đúng thật không nên ở chung với nhau như vậy. Phân gia cũng tốt, để hai vợ chồng già chúng tôi đỡ phải phiền lòng.” Bà nội Thẩm thở dài, mới chốc lát mà đã như qua bao nhiêu thăng trầm.

Ông nội Thẩm cũng gật đầu đồng ý.

“Cha mẹ, con cũng đã nói trước đó rồi, chuyện phân gia chắc chắn phải nói nhưng về sau tiền hiếu kính cha mẹ và lương thực thì con và Đại Cường sẽ chia rất nhiều cho cha mẹ. Hơn nữa, sau này bọn con muốn dọn ra ngoài để tự xây nhà, nhà cũ ở bên này bọn con sẽ để lại cho anh cả và anh hai.

Lời này ý tứ cũng rất rõ ràng, bọn họ muốn tự xây nhà, mà đại phòng nhị phòng đã có sẵn nhà chỉ cần chuyển vào ở. Vậy tiền sẽ phải chia như nào, chắc không nói cũng phải biết đúng không?

Nhưng trong ba chị em dâu, chỉ Lưu Nguyệt có tự tin dám nói tự xây nhà nên cho dù muốn nhiều tiền hơn thì Trương Tố Cầm và Ngô Vân cũng không dám nói thêm gì.

Nếu cho bọn họ nhiều tiền hơn thì họ cũng chẳng có đủ tiền để xây nhà mới.

“Vậy thì thằng hai con đi một chuyến, mời đại đội trưởng và mấy tộc lão đến đây.”

Gia đình họ Thẩm muốn phân gia!

Chuyện này khiến tất cả người trong thôn Đoàn Kết chấn động, rốt cuộc thì tuổi ông bà Thẩm cũng không lớn lắm. Ở trong thôn việc gia đình phân gia sớm như vậy thật sự hiếm thấy.



Đại đội trưởng Thẩm Vệ Quân cũng là cha của Thẩm Thanh Thanh đi cùng với một số bô lão trong gia tộc họ Thẩm đến gia đình họ Thẩm.

Có hai ông lão trong gia tộc họ Thẩm vẫn đang chống gậy, được người dìu lại đây.

“Trong số các cháu ai là người gây sự?” Một ông lão có vẻ là người lớn tuổi nhất xụ mặt nói.

Thông qua ký ức của nguyên chủ, Thẩm Thính Hồng biết người này là lão nhân lớn tuổi nhất trong toàn bộ gia đình họ Thẩm, năm nay ông đã hơn tám mươi tuổi, ông nội Thẩm phải gọi người này là chú.

“Chú, hôm nay cháu đã để cho chú phải chế giễu rồi. Bọn nhỏ trong nhà đều đã lớn nên cháu muốn phân gia.” Ông nội Thẩm cười khổ nói, nhưng giọng điệu vô cùng kiên định, hiển nhiên là ông ấy đã suy nghĩ rất kỹ càng.

Lão nhân liếc mắt nhìn ông nội Thẩm một cái, đôi mắt tang thương của ông lão như nhìn thấu tất cả.

“Cháu đã nghĩ kỹ chưa?”

“Cháu đã nghĩ kỹ rồi, hôm nay cháu gọi các chú và cả đại đội trưởng đến đây chính là để giúp cháu làm chứng.” Ông nội Thẩm nói.

“Được rồi! Vệ Quân viết một bản phân gia đi.” Lão nhân nhìn về phía Thẩm Vệ Quân.

Thẩm Vệ Quân làm đội trưởng cũng được coi là một người công tác văn hoá cho nên những chuyện như vậy trong thôn căn bản đều là do ông ấy làm.

Ông ấy liếc nhìn sang những người bên cạnh ông nội Thẩm, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp lấy giấy bút ra bắt đầu viết.

Trên giấy viết rõ ràng tất cả sự thật, dù là phòng ốc chia như nào sau khi phân gia, tiền bạc sẽ chia như nào và cả vấn đề dưỡng lão cho hai vợ chồng già như nào đều được viết rất rõ ràng.

Chỉ cần ba anh em gia đình họ Thẩm ký hoặc ấn dấu vân tay lên giấy thì việc coi như đã thành. Sau đó Thẩm Vệ Quân sẽ cấp giấy chứng nhận, họ chỉ cần lên đồn công an ở trên huyện thành để chia hộ khẩu rồi cuối cùng sẽ thành ba gia đình khác nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau