Thập Niên 80: Sau Khi Đổi Hôn Với Em Gái Kế
Chương 48: Anh Đều Vì Tốt Cho Em
Cô không để ý tới Lý Kiện Nam theo sau, mà nhìn chằm chằm Lục Linh San hỏi: "Linh San nói lời này thật sự là không thể hiểu nổi, Lý Kiện Nam là em trai Lý Tịch, anh ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, có quan hệ gì với tôi đây? Tôi còn có thể ngăn cản không cho người ta tới hay sao? Còn cả tôi đây lúc nào muốn hại anh rể cô, tôi và Lý Kiện Nam có quan hệ, nhưng đó đều là chuyện trước kia, đã sớm qua rồi. Em kế hay là đã quên, hiện tại vị hôn thê của anh ta là cô đấy! Vả lại, xem như là chúng tôi thật sự muốn làm gì, vậy cũng không liên quan tới một người ngoài như cô đâu, cô lấy thân phận gì đứng ra nói lời này?"
Lời nói không chút lưu tình của cô khiến Lục Linh San không thể phục hồi tinh thần, vẻ mặt cứng đờ.
Cô ta há miệng, lắp bắp nói: "Không, không phải, em chỉ là quá lo lắng, em sợ chị thấy anh Kiến Nam trở về, liền nhất thời xúc động nghĩ không ra.”
“Anh rể vô tội, muốn trách thì trách em, em không muốn vì em mà làm hại anh ấy bị hai người trách cứ.”
Lục Hạ nghe được buồn cười, "Nếu cô đã biết mình có lỗi, nên tránh thật xa, còn phải đến gần trước mặt người khác. Sao vậy? Sợ người khác không biết tất cả đều là cô làm hại sao?"
Sắc mặt Lục Linh San lại khó coi vài phần, miệng ngập ngừng nói không ra lời.
Bản thân Lý Kiện Nam cũng rất tức giận, nhưng anh ta luôn không thích bắt nạt phụ nữ, lúc này thấy Lục Hạ mạnh mẽ không bị bắt nạt như vậy, vui vẻ mở miệng: "Hạ Hạ, em trở nên mạnh mẽ hơn trước, anh còn lo lắng em bị bắt nạt.”
“Vậy sao?” Lục Hạ bình tĩnh hỏi anh ta, "Tôi chỉ nói những gì nên nói, lại là mạnh mẽ?”
Lý Kiện Nam hơi sửng sốt, không rõ mình khen cô, vì sao cô vẫn tức giận.
“Anh chỉ cảm thấy bây giờ em có thể tự mình giải quyết phiền toái, rất lợi hại.”
Lục Hạ cười lạnh một tiếng: "Vậy anh có biết phiền toái này là vì ai không?”
Cô đưa tay chỉ anh ta: "Anh, anh biết rõ mình là phiền toái, nhưng lại im lặng một câu cũng không giải thích, mặc kệ cô ta nói, ngầm thừa nhận những lời trong miệng cô ta.”
Lý Kiện Nam căn bản không kịp phản ứng Lục Linh San nói gì, cũng không nghĩ nhiều, bị cô chất vấn như vậy, ngây ngẩn cả người.
Thấy Lục Hạ nhìn chằm chằm mình, anh ta do dự trong chốc lát, "Anh, anh không nghĩ nhiều như vậy, hơn nữa Linh San là em gái em, anh chỉ là tôn trọng người nhà của em..."
Lục Hạ tức giận nở nụ cười.
Tôn trọng người nhà của cô, nói đến như anh ta rất lễ phép, đúng đúng đúng, chuyện chanh chua để cho cô tới làm! Không cần phí miệng lưỡi cũng có thể giải quyết vấn đề, kết thúc khen một câu em thật tuyệt! Vừa không đắc tội với người, lại dễ dàng giải quyết phiền toái.
Anh ta thật sự rất thông minh.
Biết rõ chuyện Lục Linh San bảo cô đổi hôn, nhưng anh ta lại có thể nhẹ nhàng nói một câu, đó là em gái em, cho nên anh không trách cô ấy.
Nhưng lại sẽ đổ lỗi cho cô vì ý chí của cô không đủ mạnh mẽ.
Nếu như cô kiên định phản kháng, có phải sẽ không bị gả đi hay không.
Lục Hạ thật sự may mắn, mình xuyên thành ánh trăng sáng, mà không phải nữ chính.
Nếu không cô sẽ buồn nôn chết.
“Đúng vậy, cô ta là em kế của tôi, cho nên anh tôn trọng cô ta.” Lục Hạ cười nói: "Cho nên mặc dù cô ta nói ác ý với tôi, để tôi gả thay, cũng là bởi vì ý chí của tôi không đủ kiên định, là lỗi của tôi, cô ta vô tội.”
Lời nói không chút lưu tình của cô khiến Lục Linh San không thể phục hồi tinh thần, vẻ mặt cứng đờ.
Cô ta há miệng, lắp bắp nói: "Không, không phải, em chỉ là quá lo lắng, em sợ chị thấy anh Kiến Nam trở về, liền nhất thời xúc động nghĩ không ra.”
“Anh rể vô tội, muốn trách thì trách em, em không muốn vì em mà làm hại anh ấy bị hai người trách cứ.”
Lục Hạ nghe được buồn cười, "Nếu cô đã biết mình có lỗi, nên tránh thật xa, còn phải đến gần trước mặt người khác. Sao vậy? Sợ người khác không biết tất cả đều là cô làm hại sao?"
Sắc mặt Lục Linh San lại khó coi vài phần, miệng ngập ngừng nói không ra lời.
Bản thân Lý Kiện Nam cũng rất tức giận, nhưng anh ta luôn không thích bắt nạt phụ nữ, lúc này thấy Lục Hạ mạnh mẽ không bị bắt nạt như vậy, vui vẻ mở miệng: "Hạ Hạ, em trở nên mạnh mẽ hơn trước, anh còn lo lắng em bị bắt nạt.”
“Vậy sao?” Lục Hạ bình tĩnh hỏi anh ta, "Tôi chỉ nói những gì nên nói, lại là mạnh mẽ?”
Lý Kiện Nam hơi sửng sốt, không rõ mình khen cô, vì sao cô vẫn tức giận.
“Anh chỉ cảm thấy bây giờ em có thể tự mình giải quyết phiền toái, rất lợi hại.”
Lục Hạ cười lạnh một tiếng: "Vậy anh có biết phiền toái này là vì ai không?”
Cô đưa tay chỉ anh ta: "Anh, anh biết rõ mình là phiền toái, nhưng lại im lặng một câu cũng không giải thích, mặc kệ cô ta nói, ngầm thừa nhận những lời trong miệng cô ta.”
Lý Kiện Nam căn bản không kịp phản ứng Lục Linh San nói gì, cũng không nghĩ nhiều, bị cô chất vấn như vậy, ngây ngẩn cả người.
Thấy Lục Hạ nhìn chằm chằm mình, anh ta do dự trong chốc lát, "Anh, anh không nghĩ nhiều như vậy, hơn nữa Linh San là em gái em, anh chỉ là tôn trọng người nhà của em..."
Lục Hạ tức giận nở nụ cười.
Tôn trọng người nhà của cô, nói đến như anh ta rất lễ phép, đúng đúng đúng, chuyện chanh chua để cho cô tới làm! Không cần phí miệng lưỡi cũng có thể giải quyết vấn đề, kết thúc khen một câu em thật tuyệt! Vừa không đắc tội với người, lại dễ dàng giải quyết phiền toái.
Anh ta thật sự rất thông minh.
Biết rõ chuyện Lục Linh San bảo cô đổi hôn, nhưng anh ta lại có thể nhẹ nhàng nói một câu, đó là em gái em, cho nên anh không trách cô ấy.
Nhưng lại sẽ đổ lỗi cho cô vì ý chí của cô không đủ mạnh mẽ.
Nếu như cô kiên định phản kháng, có phải sẽ không bị gả đi hay không.
Lục Hạ thật sự may mắn, mình xuyên thành ánh trăng sáng, mà không phải nữ chính.
Nếu không cô sẽ buồn nôn chết.
“Đúng vậy, cô ta là em kế của tôi, cho nên anh tôn trọng cô ta.” Lục Hạ cười nói: "Cho nên mặc dù cô ta nói ác ý với tôi, để tôi gả thay, cũng là bởi vì ý chí của tôi không đủ kiên định, là lỗi của tôi, cô ta vô tội.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất