Thập Niên 70: Tây Thi Đậu Hủ Livestream Làm Giàu

Chương 34:

Trước Sau
Đoạn đường từ ngõ Lý Gia về nhà cô không có hiệu sách nào. Cô nghĩ, lần sau đến tìm Hạ Yến Ninh, có thể đi dạo xung quanh trường đại học. Đại học là nơi tập trung nhiều người trí thức, xung quanh nhất định sẽ có hiệu sách, dù là sách chuyên ngành hay báo chí đều sẽ có.

Lúc này, trời đang nắng gắt, cô cố ý tránh những chỗ nắng chiếu trực tiếp, đi bộ trong bóng râm. Đi được một lúc, cô bỗng nhiên nhận ra Trình Hoài Triều không nói gì nữa, cô dừng bước, nhìn Trình Hoài Triều đang đi bên cạnh.

Trình Hoài Triều thấy Kiều Nhu dừng lại, anh hoang mang hỏi cô với vẻ mặt có chút mong đợi: “Sao vậy?”

Kiều Nhu mỉm cười với Trình Hoài Triều. Trình Hoài Triều là người chưa từng trải sự đời, cho dù ngày thường vô công rỗi nghề, cho dù lúc này đang ủ rũ, nhưng khoảnh khắc này, chỉ với một chút mong đợi cũng đã khiến anh trở nên tràn đầy sức sống.

Hiện tại, Kiều Nhu không thể biết thêm thông tin nào về Trình Hoài Triều từ dòng chữ trên màn hình. Cô chắc chắn đất diễn sau này của Trình Hoài Triều sẽ nhiều hơn cô, chắc chắn anh còn có những tiếp xúc khác với nam nữ chính. Tiếc là lúc đầu, khi dòng chữ trên màn hình tiết lộ nội dung về Trình Hoài Triều, bọn họ chưa nắm bắt được kỹ thuật, nên đã bị che khuất hết.

Mới chỉ là lần livestream đầu tiên, sau này cô còn nhiều cơ hội để tìm hiểu về Trình Hoài Triều.

“Tôi đang nghĩ.” Kiều Nhu nhìn Trình Hoài Triều, “Anh không buồn ngủ sao?”

Cô là người đã từng thức đêm đến chết, không thể không nhắc nhở chàng trai trẻ: “Thường xuyên thức khuya, sẽ chết đấy.”

Trình Hoài Triều phát hiện Kiều Nhu đang quan tâm đến mình, vẻ ủ rũ lập tức biến mất, anh hào hứng nói: “Anh đưa em về nhà rồi sẽ đi ngủ.”

Kiều Nhu thấy Trình Hoài Triều đã hết buồn bã, cô phát hiện ra anh rất dễ dỗ dành.



Chỉ là Kiều Nhu không định phối hợp: “Sau đó, tôi lại đưa anh về, anh lại đưa tôi về. Cứ đưa đi đưa lại như vậy, bao giờ mới kết thúc.”

Cô mỉm cười nói một địa điểm cụ thể: “Tạm biệt nhau ở đầu ngõ. Ai về nhà nấy, ai tìm mẹ nấy. Hẹn gặp lại vào 3 giờ sáng mai.”

Kiều Nhu nhấn mạnh: “3 giờ sáng mai, tôi nhất định sẽ dậy!” Cô còn nói thay Trình Hoài Triều, “Anh cũng phải dậy đấy. Ai không dậy được thì phải học tiếng chó sủa!”

Trình Hoài Triều gật đầu lia lịa: “Được!”

Đến đầu ngõ, Kiều Nhu hùng hổ chạy về nhà, Trình Hoài Triều đứng tại chỗ nhìn theo bóng dáng cô khuất xa, sau đó mới bước đi về phía nhà mình. Anh vừa đi vừa tăng tốc: 3 giờ sáng mai là có thể gặp Kiều Nhu rồi! 3 giờ sáng là có thể gặp rồi!

...

Trong cửa hàng kim khí Lão Hạ, Lão Hạ còn chưa đợi được con gái về, thì đã đợi được vợ mình - Lý Lê Hoa - về trước.

Lý Lê Hoa là người ở ngõ Lý Gia, còn Lão Hạ là người ngoài đến ở rể.

Lý Lê Hoa hơn Lão Hạ hai tuổi. Bà ta để tóc ngắn ngang tai, mặc một chiếc áo ngắn tay màu sẫm, vênh váo tự đắc, miệng lưỡi chua ngoa, chửi bới ầm ĩ đến mức người ta không nghe rõ bà ta đang mắng chửi cái gì, chỉ biết là bà ta đang chửi bậy. Lão Hạ nghe thấy vậy, không hề cau mày, nhưng khi ngửi thấy mùi rượu trên người Lý Lê Hoa, ông ta thật sự nhíu mày.

Lý Lê Hoa kết hôn sớm, theo chân người lớn trong nhà làm nghề bà đỡ, rất được mọi người kính trọng. Sau này, mọi người có điều kiện hơn một chút, đều đến bệnh viện sinh con, bà ta liền thất nghiệp. Bà ta làm đủ thứ nghề. Nói là làm ăn, nhưng thật ra thường xuyên lừa gạt người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau