[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Chương 12: Lòng Tự Trọng 3
Mẹ Tiêu một mặt nói về những lợi ích mà Khương Mộng Dao có thể mang lại cho họ, nhưng mặt khác, bà ấy lại coi thường Khương Mộng Dao. Đó là kiểu người bề ngoài nói tốt nhưng bên trong lại có chút bắt bẻ. Bà ấy chỉ cảm thấy con trai mình xứng đáng được nhận những thứ tốt hơn.
Tuy nhiên, ba mẹ của những người có điều kiện gia đình khá hơn lại coi thường Tiêu Nguy, không có ai khác muốn ở bên cạnh Tiêu Nguy cả.
Tiêu Nguy nghe được lời mẹ nói thì cảm thấy không thoải mái, khiến anh ấy cảm thấy như đang dựa dẫm vào Khương Mộng Dao vậy. Hơn nữa, mẹ anh ấy lại nói thêm lại khiến anh ấy càng cảm thấy khó chịu.
"Con đó đừng lo lắng, ba mẹ con bé không cho phép hai đứa lui tới, hơn nữa con không có thi lên đại học, càng không có khả năng."
"Ngay cả khi các con bỏ trốn kết hôn, ba mẹ con bé sẽ không có khả năng coi con ra gì."
"Nếu con bé thật sự thích con, liệu con bé có đi học mà không cưới con không? Nói trắng ra là con bé không quan tâm đến con."
“Đối với một cô gái, việc kết hôn là ưu tiên hàng đầu. Nếu lấy chồng, chẳng phải con bé sẽ không thể đi học sao?”
"Mộng Dao không cần nhiều sính lễ. Con biết đấy, mẹ để cho anh hai của con lấy vợ, nhưng mẹ thậm chí còn không đưa cho hai chị gái của con một ít của hồi môn, mẹ thật sự không có tiền."
…
Mẹ Tiêu có ý nói là việc Tiêu Nguy nhất định phải ở bên Khương Mộng Dao sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho nhà họ Tiêu. Mẹ Tiêu cũng có mối quan hệ không mấy tốt đẹp với Tiêu Nguy, làm cho Tiêu Nguy ngày càng cảm thấy mình phải kiếm nhiều tiền hơn.
Chỉ cần anh ấy kiếm được thật nhiều tiền, người khác sẽ không dám coi thường bọn họ, họ bọn có thể đứng thẳng hiên ngang thay vì luôn sống cúi đầu.
Tiêu Nguy hồi tưởng xong, nhìn Bành Dũng nói: "Sau này cậu đừng nói như vậy."
"Anh Tiêu, có rất nhiều cô gái thích anh." Bành Dũng cảm khái, bản thân không có được nhiều cô gái thích như vậy "Nếu Khương Mộng Dao bằng lòng gả cho tôi, tôi lập tức đi cùng cô ấy đi đăng kí kết hôn."
"Cậu cảm thấy cậu xứng sao?" Tiêu Nguy hỏi.
"Không xứng, không xứng. Anh Tiêu, anh nói anh không xứng với cô ấy, tôi làm sao có thể xứng với cô ấy." Bành Dũng vội vàng nói: "Tôi so với anh còn kém xa hơn rất nhiều."
Tiêu Nguy nghĩ tính tình Khương Mộng Dao rất tốt, Khương Mộng Dao cũng sẽ không quá tức giận.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tuy nhiên, ba mẹ của những người có điều kiện gia đình khá hơn lại coi thường Tiêu Nguy, không có ai khác muốn ở bên cạnh Tiêu Nguy cả.
Tiêu Nguy nghe được lời mẹ nói thì cảm thấy không thoải mái, khiến anh ấy cảm thấy như đang dựa dẫm vào Khương Mộng Dao vậy. Hơn nữa, mẹ anh ấy lại nói thêm lại khiến anh ấy càng cảm thấy khó chịu.
"Con đó đừng lo lắng, ba mẹ con bé không cho phép hai đứa lui tới, hơn nữa con không có thi lên đại học, càng không có khả năng."
"Ngay cả khi các con bỏ trốn kết hôn, ba mẹ con bé sẽ không có khả năng coi con ra gì."
"Nếu con bé thật sự thích con, liệu con bé có đi học mà không cưới con không? Nói trắng ra là con bé không quan tâm đến con."
“Đối với một cô gái, việc kết hôn là ưu tiên hàng đầu. Nếu lấy chồng, chẳng phải con bé sẽ không thể đi học sao?”
"Mộng Dao không cần nhiều sính lễ. Con biết đấy, mẹ để cho anh hai của con lấy vợ, nhưng mẹ thậm chí còn không đưa cho hai chị gái của con một ít của hồi môn, mẹ thật sự không có tiền."
…
Mẹ Tiêu có ý nói là việc Tiêu Nguy nhất định phải ở bên Khương Mộng Dao sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho nhà họ Tiêu. Mẹ Tiêu cũng có mối quan hệ không mấy tốt đẹp với Tiêu Nguy, làm cho Tiêu Nguy ngày càng cảm thấy mình phải kiếm nhiều tiền hơn.
Chỉ cần anh ấy kiếm được thật nhiều tiền, người khác sẽ không dám coi thường bọn họ, họ bọn có thể đứng thẳng hiên ngang thay vì luôn sống cúi đầu.
Tiêu Nguy hồi tưởng xong, nhìn Bành Dũng nói: "Sau này cậu đừng nói như vậy."
"Anh Tiêu, có rất nhiều cô gái thích anh." Bành Dũng cảm khái, bản thân không có được nhiều cô gái thích như vậy "Nếu Khương Mộng Dao bằng lòng gả cho tôi, tôi lập tức đi cùng cô ấy đi đăng kí kết hôn."
"Cậu cảm thấy cậu xứng sao?" Tiêu Nguy hỏi.
"Không xứng, không xứng. Anh Tiêu, anh nói anh không xứng với cô ấy, tôi làm sao có thể xứng với cô ấy." Bành Dũng vội vàng nói: "Tôi so với anh còn kém xa hơn rất nhiều."
Tiêu Nguy nghĩ tính tình Khương Mộng Dao rất tốt, Khương Mộng Dao cũng sẽ không quá tức giận.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất