[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Được Kiêu Binh Sủng Tận Trời

Chương 3: Giống Như Tối Hôm Qua Vậy, Được Không? 1

Trước Sau
Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng không biết là xảy ra chuyện gì, khi cô phản ứng lại thì người nào đó đã nằm trên giường đất, cơ thể mát lạnh.

Nhưng điều này chỉ diễn ra trong phút chốc.

Rất nhanh đã có một thân hình nóng bỏng dán vào, Tô Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng giơ tay lên chặn lại, đập vào tay là cảm giác cứng rắn và nóng như lửa.

Đây là cơ bụng đúng không?

“Có hài lòng không?”

Nghe thấy câu hỏi mang theo ý cười nhè nhẹ của Phó Văn Cảnh, mặt Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức đỏ bừng.

Cho dù không nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của mình, Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng như lửa đốt trên mặt, đoán chừng còn có thể chiên được trứng.

Tô Nhuyễn Nhuyễn hắng giọng, nhưng giọng nói vẫn hơi khàn khàn: “Không tệ!”

“Xem ra yêu cầu của vợ anh rất cao, anh sẽ cố gắng làm em hài lòng.”

Tô Nhuyễn Nhuyễn vẫn còn muốn nói chuyện, nhưng vừa mở miệng, lời nói đã bị một thứ gì đó ấm áp chặn lại, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào trầm thấp.

Đêm vừa mới bắt đầu, đêm này lại đặc biệt dài đằng đẵng.

Tô Nhuyễn Nhuyễn không biết mình ngủ từ lúc nào, cô chỉ cảm thấy lưng và hông đau nhức, hai chân tê rần, mí mắt cũng dính vào nhau, đầu óc hỗn loạn, cuối cùng thật sự không chịu nổi nữa mà ngủ thiếp đi.



Tô Nhuyễn Nhuyễn tỉnh ngủ lần nữa, thời gian đã là sáng ngày hôm sau, trời đã sáng choang rồi.

Tô Nhuyễn Nhuyễn từ từ mở mắt ra, cảm nhận được cơ thể đau nhức, cô mắng thầm trong lòng, đúng là cầm thú.

Phó Văn Cảnh mặc quần áo trông rất cấm dục, nhưng cởi quần áo lại đầy ham muốn.

Cho dù bây giờ nhớ lại, Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng không nhớ được là anh đã làm bao nhiêu lần.

Một người đàn ông gần ba tuổi kết hôn, thật sự là rất đáng sợ!

Nhưng không thể không thừa nhận là cô tự cảm thấy rất tốt.

Phó Văn Cảnh có vẻ hơi lạnh lùng, nhưng lại cực kì cẩn thận và chu đáo, vô cùng quan tâm đến cảm nhận của cô, không phải là người chỉ để ý đến việc hưởng thụ của bản thân.

Tô Nhuyễn Nhuyễn đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, đột nhiên nghe thấy giọng nói hơi khàn của Phó Văn Cảnh, người cô run rẩy theo.

Còn chưa kịp trả lời, cánh tay thon dài, mạnh mẽ của Phó Văn Cảnh đã ôm lấy eo cô.

Bàn tay của Phó Văn Cảnh to, ngón tay thon dài, lòng bàn tay và đầu ngón tay có một vài vết chai nhẹ.

Khi nhẹ nhàng xoa eo sẽ mang đến cảm giác tê ngứa.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau