Thập Niên 70: Vợ Cả Hoa Đào Tinh Xinh Đẹp Thức Tỉnh

Chương 28: Tiểu Yêu Tinh Mê Hoặc

Trước Sau
Bỗng nhiên có cuộc gọi xa lạ gọi tới, Diệp Mạn Tinh có hơi sững sờ.Nhưng hai người phóng viên cũng không có ý định ngăn cản gì, còn nghĩ là nhà họ Diệp có chỗ dựa nên bọn họ cực kỳ tôn trọng.

"Cảm ơn hai vị đồng chí, tôi sẽ suy xét việc này."

Hai người phóng viên cầm bản thảo phỏng vấn đi thẳng, không có nói thêm gì.

Ngược lại hoa đào tinh nhỏ lại càng cảm thấy không thích hợp: ...?

Vì cái gì mà cố ý gọi điện thoại tới vậy?

Sắc mặt của mẹ Diệp rất khó coi, đây là trực tiếp ném trứng vàng đi sao?

Nhưng mà cha Diệp đã mỉa mai bà ta rồi, mẹ Diệp cũng chỉ đành phải nhịn xuống tiếp, cuối cùng lạnh giọng đuổi người: "Nếu con trở về chỉ để bỏ công việc này thì con đi được rồi."

Nếu không phải Diệp Mạn Tinh còn muốn giải quyết nhân quả, thay thế nguyên chủ giải quyết việc trong nhà thì cô cũng chẳng chạy về nhà họ Diệp làm gì.

Nghe thấy lời này, giọng nói của cô càng mềm càng dẻo, nhưng lời nói ra thì lực sát thương mười phần.

Diệp Mạn Tinh: "Mẹ, mẹ cứ chấp nhất công việc này làm gì? Mẹ biết người tên Giang thiếu gia này sao? Mẹ muốn cả nhà chúng ta đi tới nông thôn hết sao? Nhà chúng ta có chỗ dựa nào họ Giang vậy?"

Những lời này đâm thẳng vào tim của mẹ Diệp, đầu ong ong ong lên ba tiếng, muốn ngất xỉu.

Con gái bà còn đang chờ đáp án của bà.



Sắc mặt của mẹ Diệp bỗng nhiên thành màu gan heo: "Mày, tao..."

Đứa con gái này, đời này chắc chắn là cố ý tới để chọc tức bà!

Cha Diệp cùng với anh hai Diệp đều lắc đầu: "Không có người thân nào họ Giang cả, càng đừng nói tới chỗ dựa."

Diệp Mạn Tinh cầm dãy số kia, ngồi duỗi thẳng chân trên băng ghế nhỏ, cái tay nhỏ xinh đẹp nâng cằm lên, kỳ quái nói: "Đúng thế, vậy vì sao người ta lại an bài công việc cho con với anh hai làm gì?"

"Công việc bây giờ dễ kiếm lắm hả?"

Từ lúc bắt đầu đã kiên quyết muốn cô ly hôn, sau đó cô chỉ nhẹ nhàng nói một câu rằng "phá hư hôn nhân quân thì phải ngồi tù", hai người phóng viên kia vừa nghe xong thì không cần ly hôn nữa, sau đó thấy cô hỏi thì lại còn cực kỳ phối hợp cho cô một cái điện thoại là như nào?

Chuyện này nhìn qua thì giống như đã giải quyết xong, thậm chí còn rất thuận lợi, dù sao dung mạo của Diệp Mạn Tinh vẫn như cũ, việc này giống như kiểu cô chỉ cần dựa khuôn mặt này quét là đã hoàn thành luôn rồi.

Nhưng mà đây là thời đại nào? Đối phương còn chưa nhìn thấy cô lần nào, như này là sao?

"Em gái nói đúng lắm, loại người xa lạ này tự nhiên lại tới xum xoe, lại còn là dụ hoặc lớn như thế không đúng chút nào.:

Cha Diệp dáng người gầy ốm, biểu cảm trên mặt toàn là áy náy cùng với tán thưởng con gái:

"Hơn nữa em gái cũng kết hôn rồi, Văn Cảnh cũng rất ưu tú, con đi theo nó cùng đi tòng quân là tốt nhất, đừng nghe mẹ con nói cái gì mà nhất định phải tìm việc làm gì."

Anh hai Diệp nói thẳng: "Em gái, anh trai cũng có đường để đi rồi, mẹ bị ngốc rồi nên em không cần phải nghe lời bà ấy đâu. Không cần phải lo lắng công việc của anh đâu. Lúc trước em gả chồng anh lại không có ở nhà, nếu mà em hối hận..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau