[Thập Niên 80] Sĩ Quan Phúc Hắc Đọc Tâm Tôi Sau Khi Thất Thủ
Chương 24: Đứa Trẻ Hoang Trong Đại Viện 1
Nhớ đến việc trong cốt truyện gốc, nữ chính sau khi trùng sinh đã tình cờ có được bảo bối không gian, Tô Ý cảm thấy rất hứng thú. Nếu cô ở lại chờ thời cơ, âm thầm quan sát nữ chính, sau khi nữ chính trùng sinh thì tìm cách lấy bảo bối đó trước, chẳng phải cô sẽ có chỗ dựa vững chắc, đồng thời cắt đứt công cụ hại người của nữ chính sao?
Còn về Tần Vân Phong, vừa rồi cô không kiên quyết tố cáo anh ta cũng vì không muốn anh ta và Bạch Nhược Lâm chia tay quá sớm. Chỉ khi giữ nguyên tình trạng này, cả hai mới có thể tự nhiên khóa chặt với nhau.
Dù sao Bạch Nhược Lâm đã cắn chết không thừa nhận quan hệ giữa hai người, lại có thế lực sau lưng, chắc chắn cô ta có thể ở lại.
Còn về mối thù đẩy xuống nước, hiện tại cô chưa có chứng cứ, nhưng sau này khi đã ổn định, cô không lo không có cơ hội để báo thù.
Tô Ý không rõ liệu nguyên nhân cô xuyên không vào sách có liên quan đến nam chính hay không, nhưng cô chắc chắn rằng vận khí của nam chính Chu Cận Xuyên không thua kém nữ chính.
Nếu cô có thể nắm bắt cơ hội này, có lẽ cô sẽ giúp nam chính thoát khỏi lời hứa với nữ chính, và sau đó có thể trở về thế giới ban đầu của mình.
Đáng tiếc, Chu Cận Xuyên lại đặc biệt cảnh giác và lạnh lùng.
Tìm một lý do hợp lý để tiếp cận anh thật không dễ dàng.
Khi Tô Ý đang suy nghĩ, bụng cô đột nhiên kêu lên.
Cô nhanh chóng bước đi, tranh thủ thời gian tới nhà khách trước, sau đó mới đi ăn.
Đến được nhà khách, người nhân viên ở quầy lễ tân ngay lập tức yêu cầu thư giới thiệu.
Tô Ý bối rối và giải thích rằng hành lý của cô bị mất cắp cùng với thư giới thiệu.
“Vậy không được, đây là quy định. Không có thư giới thiệu thì không thể thuê phòng.”
Tô Ý nhìn đồng hồ trên tường, nghĩ nếu bây giờ quay lại tìm Chu Cận Xuyên hoặc chính ủy Vương có thể vẫn kịp.
Không nói gì thêm, cô lập tức chạy ngược lại.
Khi cô thở hồng hộc chạy đến đại viện, bất ngờ nghe thấy tiếng khóc của trẻ con.
Lúc này là giờ ăn cơm, mọi người đều ở nhà nấu ăn, nên đại viện trống trải.
Tô Ý chợt dừng chân, nhìn quanh và thấy mấy đứa trẻ ở một con hẻm nhỏ.
Tiếng khóc phát ra từ đó.
Khi nhìn kỹ, cô thấy một cậu bé khoảng bảy tám tuổi đang nằm trên đất, ôm một cô bé khoảng bốn năm tuổi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Còn về Tần Vân Phong, vừa rồi cô không kiên quyết tố cáo anh ta cũng vì không muốn anh ta và Bạch Nhược Lâm chia tay quá sớm. Chỉ khi giữ nguyên tình trạng này, cả hai mới có thể tự nhiên khóa chặt với nhau.
Dù sao Bạch Nhược Lâm đã cắn chết không thừa nhận quan hệ giữa hai người, lại có thế lực sau lưng, chắc chắn cô ta có thể ở lại.
Còn về mối thù đẩy xuống nước, hiện tại cô chưa có chứng cứ, nhưng sau này khi đã ổn định, cô không lo không có cơ hội để báo thù.
Tô Ý không rõ liệu nguyên nhân cô xuyên không vào sách có liên quan đến nam chính hay không, nhưng cô chắc chắn rằng vận khí của nam chính Chu Cận Xuyên không thua kém nữ chính.
Nếu cô có thể nắm bắt cơ hội này, có lẽ cô sẽ giúp nam chính thoát khỏi lời hứa với nữ chính, và sau đó có thể trở về thế giới ban đầu của mình.
Đáng tiếc, Chu Cận Xuyên lại đặc biệt cảnh giác và lạnh lùng.
Tìm một lý do hợp lý để tiếp cận anh thật không dễ dàng.
Khi Tô Ý đang suy nghĩ, bụng cô đột nhiên kêu lên.
Cô nhanh chóng bước đi, tranh thủ thời gian tới nhà khách trước, sau đó mới đi ăn.
Đến được nhà khách, người nhân viên ở quầy lễ tân ngay lập tức yêu cầu thư giới thiệu.
Tô Ý bối rối và giải thích rằng hành lý của cô bị mất cắp cùng với thư giới thiệu.
“Vậy không được, đây là quy định. Không có thư giới thiệu thì không thể thuê phòng.”
Tô Ý nhìn đồng hồ trên tường, nghĩ nếu bây giờ quay lại tìm Chu Cận Xuyên hoặc chính ủy Vương có thể vẫn kịp.
Không nói gì thêm, cô lập tức chạy ngược lại.
Khi cô thở hồng hộc chạy đến đại viện, bất ngờ nghe thấy tiếng khóc của trẻ con.
Lúc này là giờ ăn cơm, mọi người đều ở nhà nấu ăn, nên đại viện trống trải.
Tô Ý chợt dừng chân, nhìn quanh và thấy mấy đứa trẻ ở một con hẻm nhỏ.
Tiếng khóc phát ra từ đó.
Khi nhìn kỹ, cô thấy một cậu bé khoảng bảy tám tuổi đang nằm trên đất, ôm một cô bé khoảng bốn năm tuổi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất