Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 31: Đối tượng

Trước Sau
Lưu Nguyệt liếc nhìn ba chị dâu: “Mẹ, không phải con đã nói rồi sao. Bây giờ ba anh đã đã có gia đình nhỏ của riêng mình, nếu con còn lấy tiền trong nhà thì gọi là gì? Không phải là giật đồ ăn của mấy đứa cháu trai sao?”

Cháu đích tôn của gia đình họ Lưu, cũng chính là cháu trai của Lưu Nguyệt, hiện tại vợ cậu ta đã mang thai tám tháng. Lưu Nguyệt biết mình sắp làm bà nên đạo lý này bà ấy vẫn minh bạch, dù sao thì vẫn phải cân nhắc tâm tình của các chị dâu.

Ban đầu, ba người chị dâu của Lưu Nguyệt rất lo sợ rằng Lưu Nguyệt sẽ đồng ý lời đề nghị của mẹ chồng nhưng cũng may mà Lưu Nguyệt không đồng ý. Nếu Lưu Nguyệt thật sự muốn Tiêu Kiến Phương cho tiền thì bọn họ cũng không dám ho he gì.

Cũng may cô em chồng này vẫn có điểm mấu chốt, điều này khiến họ yên tâm không ít.

Trong tay Lưu Nguyệt có tiền, lúc con gái mình đính hôn với Diệp Thận Ngôn thì thằng bé kia đưa cho một trăm đồng. Đây cũng không phải tiền sính lễ, chủ yếu là tiền Diệp Thận Ngôn cho Thẩm Thính Hồng đi mua đồ.

Bao gồm cả tiền phân gia thì từng đó hoàn toàn đủ nhưng Lưu Nguyệt sẽ không đụng đến tiền Diệp Thận Ngôn đưa, đó là cho Thẩm Thính Hồng. Hiện tại tiền sửa nhà đã có nên không có lý do gì mà phải nhớ thương đến tiền của con gái.

Diệp Thận Ngôn thật sự rất bận rộn, cơ bản đám cưới xong thì cậu ta sẽ trở về quân đội cho nên cũng không có thời gian chuẩn bị những thứ đó.

Lưu Nguyệt vốn nghĩ rằng sau khi con gái nhà mình gả đi, chờ đến khi Diệp Thận Ngôn được thăng chức thì đến lúc đó con bé có thể đi tuỳ quân.

Không cần phải ở trong thôn làm gì! Sở dĩ Lưu Nguyệt chủ động muốn con gái mình đính hôn với Diệp Thận Ngôn chủ yếu là bởi vì anh ấy là người trong nhà của mình. Sau khi con gái mình được gả qua đó thì sẽ là người làm chủ của gia đình.



Không biết bao nhiêu cô gái trông thôn nhìn chằm chằm vào mối hôn sự này nhưng Lưu Nguyệt tiên hạ thủ vi cường (1).

(1)Tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước sẽ chiếm được nhiều lợi thế.

Đương nhiên Diệp Thận Ngôn cũng không phải loại người tuỳ tiện như vậy. Ngay cả trong quân đội cũng có rất nhiều cô gái thích chứ đừng nói đến ở trong thôn. Điều kiện tốt như vậy làm gì có ai mà không nhớ thương!

Chẳng hạn như lần này Thẩm Thính Hồng bị thương không phải vì Thẩm Bích Liên cũng nhớ thương Diệp Thận Ngôn sao?

Sở dĩ Diệp Thận Ngôn đáp ứng chuyện này là bởi vì quan điểm riêng của mình. Ở niên đại này mọi người tương đối truyền thống, ngay cả Diệp Thận Ngôn cũng không ngoại lệ.

Kết hôn sớm hay muộn thì cũng phải làm, hơn nữa Diệp Thận Ngôn không thích cô gái nào cho nên mới đồng ý chuyện này. Thật ra, nguyên nhân chủ yếu là trước đây sau khi cha mẹ Diệp Thận Ngôn mất, Lưu Nguyệt thấy anh ta đáng thương nên tặng đồ ăn rất nhiều lần. Ý tốt này Diệp Thận Ngôn nhớ rất rõ, thật ra thì kết hôn với ai chẳng được, vì vậy nên mình sẽ ở bên con gái của dì Lưu.

Diệp Thận Ngôn cũng nghĩ mình phải đối xử với cô gái này thật tốt, tuy rằng Thẩm Thính Hồng hơi kiêu căng một chút nhưng anh đã nghe nói đến việc dì Lưu rất cưng chiều con gái của mình.

Diệp Thận Ngôn cũng không cảm thấy vấn đề gì với việc cô gái kia lớn lên được cưng chiều.

Mọi chuyện cứ như vậy là xong, dựa theo ký ức của nguyên chủ thì Thẩm Thính Hồng có quen biết Diệp Thận Ngôn. Hai người họ đã gặp nhau vài lần, nói trắng ra là người kia lớn lên hoàn toàn phù hợp với gu thẩm mỹ của Thẩm Thính Hồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau