Thập Niên 70: Quân Hôn Mật Sủng, Ta Bị Cả Nhà Tháo Hán Chiều Hư
Chương 29:
Bên cạnh, Tống Sở Án đỏ mặt, tay chân luống cuống không biết để đâu cho đúng, không biết hôm nay là thế nào nữa, Tô Khanh Uyển đột nhiên thay đổi khác lạ như vậy, tại sao lại khiến anh cảm thấy khác biệt đến thế.
Trước đây đối mặt với cô, anh luôn cảm thấy phiền chán, nhưng hôm nay… hình như nhìn cô cũng không đến nỗi chán ghét như trước nữa, thậm chí, còn có chút ngại ngùng!
“Cô tắm đi, tôi sang nhà liên trưởng Trịnh nói chuyện một lát!”
Tô Khanh Uyển khẽ ừm một tiếng.
Nhìn anh ra khỏi cửa, còn thuận tay đóng cửa giúp cô, trái tim đang đập thình thịch của cô mới dần bình ổn trở lại.
Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Cô đường đường là một cô gái chưa chồng, đột nhiên đã trở thành vợ người ta, tuy rằng cô biết nguyên chủ và Tống Sở Án chưa từng xảy ra chuyện gì.
Nhưng cô không kiềm chế được sự hồi hộp, suy cho cùng phải ở chung phòng với một người đàn ông, ngủ chung giường, nếu như anh muốn… cô cũng không có lý do gì để từ chối nhỉ?
Dù sao hai người cũng là vợ chồng hợp pháp, cho dù thật sự có xảy ra chút chuyện gì, cũng là chuyện đương nhiên nhỉ?
Cô đang suy nghĩ miên man thì nước cũng đã sôi, cô đổ nước vào chậu, lấy một chiếc khăn mặt sạch sẽ trên giá.
Cả người đầy mồ hôi, đã sớm làm ướt đẫm bộ quần áo trên người, Tống Sở Án cũng biết cô muốn lau người, đã ra ngoài rồi, cô dứt khoát cởi hết quần áo ra.
Lau người cho sạch sẽ, nếu không cả người dính dớp khó chịu, có khi cả đêm nay cũng không ngủ ngon được.
Vừa lau người, vừa lo lắng hai đứa nhỏ, hoặc Tống Sở Án nói chuyện xong quay lại, cô không dám chần chừ, vội vàng lau xong, liền nhanh chóng tìm quần áo để thay.
May mà đồ đạc của nguyên chủ cũng mang theo vài bộ, nhưng khi nhìn thấy bộ đồ lót kia, không biết vì sao cô lại cảm thấy bài xích.
Cảm giác như là sắp phải mặc đồ lót của người khác, thế nào cũng không mặc nổi.
Chỉ đành khoác tạm một chiếc áo sơ mi rồi mở hệ thống trung tâm thương mại ra.
Muốn xem thử điểm mỹ thực có đủ để cô mua một bộ đồ lót hay không!
Nhìn thấy điểm mỹ thực từ 18 điểm lúc trưa đã biến thành 39 điểm, cô biết ngay, chắc là do nấu bữa tối, lại được cộng thêm 21 điểm.
Mở mục quần áo ra xem, quả nhiên có thêm vài biểu tượng sáng lên, có đủ loại tất, găng tay, nhìn xuống dưới, cuối cùng cũng thấy đồ lót!
Nhưng mà điểm mỹ thực hiện tại của cô vẫn còn quá ít, chỉ có 39 điểm, chỉ có thể đổi được loại áo ba lỗ và quần lót kiểu cũ của thời đại này, mỗi loại mười điểm.
Mấy bộ đồ lót hiện đại hơn một chút đều phải mấy chục, thậm chí mấy trăm đồng, Victoria's Secret thì phải đến cả ngàn!
Trước đây đối mặt với cô, anh luôn cảm thấy phiền chán, nhưng hôm nay… hình như nhìn cô cũng không đến nỗi chán ghét như trước nữa, thậm chí, còn có chút ngại ngùng!
“Cô tắm đi, tôi sang nhà liên trưởng Trịnh nói chuyện một lát!”
Tô Khanh Uyển khẽ ừm một tiếng.
Nhìn anh ra khỏi cửa, còn thuận tay đóng cửa giúp cô, trái tim đang đập thình thịch của cô mới dần bình ổn trở lại.
Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Cô đường đường là một cô gái chưa chồng, đột nhiên đã trở thành vợ người ta, tuy rằng cô biết nguyên chủ và Tống Sở Án chưa từng xảy ra chuyện gì.
Nhưng cô không kiềm chế được sự hồi hộp, suy cho cùng phải ở chung phòng với một người đàn ông, ngủ chung giường, nếu như anh muốn… cô cũng không có lý do gì để từ chối nhỉ?
Dù sao hai người cũng là vợ chồng hợp pháp, cho dù thật sự có xảy ra chút chuyện gì, cũng là chuyện đương nhiên nhỉ?
Cô đang suy nghĩ miên man thì nước cũng đã sôi, cô đổ nước vào chậu, lấy một chiếc khăn mặt sạch sẽ trên giá.
Cả người đầy mồ hôi, đã sớm làm ướt đẫm bộ quần áo trên người, Tống Sở Án cũng biết cô muốn lau người, đã ra ngoài rồi, cô dứt khoát cởi hết quần áo ra.
Lau người cho sạch sẽ, nếu không cả người dính dớp khó chịu, có khi cả đêm nay cũng không ngủ ngon được.
Vừa lau người, vừa lo lắng hai đứa nhỏ, hoặc Tống Sở Án nói chuyện xong quay lại, cô không dám chần chừ, vội vàng lau xong, liền nhanh chóng tìm quần áo để thay.
May mà đồ đạc của nguyên chủ cũng mang theo vài bộ, nhưng khi nhìn thấy bộ đồ lót kia, không biết vì sao cô lại cảm thấy bài xích.
Cảm giác như là sắp phải mặc đồ lót của người khác, thế nào cũng không mặc nổi.
Chỉ đành khoác tạm một chiếc áo sơ mi rồi mở hệ thống trung tâm thương mại ra.
Muốn xem thử điểm mỹ thực có đủ để cô mua một bộ đồ lót hay không!
Nhìn thấy điểm mỹ thực từ 18 điểm lúc trưa đã biến thành 39 điểm, cô biết ngay, chắc là do nấu bữa tối, lại được cộng thêm 21 điểm.
Mở mục quần áo ra xem, quả nhiên có thêm vài biểu tượng sáng lên, có đủ loại tất, găng tay, nhìn xuống dưới, cuối cùng cũng thấy đồ lót!
Nhưng mà điểm mỹ thực hiện tại của cô vẫn còn quá ít, chỉ có 39 điểm, chỉ có thể đổi được loại áo ba lỗ và quần lót kiểu cũ của thời đại này, mỗi loại mười điểm.
Mấy bộ đồ lót hiện đại hơn một chút đều phải mấy chục, thậm chí mấy trăm đồng, Victoria's Secret thì phải đến cả ngàn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất