Thập Niên 80: Sau Khi Đổi Hôn Với Em Gái Kế

Chương 21: Lý Tịch Tức Giận

Trước Sau
“Nhất là hai năm nay, làm ăn càng ngày càng tốt, cũng bận rộn hơn rồi. Nếu không phải hôm nay tuyết lớn phong tỏa đường, chúng em còn phải bận. Chỉ là vừa rồi em nghe cấp trên gọi điện thoại nói, sẽ phái một người tới giúp anh Tịch trông coi. Nhưng bởi vì tuyết lớn phong tỏa đường, người ở trong thị trấn không tới được, bảo anh Tịch nghĩ cách đón người tới. Cũng thật sự trùng hợp, lúc nào tới không tốt, lại tới hôm nay.”

Lục Hạ hơi dừng: "Phái tới hỗ trợ quản lý? Người bên phía ông chủ?”

Hắc Tử hơi dừng, theo đạo lý nói loại chuyện này không thể tùy tiện nói với người ngoài.

Nhưng chị dâu là vợ của anh Tịch, là người một nhà.

Vì thế anh ấy nói: "Đúng, nghe nói là con trai út của ông chủ, phái tới học tập với anh Tịch, tất cả mọi người cảm thấy loại tiểu thiếu gia nhà giàu này tới làm không được chuyện gì, nhưng lại không có cách nào từ chối.”

Con trai út của ông chủ, đó không phải là người sau khi Lý Tịch qua đời, lấy được quyền quản lý bãi than sao?

Lục Hạ còn muốn hỏi thêm, nhưng nhìn bóng dáng cao lớn quen thuộc tới gần, cô theo bản năng chuyển đề tài, "Cậu tên Hắc Tử à? Bao nhiêu tuổi rồi?”

“20 rồi chị dâu.”

“Nhỏ như vậy sao? Có đối tượng chưa?”

“Còn chưa, tất cả mọi người chê em đen, chướng mắt em.”

“Đen? Đen chỗ nào, đây rõ ràng là khỏe mạnh mà, rất đẹp trai.”

Hắc Tử mở to hai mắt.

Ở trong mắt anh ấy, chị dâu giống như thần tiên.



Nhưng người như thần tiên lại nói anh ấy đẹp trai.

Anh ấy bị khen mơ mơ màng màng, cả người đều sắp bay lên.

Cho đến khi sau lưng đột nhiên một cỗ ý lạnh xông lên, mới giật mình tỉnh táo lại.

Lý Tịch vốn là tới xem người phụ nữ Lục Hạ này có thể lại gây chuyện hay không.

Không nghĩ tới lại thấy cô và Hắc Tử trò chuyện lửa nóng hướng tận lên trời.

Tươi cười trên mặt sáng lạn cực kì chướng mắt.

Ánh mắt Lý Tịch âm trầm.

Từ chỗ mình không tìm được cách, cho nên thay đổi chủ ý đi lôi kéo cấp dưới của mình?

Cô ngược lại rất thông minh.

……

Sau khi từ bãi than trở về, Lục Hạ phát hiện thái độ của Lý Tịch đối với mình càng lạnh hơn.

Cũng không biết có phải bởi vì mình chưa được sự đồng ý của anh đã đi bãi than, mạo phạm đến anh hay là nguyên nhân gì.

Lục Hạ ngược lại muốn nói rõ tình huống, nhưng Lý Tịch lại không cho cô cơ hội, liên tục mấy ngày đi sớm về trễ, thậm chí hai ngày nay buổi tối cũng không trở về.

Ngược lại khiến cô tới ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có.



Quên đi, thích làm gì thì làm đi.

Dù sao chỉ cần không ly hôn, tài sản sẽ có phần của cô.

Lục Hạ lười quản.

Cũng đừng nói, sau khi phơi chăn xong, buổi tối ngủ thoải mái hơn nhiều.

Chỉ là mặt trời chiếu rọi liên tục mấy ngày nay, tuyết đọng tan đi, nửa đêm Lục Hạ bị tiếng nước tích tắc đánh thức, mới phát hiện trong nhà thế mà rỉ nước.

Cô mơ mơ màng màng đứng lên, kéo bóng đèn ra, liền thấy mặt đất ẩm ướt một mảnh.

Vội vàng đứng dậy đi tìm chậu đựng nước.

Ai ngờ vừa ra khỏi cửa, liền đụng phải người.

Ngực người đàn ông vừa lạnh vừa cứng, thiếu chút nữa đập cô nôn ra.

“Làm gì?” Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông liên tục hai đêm không về nhà vang lên, Lục Hạ mới nhìn rõ người tới là ai.

Lý Tịch mặc một thân áo khoác quân đội, hơi nước cả người lạnh như băng.

Phía sau anh còn có một thanh niên chải tóc hai tám, mặc âu phục đeo kính.

Thanh niên tò mò đánh giá cô, ánh mắt mang theo kinh diễm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau