Thập Niên 70: Vợ Trước Của Đại Lão Ngày Càng Đáng Ghét
Chương 35:
Khánh Chí Bình bị cô nói cho tức điên lên: "Lý Xuân Lan, tôi chưa tính sổ với cô, cô còn dám đổ lên đầu tôi!"
"Đó là ba ruột của cậu, các người làm con mà không chăm sóc tốt, có liên quan gì đến tôi?!"
Lý Xuân Lan nói rồi, đột nhiên phát hiện quần Khánh Quốc Cường bị ướt, cô lập tức chất vấn: "Không thấy ba cậu tè dầm rồi à? Cậu làm con mà không mau đi thay quần cho ba mình đi."
Khánh Chí Bình nghe vậy lập tức sững sờ.
Ban đầu, hắn còn tưởng là mùi lạ do con đàn bà nông dân này mang về nhà, đang cảm thấy ghê tởm.
Nghe xong lời này, hắn vô thức liếc nhìn quần của ba, không khỏi chán ghét lui lại mấy bước.
Khánh Quốc Cường cảm thấy mình bị sỉ nhục nặng nề, ông ta lớn tiếng mắng: "Lý Xuân Lan, cô im đi! Đều tại cô! Nếu cô về sớm một chút đẩy tôi đi vệ sinh sao chuyện này có thể xảy ra?!"
Điều ông ta quan tâm lúc này là việc mình đi tiểu không phải do cơ thể không kiểm soát được, mà là vì không thể đi vệ sinh.
Lý Xuân Lan hình như không nghe thấy lời ông ta nói, vẫn tiếp tục nhấn mạnh điều cô muốn nói:
"Con trai ông chê ông bẩn kìa!"
Một câu nói đâm thấu tim gan!
Khánh Chí Bình chột dạ phản bác: "Tôi đâu biết làm, những việc này không phải phụ nữ các cô lo sao!"
"Nhà họ Khánh các người thật không biết xấu hổ, bắt một người phụ nữ trẻ như tôi cởi quần cho ba chồng!" Lý Xuân Lan mỉa mai, "Các người không cần mặt mũi, nhưng tôi thì cần."
Đừng nhìn Lý Xuân Lan bây giờ cãi lại dữ dội thế, kiếp trước, khi Khách Quốc Cường thật sự đến mức đái dầm, ngay cả Phan Quế Vân cũng chê bẩn, toàn bộ đều do cô không ngại bẩn mà xử lý một mình.
Kiếp này không có cô làm kẻ ngốc chịu thiệt, ông ta sẽ phải chịu đựng thật nhiều rồi!
Lời của Lý Xuân Lan làm cho hai ba con kia câm nín.
Sau đó, cô tự rót cho mình một ly nước rồi lại đóng sầm cửa phòng, không quan tâm đến việc hai ba con bọn họ sẽ xử lý thế nào nữa.
...
Không lâu sau, Phan Quế Vân cũng về.
Cả nhà đồng lòng oán hận những hành động của Lý Xuân Lan hôm nay, chửi bới đủ điều.
Đồng thời, việc thay quần áo, dọn dẹp và nấu ăn cho Khách Quốc Cường tự nhiên rơi vào tay Phan Quế Vân.
Phan Quế Vân dù có sợ bẩn đến mấy, thì đó cũng là chồng bà ta, chỉ có thể nhẫn nhịn cơn giận dữ và mùi hôi của Khách Quốc Cường mà chăm sóc cho ông ta.
"Đó là ba ruột của cậu, các người làm con mà không chăm sóc tốt, có liên quan gì đến tôi?!"
Lý Xuân Lan nói rồi, đột nhiên phát hiện quần Khánh Quốc Cường bị ướt, cô lập tức chất vấn: "Không thấy ba cậu tè dầm rồi à? Cậu làm con mà không mau đi thay quần cho ba mình đi."
Khánh Chí Bình nghe vậy lập tức sững sờ.
Ban đầu, hắn còn tưởng là mùi lạ do con đàn bà nông dân này mang về nhà, đang cảm thấy ghê tởm.
Nghe xong lời này, hắn vô thức liếc nhìn quần của ba, không khỏi chán ghét lui lại mấy bước.
Khánh Quốc Cường cảm thấy mình bị sỉ nhục nặng nề, ông ta lớn tiếng mắng: "Lý Xuân Lan, cô im đi! Đều tại cô! Nếu cô về sớm một chút đẩy tôi đi vệ sinh sao chuyện này có thể xảy ra?!"
Điều ông ta quan tâm lúc này là việc mình đi tiểu không phải do cơ thể không kiểm soát được, mà là vì không thể đi vệ sinh.
Lý Xuân Lan hình như không nghe thấy lời ông ta nói, vẫn tiếp tục nhấn mạnh điều cô muốn nói:
"Con trai ông chê ông bẩn kìa!"
Một câu nói đâm thấu tim gan!
Khánh Chí Bình chột dạ phản bác: "Tôi đâu biết làm, những việc này không phải phụ nữ các cô lo sao!"
"Nhà họ Khánh các người thật không biết xấu hổ, bắt một người phụ nữ trẻ như tôi cởi quần cho ba chồng!" Lý Xuân Lan mỉa mai, "Các người không cần mặt mũi, nhưng tôi thì cần."
Đừng nhìn Lý Xuân Lan bây giờ cãi lại dữ dội thế, kiếp trước, khi Khách Quốc Cường thật sự đến mức đái dầm, ngay cả Phan Quế Vân cũng chê bẩn, toàn bộ đều do cô không ngại bẩn mà xử lý một mình.
Kiếp này không có cô làm kẻ ngốc chịu thiệt, ông ta sẽ phải chịu đựng thật nhiều rồi!
Lời của Lý Xuân Lan làm cho hai ba con kia câm nín.
Sau đó, cô tự rót cho mình một ly nước rồi lại đóng sầm cửa phòng, không quan tâm đến việc hai ba con bọn họ sẽ xử lý thế nào nữa.
...
Không lâu sau, Phan Quế Vân cũng về.
Cả nhà đồng lòng oán hận những hành động của Lý Xuân Lan hôm nay, chửi bới đủ điều.
Đồng thời, việc thay quần áo, dọn dẹp và nấu ăn cho Khách Quốc Cường tự nhiên rơi vào tay Phan Quế Vân.
Phan Quế Vân dù có sợ bẩn đến mấy, thì đó cũng là chồng bà ta, chỉ có thể nhẫn nhịn cơn giận dữ và mùi hôi của Khách Quốc Cường mà chăm sóc cho ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất