[Thập Niên 80] Sĩ Quan Phúc Hắc Đọc Tâm Tôi Sau Khi Thất Thủ

Chương 4: Người Chồng Sắp Cưới Đang Yêu Đương 1

Trước Sau
Được sự đồng ý của người đàn ông, Tô Ý nhanh chóng cảm ơn và vội vàng mở cửa xe phía sau ngồi vào trong.

Sắp vào hè, lại đúng giữa trưa, quần trên người Tô Ý đã khô một nửa.

Nhưng hai bím tóc dài và dày vẫn còn nhỏ nước, Tô Ý sợ làm bẩn xe người ta nên mở cửa sổ ra vắt nước, rồi tháo bím tóc ra dựa vào cửa sổ hong khô.

Chu Cận Xuyên còn đang suy nghĩ về câu nói vừa rồi, theo bản năng liếc nhìn kính chiếu hậu.

Chỉ thấy cô gái có mái tóc dài đen nhánh xõa xuống, bị gió thổi bay che lấp gương mặt thoắt ẩn thoắt hiện, đôi mắt đỏ hoe, ánh mắt mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ, trông thật đáng thương.

Chu Cận Xuyên nhanh chóng thu hồi ánh mắt, trong lòng không khỏi cười thầm, vừa rồi lúc đánh người chẳng phải rất dữ dội sao?

Tô Ý căn bản không để ý đến ánh mắt của người đàn ông phía trước, hong tóc một lúc thấy tóc đã khô một nửa thì quay cửa sổ lên.

Thời tiết Tây Bắc khô hanh ít mưa, bên ngoài lại là đường đất, xe vừa chạy qua là bụi bay mù mịt.

Vừa nãy bụi làm mắt cô đau rát, phải dụi mãi mới đỡ.

Lúc này cô nửa nhắm mắt dựa vào ghế nghỉ ngơi, tiện thể sắp xếp lại những người mà nguyên chủ quen biết.

Sau đó phát hiện ra một cách bi thương rằng bây giờ người duy nhất cô có thể dựa vào, người đối xử với nguyên chủ không tệ lắm, chỉ có người chồng sắp cưới của nguyên chủ - Tần Vân Phong.



Có lẽ đây cũng là lý do nguyên chủ cãi nhau với gia đình, một mình chạy đến tìm anh ta.

Nhưng người chồng sắp cưới này đã hai năm không gặp, không biết bây giờ còn có thể tin cậy được không?

Nhưng mà hiện tại cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể gặp rồi tính sau.

Khi ba người đến nơi đóng quân thì đã gần hoàng hôn.

Chu Cận Xuyên bảo Tạ Tiểu Quân dừng xe cách đó xa xa.

Tô Ý hiểu ý, vui vẻ xuống xe: “Cảm ơn hai đồng chí giải phóng quân! Sau này tôi nhất định sẽ tìm cơ hội báo đáp!"

Trong giọng nói của Chu Cận Xuyên mang theo một chút cảnh cáo: “Báo đáp thì miễn đi, chuyện hôm nay không cần nhắc với bất kỳ ai."

Tô Ý kinh ngạc nhìn anh một cái, lập tức hiểu ra.

Cô chắp tay cúi người thật sâu: “Hiểu rồi, tôi nhất định giữ kín miệng, xin lãnh đạo yên tâm."

Chu Cận Xuyên khẽ gật đầu, ánh mắt hướng về phía trước: “Đi thôi!"

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau