[Thập Niên 70] Ta Quậy Đục Nước Ở Niên Đại Văn
Chương 9:
Ánh mặt trời xuyên thấu qua khe hở cửa sổ, chiếu vào trên mặt Khương Miêu, cô nhịn không được híp híp mắt, gió xèo xèo thổi mở cửa gỗ, Khương Miêu ngồi ở trên giường có thể nhìn thấy cây hòe lay động trong sân, gió thổi trên mặt cô, tuy rằng đã là tháng 5, nhưng cô vẫn nhịn không được rùng mình một cái, chuyện này lại chân thật như thế.
Vào giờ khắc này, cô mới xác định mình đã xuyên thư.
Xuyên vào một quyển truyện niên đại tên là “Nữ chủ Thất Linh nghịch tập”, căn cứ vào ký ức trong đầu, có lẽ cô đã xuyên vào một nhân vật qua đường, nhưng nhân vật này vô cùng bi thảm, hơn nữa còn trùng tên với cô, cho nên Khương Miêu nhớ rất rõ ràng.
Nội dung của quyển sách này kể về nữ chính Trần Tiểu Lan bảy tuổi mất cha, sông cùng mẹ nương tựa lẫn nhau, nhưng cô không nhận mệnh, dưới sự giúp đỡ của một vị thúc thúc có quan hệ tương đối tốt với cha ở trong thôn, từng bước từng bước thi đậu khoa chính quy, có sự nghiệp của mình, cuối cùng trở thành người thắng cuộc trong cuộc đời.
Khi trở thành nhân vật nổi tiếng tiếp nhận phỏng vấn của đài truyền hình, cô kể lại từng bước đi tới gian khổ này, nhất là cảm ơn người chú đã từng đưa lương thực, tiền bạc cho hai mẹ con cô... để cô đi học... cho nên cô mới có được ngày hôm nay.
Người chú tốt bụng trong miệng nữ chính chính là Từ Xuyên, cuối cùng loại trượng nghĩa Từ Xuyên xả thân vì người, tinh thần vô tư phụng hiến, lập tức làm cho hắn trở nên nổi danh… Không chỉ có lên đài truyền hình, mà còn lên báo chí.
Loại sự tích nhân nghĩa này đã giúp cho Từ Xuyên đạt được khen ngợi cùng danh vọng cực lớn, mỗi người đều nói hắn là một người tốt, người nhân nghĩa, người xả thân vì người.
Trong hoàn cảnh khó khăn đó, còn xả thân vì người giúp đỡ người khác, có người thậm chí còn gọi loại tinh thần này là "Tinh thần Từ Xuyên", đây không thể nghi ngờ là lời khen và khẳng định lớn nhất đối với hắn.
Nhưng không có ai biết, vợ của Từ Xuyên từ khi gả cho hắn mỗi một ngày đều không có ăn no cơm, ra ngoài bị xe đụng chết được tiền bồi thường thì lại bị Từ Xuyên lấy ra giúp đỡ nữ chính lên trung học cơ sở, trung học phổ thông, chính quy...
Từ Xuyên thường xuyên nói với vợ mình, bảo cô tiết kiệm chút ăn, người lớn đói không có việc gì, nhưng trẻ còn thì không thể đói...... Cứ như vậy, cô đến chết cũng không biết, người chồng tốt của mình đã đem khẩu phần ăn mà cô luyến tiếc, đưa cho người ngoài.
Có thể nói ở một mức độ nhất định, Từ Xuyên dùng khẩu phần ăn và máu tươi của nguyên chủ nuôi dưỡng hai mẹ con nữ chính, mà nữ chính dưới sự tẩm bổ của máu tươi, thành công nở ra hoa.
Lúc trước Khương Miêu xem quyển sách này còn cảm thấy không đáng cho nhân vật nguyên chủ, có thể là trùng tên trùng họ, cảm giác nhập tâm quá mạnh mẽ. Nhưng không nghĩ tới tỉnh lại sau một giấc, cô lại xuyên vào trong sách.
Vào giờ khắc này, cô mới xác định mình đã xuyên thư.
Xuyên vào một quyển truyện niên đại tên là “Nữ chủ Thất Linh nghịch tập”, căn cứ vào ký ức trong đầu, có lẽ cô đã xuyên vào một nhân vật qua đường, nhưng nhân vật này vô cùng bi thảm, hơn nữa còn trùng tên với cô, cho nên Khương Miêu nhớ rất rõ ràng.
Nội dung của quyển sách này kể về nữ chính Trần Tiểu Lan bảy tuổi mất cha, sông cùng mẹ nương tựa lẫn nhau, nhưng cô không nhận mệnh, dưới sự giúp đỡ của một vị thúc thúc có quan hệ tương đối tốt với cha ở trong thôn, từng bước từng bước thi đậu khoa chính quy, có sự nghiệp của mình, cuối cùng trở thành người thắng cuộc trong cuộc đời.
Khi trở thành nhân vật nổi tiếng tiếp nhận phỏng vấn của đài truyền hình, cô kể lại từng bước đi tới gian khổ này, nhất là cảm ơn người chú đã từng đưa lương thực, tiền bạc cho hai mẹ con cô... để cô đi học... cho nên cô mới có được ngày hôm nay.
Người chú tốt bụng trong miệng nữ chính chính là Từ Xuyên, cuối cùng loại trượng nghĩa Từ Xuyên xả thân vì người, tinh thần vô tư phụng hiến, lập tức làm cho hắn trở nên nổi danh… Không chỉ có lên đài truyền hình, mà còn lên báo chí.
Loại sự tích nhân nghĩa này đã giúp cho Từ Xuyên đạt được khen ngợi cùng danh vọng cực lớn, mỗi người đều nói hắn là một người tốt, người nhân nghĩa, người xả thân vì người.
Trong hoàn cảnh khó khăn đó, còn xả thân vì người giúp đỡ người khác, có người thậm chí còn gọi loại tinh thần này là "Tinh thần Từ Xuyên", đây không thể nghi ngờ là lời khen và khẳng định lớn nhất đối với hắn.
Nhưng không có ai biết, vợ của Từ Xuyên từ khi gả cho hắn mỗi một ngày đều không có ăn no cơm, ra ngoài bị xe đụng chết được tiền bồi thường thì lại bị Từ Xuyên lấy ra giúp đỡ nữ chính lên trung học cơ sở, trung học phổ thông, chính quy...
Từ Xuyên thường xuyên nói với vợ mình, bảo cô tiết kiệm chút ăn, người lớn đói không có việc gì, nhưng trẻ còn thì không thể đói...... Cứ như vậy, cô đến chết cũng không biết, người chồng tốt của mình đã đem khẩu phần ăn mà cô luyến tiếc, đưa cho người ngoài.
Có thể nói ở một mức độ nhất định, Từ Xuyên dùng khẩu phần ăn và máu tươi của nguyên chủ nuôi dưỡng hai mẹ con nữ chính, mà nữ chính dưới sự tẩm bổ của máu tươi, thành công nở ra hoa.
Lúc trước Khương Miêu xem quyển sách này còn cảm thấy không đáng cho nhân vật nguyên chủ, có thể là trùng tên trùng họ, cảm giác nhập tâm quá mạnh mẽ. Nhưng không nghĩ tới tỉnh lại sau một giấc, cô lại xuyên vào trong sách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất