[Thập Niên 80] Sĩ Quan Phúc Hắc Đọc Tâm Tôi Sau Khi Thất Thủ
Chương 21: Lợi Dụng Thanh Thế Của Chu Cận Xuyên 1
Sau khi Tạ Tiểu Quân từ văn phòng chính ủy Vương đi ra, liền trực tiếp tiến đến văn phòng đoàn trưởng bên cạnh.
Anh ta định báo cáo (và bàn chuyện phiếm) một chút về những việc vừa xảy ra.
Không ngờ, khi đẩy cửa bước vào, anh ta đã thấy đoàn trưởng Chu Cận Xuyên đang cầm một ly trà, đứng sát tường.
Tạ Tiểu Quân không nghĩ nhiều, cũng nhanh chóng chạy đến dán tai vào tường.
Chu Cận Xuyên im lặng nhìn anh ta: “Cậu đang làm gì thế?"
Tạ Tiểu Quân cười cợt hai tiếng: “Đoàn trưởng, không phải anh cũng đang nghe sao?"
Chu Cận Xuyên trợn mắt nhìn anh ta: “Tôi đang xem tường, cậu nhìn xem, vữa đã bong tróc đến mức nào rồi? Sau này nhớ bảo người đến sơn lại."
Tạ Tiểu Quân ngẩng đầu lên, nhìn một hồi mới phát hiện ra một vết nứt nhỏ. "Đã rõ! Ngày mai tôi sẽ gọi người đến làm."
Nói xong, Tạ Tiểu Quân vẫn có chút luyến tiếc, bắt đầu kể cho Chu Cận Xuyên nghe những gì anh ta thấy và nghe được trong đại viện.
"Đoàn trưởng, lần này không biết Tần Vân Phong sẽ bị xử lý ra sao? Chính ủy Vương dù có bênh vực thế nào cũng không thể không xử lý một chút chứ."
Chu Cận Xuyên không nghe lọt một chữ nào, trong đầu chỉ toàn là những suy nghĩ của cô.
Rốt cuộc ý nghĩa của mấy câu đó là gì?
Đang suy nghĩ thì cửa phòng bên cạnh đột nhiên mở ra, có người bước ra ngoài—
Sau khi Tô Ý rời khỏi văn phòng chính ủy Vương, cô đứng trước cửa phòng của Chu Cận Xuyên.
Đang cân nhắc xem có nên vào để trả lại áo khoác hay không. Nghe thấy bên trong có tiếng nói, cô lại không dám vào làm phiền.
Đang định rời đi, tìm cơ hội khác để trả lại.
Không ngờ chính ủy Vương đột ngột từ văn phòng chạy ra, cười tươi nói: “May mà cô chưa đi xa, tôi chợt nhớ ra cô có lẽ chưa biết văn phòng đoàn trưởng Chu ở đâu, để tôi dẫn cô qua nhé, tiện thể báo cáo lại việc vừa rồi."
Tô Ý biết ông ta muốn xác nhận xem cô có quen biết với Chu Cận Xuyên hay không, đồng thời cũng đề phòng cô tìm Chu Cận Xuyên để khiếu nại.
Vừa nãy cô đã lợi dụng áo khoác của Chu Cận Xuyên để khiến ông ta "chủ trì công lý" cho mình.
Nếu bị ông ta phát hiện ra cô nói dối thì sẽ rất rắc rối.
Nhớ đến việc Chu Cận Xuyên từng nói phải giả vờ không quen biết, cô cảm thấy không yên tâm.
Tuy nhiên, chính ủy Vương đã gõ cửa, cô chỉ có thể ôm áo khoác, cắn răng bước vào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh ta định báo cáo (và bàn chuyện phiếm) một chút về những việc vừa xảy ra.
Không ngờ, khi đẩy cửa bước vào, anh ta đã thấy đoàn trưởng Chu Cận Xuyên đang cầm một ly trà, đứng sát tường.
Tạ Tiểu Quân không nghĩ nhiều, cũng nhanh chóng chạy đến dán tai vào tường.
Chu Cận Xuyên im lặng nhìn anh ta: “Cậu đang làm gì thế?"
Tạ Tiểu Quân cười cợt hai tiếng: “Đoàn trưởng, không phải anh cũng đang nghe sao?"
Chu Cận Xuyên trợn mắt nhìn anh ta: “Tôi đang xem tường, cậu nhìn xem, vữa đã bong tróc đến mức nào rồi? Sau này nhớ bảo người đến sơn lại."
Tạ Tiểu Quân ngẩng đầu lên, nhìn một hồi mới phát hiện ra một vết nứt nhỏ. "Đã rõ! Ngày mai tôi sẽ gọi người đến làm."
Nói xong, Tạ Tiểu Quân vẫn có chút luyến tiếc, bắt đầu kể cho Chu Cận Xuyên nghe những gì anh ta thấy và nghe được trong đại viện.
"Đoàn trưởng, lần này không biết Tần Vân Phong sẽ bị xử lý ra sao? Chính ủy Vương dù có bênh vực thế nào cũng không thể không xử lý một chút chứ."
Chu Cận Xuyên không nghe lọt một chữ nào, trong đầu chỉ toàn là những suy nghĩ của cô.
Rốt cuộc ý nghĩa của mấy câu đó là gì?
Đang suy nghĩ thì cửa phòng bên cạnh đột nhiên mở ra, có người bước ra ngoài—
Sau khi Tô Ý rời khỏi văn phòng chính ủy Vương, cô đứng trước cửa phòng của Chu Cận Xuyên.
Đang cân nhắc xem có nên vào để trả lại áo khoác hay không. Nghe thấy bên trong có tiếng nói, cô lại không dám vào làm phiền.
Đang định rời đi, tìm cơ hội khác để trả lại.
Không ngờ chính ủy Vương đột ngột từ văn phòng chạy ra, cười tươi nói: “May mà cô chưa đi xa, tôi chợt nhớ ra cô có lẽ chưa biết văn phòng đoàn trưởng Chu ở đâu, để tôi dẫn cô qua nhé, tiện thể báo cáo lại việc vừa rồi."
Tô Ý biết ông ta muốn xác nhận xem cô có quen biết với Chu Cận Xuyên hay không, đồng thời cũng đề phòng cô tìm Chu Cận Xuyên để khiếu nại.
Vừa nãy cô đã lợi dụng áo khoác của Chu Cận Xuyên để khiến ông ta "chủ trì công lý" cho mình.
Nếu bị ông ta phát hiện ra cô nói dối thì sẽ rất rắc rối.
Nhớ đến việc Chu Cận Xuyên từng nói phải giả vờ không quen biết, cô cảm thấy không yên tâm.
Tuy nhiên, chính ủy Vương đã gõ cửa, cô chỉ có thể ôm áo khoác, cắn răng bước vào.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất