Thập Niên 80: Chị Dâu Mệt Nhọc Mà Chết Sau Khi Sống Lại Chăm Lo Dưỡng Sinh
Chương 48: Chu Xảo Và Bùi Duật Sâm
Anh biết Tống Ngôn Chi không thích hai đứa nhỏ, nhưng nhìn ăn uống, cũng không bạc đãi bọn họ.
Nếu tùy ý mặc kệ đứa nhỏ này, bị người ta nhìn thấy, không chừng lại nói cô ngược đãi đứa nhỏ.
Bùi Quý Xuyên lập tức im lặng.
Chu Xảo vốn cố ý chạy tới vào giờ này.
Chính là vì cô ta biết, nội dung trong tiểu thuyết xuất hiện cảnh nam chính bị người ta bắt nạt.
Lúc này mẹ ruột là cô ta bỗng nhiên xuất hiện giúp cậu ta, còn đưa cậu ta đi bệnh viện.
Có thể là do nguyên nhân huyết mạch chí thân, nam chính từ nhỏ lạnh lùng vô tình, lại sinh ra ỷ lại và hảo cảm với Chu Xảo.
Chu Xảo không dám nhận nhau với con trai, cho nên vẫn luôn giấu diếm thân phận.
Chỉ sau đó mới bị vạch trần.
Nhưng nam chính bởi vì giai đoạn trước Chu Xảo có trợ giúp, cho nên rất nhanh đã tha thứ cho cô ta.
Chu Xảo mặc dù xuyên tới, nhưng nội dung truyện này cô ta vẫn phải làm theo một lần.
Bởi vì nam chính rất thông minh, sau này Bùi Duật Sâm rất coi trọng cậu ta, xem cậu ta như con trai ruột mà bồi dưỡng, lớn lên còn đưa đi bộ đội.
Nam chính cũng không phụ sự mong đợi của mọi người.
Tất cả những nội dung nhỏ trong truyện này, đều là vì làm nền để sau này cô ta tiếp xúc tốt hơn với Bùi Duật Sâm.
Nhưng không nghĩ tới kế hoạch không bằng biến hóa, trên đường xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, trì hoãn thời gian, chờ cô ta tới, Bùi Duật Sâm đã giúp Bùi Quý Xuyên giải quyết vấn đề.
Đầu của cô ta là có ký ức nguyên chủ, nhưng cũng không phải rất rõ ràng, chỉ nhớ rõ nguyên chủ rất ái mộ Bùi Duật Sâm.
Chỉ là trong tiểu thuyết nguyên tác cô ta không dám đột phá thế tục, nhìn lên Bùi Duật Sâm cả đời, lại không dám biểu đạt tình yêu của mình.
Nhưng Chu Xảo bây giờ thì khác, chỉ cần cô ta không phá hoại gia đình người khác, dựa vào gì lại không thể theo đuổi thứ mình muốn?
Xuất phát từ ảnh hưởng của ký ức này, ngay cả trái tim Chu Xảo cũng đập thình thịch theo, hai má không thể khống chế đỏ lên.
Trong trí nhớ cho dù tốt, nhưng cũng không chấn động như trong hiện thực tận mắt nhìn thấy.
Người đàn ông trước mắt lớn lên cao lớn, nhìn ra chiều cao gần 190cm, sức lực tinh kiện, mặt mày sắc bén cùng với khí thế cả người tràn ngập mị lực của đàn ông thành thục!
Chu Xảo không thu hồi ánh mắt được.
Cô ta không phải chưa từng thấy trai đẹp, lại là lần đầu tiên gặp người đàn ông như tướng quân trang phục nghiêm chỉnh như thế, lại còn có thể lộ ra khí thế cấm dục cực hạn.
Lúc đọc tiểu thuyết, cô ta luôn cảm thấy, loại eo bụng mông này không tồn tại, nhưng hiện thực nhìn mới phát hiện, tiểu thuyết miêu tả vẫn còn uyển chuyển.
Chu Xảo sững sờ không lấy lại tinh thần, nhìn đến ngây dại.
Bùi Duật Sâm đi ra vài bước, thì chú ý tới Chu Xảo chắn ở phía trước.
Chu Xảo lộ ra nụ cười tự tin hào phóng: "Anh Bùi, đã lâu không gặp!”
Bùi Duật Sâm dừng lại, mở miệng nói: "Chu Xảo? Cô đã trở lại?”
Thanh âm trầm thấp lại lạnh nhạt.
Không có nhấp nhô gì.
Chu Xảo che giấu nội tâm kích động, ngửa đầu nhìn anh, "Đúng, em về rồi, vừa học xong đại học thì về, không ngờ anh cũng về, thật sự trùng hợp.”
Cô ta đã từng học đại học, ăn mặc đẹp hơn người bình thường, biết mình đẹp nhất khi như thế nào.
Nhìn thế nào cũng khiến người ta động tâm.
Tống Ngôn Chi dắt Tiểu Bảo tới, nhìn thấy cảnh tượng trai tài gái sắc như vậy.
Nếu tùy ý mặc kệ đứa nhỏ này, bị người ta nhìn thấy, không chừng lại nói cô ngược đãi đứa nhỏ.
Bùi Quý Xuyên lập tức im lặng.
Chu Xảo vốn cố ý chạy tới vào giờ này.
Chính là vì cô ta biết, nội dung trong tiểu thuyết xuất hiện cảnh nam chính bị người ta bắt nạt.
Lúc này mẹ ruột là cô ta bỗng nhiên xuất hiện giúp cậu ta, còn đưa cậu ta đi bệnh viện.
Có thể là do nguyên nhân huyết mạch chí thân, nam chính từ nhỏ lạnh lùng vô tình, lại sinh ra ỷ lại và hảo cảm với Chu Xảo.
Chu Xảo không dám nhận nhau với con trai, cho nên vẫn luôn giấu diếm thân phận.
Chỉ sau đó mới bị vạch trần.
Nhưng nam chính bởi vì giai đoạn trước Chu Xảo có trợ giúp, cho nên rất nhanh đã tha thứ cho cô ta.
Chu Xảo mặc dù xuyên tới, nhưng nội dung truyện này cô ta vẫn phải làm theo một lần.
Bởi vì nam chính rất thông minh, sau này Bùi Duật Sâm rất coi trọng cậu ta, xem cậu ta như con trai ruột mà bồi dưỡng, lớn lên còn đưa đi bộ đội.
Nam chính cũng không phụ sự mong đợi của mọi người.
Tất cả những nội dung nhỏ trong truyện này, đều là vì làm nền để sau này cô ta tiếp xúc tốt hơn với Bùi Duật Sâm.
Nhưng không nghĩ tới kế hoạch không bằng biến hóa, trên đường xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, trì hoãn thời gian, chờ cô ta tới, Bùi Duật Sâm đã giúp Bùi Quý Xuyên giải quyết vấn đề.
Đầu của cô ta là có ký ức nguyên chủ, nhưng cũng không phải rất rõ ràng, chỉ nhớ rõ nguyên chủ rất ái mộ Bùi Duật Sâm.
Chỉ là trong tiểu thuyết nguyên tác cô ta không dám đột phá thế tục, nhìn lên Bùi Duật Sâm cả đời, lại không dám biểu đạt tình yêu của mình.
Nhưng Chu Xảo bây giờ thì khác, chỉ cần cô ta không phá hoại gia đình người khác, dựa vào gì lại không thể theo đuổi thứ mình muốn?
Xuất phát từ ảnh hưởng của ký ức này, ngay cả trái tim Chu Xảo cũng đập thình thịch theo, hai má không thể khống chế đỏ lên.
Trong trí nhớ cho dù tốt, nhưng cũng không chấn động như trong hiện thực tận mắt nhìn thấy.
Người đàn ông trước mắt lớn lên cao lớn, nhìn ra chiều cao gần 190cm, sức lực tinh kiện, mặt mày sắc bén cùng với khí thế cả người tràn ngập mị lực của đàn ông thành thục!
Chu Xảo không thu hồi ánh mắt được.
Cô ta không phải chưa từng thấy trai đẹp, lại là lần đầu tiên gặp người đàn ông như tướng quân trang phục nghiêm chỉnh như thế, lại còn có thể lộ ra khí thế cấm dục cực hạn.
Lúc đọc tiểu thuyết, cô ta luôn cảm thấy, loại eo bụng mông này không tồn tại, nhưng hiện thực nhìn mới phát hiện, tiểu thuyết miêu tả vẫn còn uyển chuyển.
Chu Xảo sững sờ không lấy lại tinh thần, nhìn đến ngây dại.
Bùi Duật Sâm đi ra vài bước, thì chú ý tới Chu Xảo chắn ở phía trước.
Chu Xảo lộ ra nụ cười tự tin hào phóng: "Anh Bùi, đã lâu không gặp!”
Bùi Duật Sâm dừng lại, mở miệng nói: "Chu Xảo? Cô đã trở lại?”
Thanh âm trầm thấp lại lạnh nhạt.
Không có nhấp nhô gì.
Chu Xảo che giấu nội tâm kích động, ngửa đầu nhìn anh, "Đúng, em về rồi, vừa học xong đại học thì về, không ngờ anh cũng về, thật sự trùng hợp.”
Cô ta đã từng học đại học, ăn mặc đẹp hơn người bình thường, biết mình đẹp nhất khi như thế nào.
Nhìn thế nào cũng khiến người ta động tâm.
Tống Ngôn Chi dắt Tiểu Bảo tới, nhìn thấy cảnh tượng trai tài gái sắc như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất