[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Được Kiêu Binh Sủng Tận Trời
Chương 19: Số Phiếu Vải Này Cho Em Tất 1
Bên ngoài quần áo còn chưa nói, bên trong quần áo khiến Tô Nhuyễn Nhuyễn không chịu nổi.
Hai người vào trong cửa hàng bách hóa, trực tiếp lên lầu hai, tìm được quầy bán vải.
Lúc này phần lớn đều bán vải dệt, quần áo trưng bày rất ít, kiểu dáng chỉ có vài loại mà còn rất đắt.
Áo sơ mi sợi tổng hợp, váy liền áo, trước khi Tô Nhuyễn Nhuyễn xuyên qua thì cũng chỉ nghe nói qua từ các thế hệ trước, cuối cùng bây giờ cũng tận mắt nhìn thấy đồ vật thật.
Ở thời đại này quần áo thịnh hành khắp cả nước, nó vẫn có đạo lý nhất định.
Áo sơ mi được làm bằng sợi tổng hợp tương đối phẳng phiu, bởi vì là sợi vải hóa học nên sờ lên cũng rất mượt mà. Trắng tinh tươm, mặc trên người có cảm giác trang trọng mười phần.
Váy liền áo chính là váy, nhưng vẫn chứa thiết kế váy xếp ly.
Cổ tròn, eo nhỏ, vạt váy rộng, tay phồng có vài nếp gấp, hình dạng đa dạng cũng rất nhiều.
Đỏ, trắng, hồng, vàng, xanh lá cây, đường viền cổ áo là cổ áo búp bê hoặc viền lá sen, nhìn thế nào cũng rất đẹp.
Không có cô gái nào không yêu kiều, so với những màu xanh, xám, xanh và đen trên quần áo thì váy liền áo chắc chắn là thời thượng hơn cũng càng được hoan nghênh nhiều hơn.
Nhưng để may một chiếc váy liền áo cho người lớn, cần ít nhất chín thước vải, một thước vải năm đồng, tính ra một chiếc váy liền áo là bốn mươi lăm đồng.
Lương của nữ công nhân phổ thông vào năm 1970 cũng chỉ có hai ba mươi đồng, học việc chỉ có mười đồng.
Nếu còn độc thân thì có thể tự cầm tiền lương của mình còn tốt, khẽ cắn môi cũng có thể làm được một cái.
Nhưng nếu đã có gia đình, hoặc không thể hoàn toàn nắm giữ tiền lương của mình, muốn làm một chiếc váy liền áo thì phải tiết kiệm vài tháng mới được.
Sau quầy bán vải treo hai chiếc váy liền áo, một chiếc có hoa màu vàng nhạt chiếc còn lại có hoa màu trắng.
Đối với thời đại này thì hai chiếc váy liền áo này thực sự rất đẹp, khi mặc đi trên đường lớn được không biết bao nhiêu cô gái phải ghen tị.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đang nhìn chăm chú vào chúng thì nghe thấy giọng nói của Phó Văn Cảnh.
"Thích cái này sao? Vậy thì mua đi!"
"Đừng nha!"
Tô Nhuyễn Nhuyễn vội vàng quay đầu nhìn Phó Văn Cảnh: "Em chỉ xem thôi, không cần mua cái này."
"Em đừng lo lắng không có tiền không có phiếu. Tất cả anh đều có, trước khi trở về anh đã đổi với đồng đội rất nhiều."
Phó Văn Cảnh nói và bắt đầu lục túi, không chỉ móc ra một đống tiền rất dày mà còn có nhiều tấm phiếu màu sắc khác nhau, tất cả đều được đặt trên quầy bán hàng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hai người vào trong cửa hàng bách hóa, trực tiếp lên lầu hai, tìm được quầy bán vải.
Lúc này phần lớn đều bán vải dệt, quần áo trưng bày rất ít, kiểu dáng chỉ có vài loại mà còn rất đắt.
Áo sơ mi sợi tổng hợp, váy liền áo, trước khi Tô Nhuyễn Nhuyễn xuyên qua thì cũng chỉ nghe nói qua từ các thế hệ trước, cuối cùng bây giờ cũng tận mắt nhìn thấy đồ vật thật.
Ở thời đại này quần áo thịnh hành khắp cả nước, nó vẫn có đạo lý nhất định.
Áo sơ mi được làm bằng sợi tổng hợp tương đối phẳng phiu, bởi vì là sợi vải hóa học nên sờ lên cũng rất mượt mà. Trắng tinh tươm, mặc trên người có cảm giác trang trọng mười phần.
Váy liền áo chính là váy, nhưng vẫn chứa thiết kế váy xếp ly.
Cổ tròn, eo nhỏ, vạt váy rộng, tay phồng có vài nếp gấp, hình dạng đa dạng cũng rất nhiều.
Đỏ, trắng, hồng, vàng, xanh lá cây, đường viền cổ áo là cổ áo búp bê hoặc viền lá sen, nhìn thế nào cũng rất đẹp.
Không có cô gái nào không yêu kiều, so với những màu xanh, xám, xanh và đen trên quần áo thì váy liền áo chắc chắn là thời thượng hơn cũng càng được hoan nghênh nhiều hơn.
Nhưng để may một chiếc váy liền áo cho người lớn, cần ít nhất chín thước vải, một thước vải năm đồng, tính ra một chiếc váy liền áo là bốn mươi lăm đồng.
Lương của nữ công nhân phổ thông vào năm 1970 cũng chỉ có hai ba mươi đồng, học việc chỉ có mười đồng.
Nếu còn độc thân thì có thể tự cầm tiền lương của mình còn tốt, khẽ cắn môi cũng có thể làm được một cái.
Nhưng nếu đã có gia đình, hoặc không thể hoàn toàn nắm giữ tiền lương của mình, muốn làm một chiếc váy liền áo thì phải tiết kiệm vài tháng mới được.
Sau quầy bán vải treo hai chiếc váy liền áo, một chiếc có hoa màu vàng nhạt chiếc còn lại có hoa màu trắng.
Đối với thời đại này thì hai chiếc váy liền áo này thực sự rất đẹp, khi mặc đi trên đường lớn được không biết bao nhiêu cô gái phải ghen tị.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đang nhìn chăm chú vào chúng thì nghe thấy giọng nói của Phó Văn Cảnh.
"Thích cái này sao? Vậy thì mua đi!"
"Đừng nha!"
Tô Nhuyễn Nhuyễn vội vàng quay đầu nhìn Phó Văn Cảnh: "Em chỉ xem thôi, không cần mua cái này."
"Em đừng lo lắng không có tiền không có phiếu. Tất cả anh đều có, trước khi trở về anh đã đổi với đồng đội rất nhiều."
Phó Văn Cảnh nói và bắt đầu lục túi, không chỉ móc ra một đống tiền rất dày mà còn có nhiều tấm phiếu màu sắc khác nhau, tất cả đều được đặt trên quầy bán hàng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất