Thập Niên 80: Là Bác Sĩ, Không Phải Thần Côn

Chương 5:

Trước Sau
Không phải chứ, cô nghiêm túc thật sao?

Người đàn ông trung niên này mặt đỏ bừng, bụng to, theo kinh nghiệm của họ, người này chắc thuộc thể chất ẩm nhiệt, sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều bộ phận trên cơ thể, muốn chẩn đoán rõ bệnh của ông ta, không dễ dàng gì, cô thật sự có thể làm được sao?

La Thường không để ý đến phản ứng của người khác, cô buông tay, hỏi người đàn ông: "Tôi đã xem hồ sơ bệnh án của ông, lúc nãy anh đã đến khoa tim mạch khám, vì tim không thoải mái đúng không?"

"Đúng, nhịp tim thì vẫn bình thường, tôi không diễn tả được cảm giác đó, nhưng nói chung là không thoải mái."

La Thường đóng hồ sơ bệnh án lại, hỏi ngược: "Hay thức khuya?"

Người đàn ông đeo dây chuyền vàng muốn xem cô có thật sự hiểu biết hay không, liền thành thật nói: "Thức khuya là thường xuyên, tôi làm kinh doanh, không tiếp khách thì làm sao được."

Ông ta vừa nói vừa quan sát phản ứng của La Thường, nếu cô nói không đúng, thì dù có lấy thuốc, ông ta cũng sẽ không uống.

Thật ra ông ta cảm thấy tim không thoải mái đã khá lâu rồi, nhưng bác sĩ lại nói không có vấn đề gì. Ông ta không tin, lẽ nào chính ông ta còn không biết bản thân mình cảm thấy thế nào sao?

Không ngờ, La Thường lại nói: "Tôi nghĩ, tim ông không có vấn đề gì lớn. Điều chỉnh lại giờ giấc, cố gắng ngủ trước mười một giờ tối, sau vài ngày có thể sẽ cải thiện."

"Nếu thức khuya triền miên, đừng nói đến tuổi của ông, kể cả thanh niên hai mươi tuổi cũng sẽ bị ảnh hưởng đến tim, nghiêm trọng thậm chí có thể đột tử."



"Lý do rất đơn giản, từ khi chúng ta sinh ra tim đã đập không ngừng, nó cũng cần được nghỉ ngơi, chậm lại nhịp điệu. Trong trường hợp này, không có loại thuốc nào tốt hơn ngủ ngon. Chỉ cần ngủ đúng giờ, để tim được thư giãn, sẽ tốt hơn rất nhiều."

Lời cô nói có vẻ rất hợp lý, nhưng người đàn ông đeo dây chuyền vàng lại không hài lòng với câu trả lời này. Oong ta cũng không che giấu sự thất vọng của mình, nói: "Sao mấy bác sĩ trung y các cô đều nói như vậy? Vậy tôi đến đây uổng công sao?"

La Thường lại ấn tay xuống, ra hiệu cho ông ta đừng vội, rồi nói với ông ta: "Tim thì không sao, nhưng các khía cạnh khác lại có vấn đề không nhỏ."

Câu nói này khiến người đàn ông đeo dây chuyền vàng ngẩn ngơ, chuyện nhà người ta thì người ta biết rõ nhất, ông ta cảm thấy toàn thân mình đều có bệnh, nhiều chỗ đều không thoải mái.

Chỉ là lần này ông ta đi khám tim, những bệnh khác ông ta không đi khám. Mỗi khoa của tây y chỉ khám bệnh của khoa đó, muốn khám những bệnh khác, ông ta phải đi khám lại, đăng ký khám bệnh với bác sĩ khác sao?

"Tôi bị bệnh ở đâu vậy?" Người đàn ông nháy mắt, nóng lòng muốn nghe xem bác sĩ nữ họ La này sẽ nói gì.

La Thường không trả lời mà hỏi ngược: “Ông thường xuyên uống rượu phải không? Có cảm giác buồn nôn không, bình thường có hay uống thuốc bổ không?"

Thật ra La Thường nói còn rất khách sáo, cô có thể nhận ra, chức năng sinh lý của người này đã xuất hiện một số vấn đề, ước chừng cuộc sống vợ chồng của họ không được hài hòa.

Vài câu hỏi của cô đều hỏi trúng trọng điểm, lần này người đàn ông trung niên không chút do dự gật đầu: "Uống rượu, tất nhiên là uống rồi, lúc nãy tôi đã nói với cô rồi. Tôi làm kinh doanh, làm kinh doanh thì chắc chắn phải uống rượu."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau