[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học

Chương 17: Từ Vợ Chồng Trở Thành Bạn Cùng Phòng

Trước Sau
Giang Thanh Nguyệt xem xét những thứ cô có, dự định làm một vài chiếc bánh bao hấp bằng bột mì, xào thêm một củ khoai tây cắt nhỏ và lấy một nắm gạo nhỏ để nấu cháo ăn.

Đang xào khoai tây cắt nhỏ, người đàn ông mặt đen đột nhiên quay lại, mang theo một bó củi lớn sau lưng.

Giang Thanh Nguyệt cụp mắt xuống, tiếp tục nấu ăn.

Liếc qua khóe mắt thấy anh đang xếp củi ngay ngắn dưới mái hiên rồi dùng túi da rắn che lại.

Không khỏi cảm thấy buồn, người đàn ông ở thành phố này hình như vẫn ổn nhỉ?

Sau khi Chu Chính Đình làm xong công việc, anh phát hiện từ khi anh vao nhà mà Giang Thanh Nguyệt vẫn không nói một lời, thậm chí không nhìn anh lấy một lần.

Những lời ban đầu nghĩ kỹ đã đến bên môi nhưng không biết phải nói thế nào.

Khi khoai tây cắt nhỏ được xào xong bày ra đĩa,, thấy anh đã bước vào phòng Giang Thanh Nguyệt chủ động lên tiếng chào hỏi anh.

Dù sao về sau hai người ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại gặp, không cần thiết phải khiến mối quan hệ giữa hai người trở nên quá căng thẳng.

"Anh về rồi à?"

"Ừm, tôi có chuyện muốn nói với cô."

"Anh nói đi."

"Tôi đồng ý với cô về chuyện thời hạn một năm mà cô vừa nói, nhưng dù sau một năm có chuyện gì xảy ra thì chúng ta cũng phải ly hôn. Không có thương lượng gì hết."



"Được, anh rửa tay rồi ăn cơm trước đi, sau bữa cơm chúng ta sẽ viết thỏa thuận."

Thấy Chu Chính Đình đồng ý, Giang Thanh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.

Xuyên qua đây còn chưa đầy một ngày mà tâm trạng lên lên xuống xuống như đi tàu lượn siêu tốc, bây giờ cuối cùng cũng có thể xả hơi.

Cuối cùng cũng coi như là có thể yên bình một khoảng thời gian, còn sau này tính sau.

Mặc dù Chu Chính Đình đến từ thành phố, nhưng anh tốt xấu gì vẫn là người của thời đại này.

Còn cô lại phải thích nghi lại hoàn toàn từ đầu.

Nhưng cô sẽ không tự trách mình vì những điều không thể thay đổi, cô cũng không hối hận, cũng không còn cách nào khác ngoài nỗ lực, tóm lại cuộc sống sẽ ngày càng tốt đẹp hơn thôi.

Bên kia, Chu Chính Đình vừa bước vào nhà đã phát hiện ngôi nhà vừa trải qua những thay đổi chấn động so với trước khi anh ra ngoài.

Mọi thứ đều sạch sẽ ngăn nắp, ngay cả sàn nhà cũng sạch như sàn xi măng ở thành phố.

Có một chiếc khăn sạch treo cạnh bồn rửa và một cục xà phòng bên cạnh.

Nếu không phải có chữ "Hỷ" trên bức tường ở phía xa xa, anh còn tưởng mình đi nhầm nhà.

Chờ anh rửa tay xong, Giang Thanh Nguyệt đã bày hết đồ ăn lên bàn.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau