Thập Niên 80: Sau Khi Đổi Hôn Với Em Gái Kế
Chương 46: Chú Lưu Bối Rối
Chú Lưu đã bị đoạn quan hệ tam giác này làm cho bối rối.
Đây là cái quỷ gì, Lý Kiện Nam không phải là em trai Lý Tịch sao?
Nói thế nào mà muốn cho chị dâu anh ta ly hôn với anh cả anh ta, để anh ta cưới cô?
Đây là loại lời gì thế.
Lượng tin tức quá lớn, chú Lưu đã bị cuốn đến mơ hồ.
Lục Hạ bị những lời này của Lý Kiện Nam chọc cho phiền não, cũng không có tâm tình tiếp tục đi dạo.
Chú Lưu mở miệng hỏi có muốn đi hay không, cô lập tức thúc giục: "Đi mau đi mau.”
Điên cuồng dùng ánh mắt ám chỉ chú Lưu đừng cho Lý Kiện Nam đi nhờ xe.
Lý Kiện Nam chỉ xem như cô còn giận, cũng không tức giận, thần sắc mệt mỏi lúc trước đều bị quét sạch.
Anh ta đã nghĩ thông suốt, anh ta biết chuyện này không thể trách cô, hiện tại mình đã trở lại, liễu ám hoa minh, chỉ cần bọn họ cố gắng, không quan tâm ánh mắt thế tục, khẳng định còn có thể cùng một chỗ.
Thấy chú Lưu lái máy kéo muốn đi, anh ta ném hành lý vào thùng xe, ba bước thành hai bước nhảy vào thùng xe.
Người chung quanh kinh hô một tiếng, bị động tác sạch sẽ lưu loát của anh ta làm kinh hãi, có thiếu nữ trẻ tuổi cũng bị dáng người đẹp trai của anh ta hấp dẫn, nhao nhao ném tới ánh mắt ngượng ngùng.
Lục Hạ nghe được thanh âm, sắc mặt càng trầm xuống.
Dọc theo đường đi không ai nói gì, Lý Kiện Nam lại ném Nhạc Thu đi theo mình ra sau đầu.
Anh ta hiện tại chỉ muốn lập tức về đến nhà, nói cho anh cả, quan hệ của anh ta và Lục Hạ.
Anh cả tuy rằng không phải anh ruột của anh ta, nhưng chưa bao giờ tranh đoạt với anh ta.
Anh nhất định sẽ đồng ý ly hôn, thành toàn cho anh ta và Lục Hạ.
Mang tâm tình tốt đẹp như vậy, anh ta cũng không chê thùng xe phía sau bẩn, ngồi ở trên hành lý, mặt mày thâm tình nhìn Lục Hạ.
Tuy rằng đã qua nhiều năm, nhưng cô vẫn xinh đẹp như trước.
Chỉ là gầy đi, những năm gần đây, hẳn là chịu không ít đau khổ.
Trong lòng Lý Kiện Nam tràn đầy đau lòng, hận không thể ôm cô vào lòng an ủi.
Nhưng hiện tại thân phận bọn họ khác biệt, không thể quá mức thân thiết, để tránh bị người ta nói xấu, vô duyên vô cớ tăng thêm phiền toái.
So sánh với sự thoải mái của anh ta.
Trong lòng Lục Hạ rất nặng nề.
Bởi vì trong tiểu thuyết nguyên chủ chỉ là một ánh trăng sáng không có đất diễn, hơn nữa còn có nữ chính mệnh định, cho nên cô cũng không nghĩ nhiều nam chủ sẽ mang đến phiền toái gì cho mình.
Cho rằng chỉ cần mình và Lý Tịch có thể sống tốt, là có thể dễ dàng lấy được tài sản.
Cũng không nghĩ tới, Lý Kiện Nam lại cố chấp với ánh trăng sáng như thế.
Ngay cả nữ chính cũng bỏ mặc, một hai phải theo cô trở về.
Vậy phải làm sao bây giờ là tốt.
Cô tất nhiên không có khả năng sẽ ở cùng một chỗ với Lý Kiện Nam, xem như là ly hôn với Lý Tịch, có nữ chính mệnh định ở nơi đó, thế nào cũng không có khả năng đến phiên cô.
Hơn nữa, cô ghét đàn ông không có cảm giác ranh giới.
So với Lý Kiện Nam dây dưa không rõ, Lục Hạ cảm thấy Lý Tịch thuận mắt hơn nhiều, lúc này còn nhớ đến anh.
Tuy rằng tính tình anh không tốt, tính cách nóng nảy, một lời không hợp sẽ liền cho người ta nhìn sắc mặt.
Nhưng ít nhất Lục Hạ không cảm thấy bị mạo phạm, còn cam lòng cho cô tiền tiêu.
Nhưng Lý Kiện Nam lại khác.
Biết rõ cô đã kết hôn, vẫn làm ra hành vi khác người như vậy.
Đây là cái quỷ gì, Lý Kiện Nam không phải là em trai Lý Tịch sao?
Nói thế nào mà muốn cho chị dâu anh ta ly hôn với anh cả anh ta, để anh ta cưới cô?
Đây là loại lời gì thế.
Lượng tin tức quá lớn, chú Lưu đã bị cuốn đến mơ hồ.
Lục Hạ bị những lời này của Lý Kiện Nam chọc cho phiền não, cũng không có tâm tình tiếp tục đi dạo.
Chú Lưu mở miệng hỏi có muốn đi hay không, cô lập tức thúc giục: "Đi mau đi mau.”
Điên cuồng dùng ánh mắt ám chỉ chú Lưu đừng cho Lý Kiện Nam đi nhờ xe.
Lý Kiện Nam chỉ xem như cô còn giận, cũng không tức giận, thần sắc mệt mỏi lúc trước đều bị quét sạch.
Anh ta đã nghĩ thông suốt, anh ta biết chuyện này không thể trách cô, hiện tại mình đã trở lại, liễu ám hoa minh, chỉ cần bọn họ cố gắng, không quan tâm ánh mắt thế tục, khẳng định còn có thể cùng một chỗ.
Thấy chú Lưu lái máy kéo muốn đi, anh ta ném hành lý vào thùng xe, ba bước thành hai bước nhảy vào thùng xe.
Người chung quanh kinh hô một tiếng, bị động tác sạch sẽ lưu loát của anh ta làm kinh hãi, có thiếu nữ trẻ tuổi cũng bị dáng người đẹp trai của anh ta hấp dẫn, nhao nhao ném tới ánh mắt ngượng ngùng.
Lục Hạ nghe được thanh âm, sắc mặt càng trầm xuống.
Dọc theo đường đi không ai nói gì, Lý Kiện Nam lại ném Nhạc Thu đi theo mình ra sau đầu.
Anh ta hiện tại chỉ muốn lập tức về đến nhà, nói cho anh cả, quan hệ của anh ta và Lục Hạ.
Anh cả tuy rằng không phải anh ruột của anh ta, nhưng chưa bao giờ tranh đoạt với anh ta.
Anh nhất định sẽ đồng ý ly hôn, thành toàn cho anh ta và Lục Hạ.
Mang tâm tình tốt đẹp như vậy, anh ta cũng không chê thùng xe phía sau bẩn, ngồi ở trên hành lý, mặt mày thâm tình nhìn Lục Hạ.
Tuy rằng đã qua nhiều năm, nhưng cô vẫn xinh đẹp như trước.
Chỉ là gầy đi, những năm gần đây, hẳn là chịu không ít đau khổ.
Trong lòng Lý Kiện Nam tràn đầy đau lòng, hận không thể ôm cô vào lòng an ủi.
Nhưng hiện tại thân phận bọn họ khác biệt, không thể quá mức thân thiết, để tránh bị người ta nói xấu, vô duyên vô cớ tăng thêm phiền toái.
So sánh với sự thoải mái của anh ta.
Trong lòng Lục Hạ rất nặng nề.
Bởi vì trong tiểu thuyết nguyên chủ chỉ là một ánh trăng sáng không có đất diễn, hơn nữa còn có nữ chính mệnh định, cho nên cô cũng không nghĩ nhiều nam chủ sẽ mang đến phiền toái gì cho mình.
Cho rằng chỉ cần mình và Lý Tịch có thể sống tốt, là có thể dễ dàng lấy được tài sản.
Cũng không nghĩ tới, Lý Kiện Nam lại cố chấp với ánh trăng sáng như thế.
Ngay cả nữ chính cũng bỏ mặc, một hai phải theo cô trở về.
Vậy phải làm sao bây giờ là tốt.
Cô tất nhiên không có khả năng sẽ ở cùng một chỗ với Lý Kiện Nam, xem như là ly hôn với Lý Tịch, có nữ chính mệnh định ở nơi đó, thế nào cũng không có khả năng đến phiên cô.
Hơn nữa, cô ghét đàn ông không có cảm giác ranh giới.
So với Lý Kiện Nam dây dưa không rõ, Lục Hạ cảm thấy Lý Tịch thuận mắt hơn nhiều, lúc này còn nhớ đến anh.
Tuy rằng tính tình anh không tốt, tính cách nóng nảy, một lời không hợp sẽ liền cho người ta nhìn sắc mặt.
Nhưng ít nhất Lục Hạ không cảm thấy bị mạo phạm, còn cam lòng cho cô tiền tiêu.
Nhưng Lý Kiện Nam lại khác.
Biết rõ cô đã kết hôn, vẫn làm ra hành vi khác người như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất