Thập Niên: Xuyên Nhanh Thành Nữ Chính Pháo Hôi

Chương 24: Con Trai Quả Phụ Lâm

Trước Sau
Con trai của quả phụ Lâm là cái thá gì? Nơi nào sánh được với Kiều Hạo của bà ta cơ chứ?

Hồi đính hôn, bọn họ biếu nhà họ Khương hai mươi đồng tiền làm tiệc cọc dâu, những nhà khác có thể bỏ ra số tiền lớn như thế này ư?

Trong lòng Điền Phương cũng đang nghẹn một cơn tức, nên bà ta càng cố chấp ở lại.

Nhà họ Kiều không rời đi, nên tất nhiên Tô Ý và Lưu Nga cũng không đi, đều đang chờ để xem trò vui.

Lực chú ý của đám người Tô Ý đều bị người bên ngoài cửa hấp dẫn, cô ta vừa thở phào một hơi vừa không nhịn được mà tò mò, cô ta cũng biết con trai của quả phụ Lâm có dáng dấp thế nào.

Đời trước, gia đình của quả phụ Lâm đã nhan chóng chuyển khỏi thôn, không ai biết lý do vì sao bọn họ lại chuyển đi, nhưng Tô Ý cảm thấy nhà của quả phụ Lâm nhất định đã chọc phải rắc rối gì đó, nếu không sao có thể chuyển khỏi thôn cơ chứ?

Cao Thúy Hoa tức chết rồi, thật ra hiện tại bà có chút lo lắng, nhưng bà cũng không thể để người ta chờ mãi ngoài cửa, nên chỉ có thể xoay người đi ra sân, vừa đi vừa mắng nhà họ Kiều và nhà họ Lâm máu chó đầy đầu.

Không bao lâu sau Cao Thúy Hoa đã quay lại, phía sau bà có hai người đi theo.

Đôi mắt Khương Như An khẽ nheo lại, nhìn về phía người phụ nữ trung niên phía sau Cao Thúy Hoa, thầm nghĩ đây là quả phụ Lâm.



Có thể thấy hồi còn trẻ, đối phương nhất định là một mỹ nhân có diện mạo hơn người, mặc dù hiện tại gương mặt kia đã lộ rõ nếp nhăn, nhưng sự hòa nhã và hiền hậu trên gương mặt bà ấy, khiến người ta cảm nhận được một loại cảm giác dịu dàng như nước.

Ánh mắt của cô chuyển ra phía sau, dừng lại trên người thanh niên đứng phía sau quả phụ Lâm.

Đối phương mặc một chiếc áo kẻ sọc phổ thông, dáng người cao lớn, có lẽ do thường xuyên làm việc ngoài trời nắng, nên làn da của anh thiên về màu đồng cổ.

Khương Như An khẽ chớp chớp mắt, ánh mắt dừng lại trên mặt người đàn ông.

Có thể nói, anh và Kiều Hạo là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau.

Kiều Hạo thanh tú, nhã nhặn, trên người toát ra hơi thở thư sinh; thế nhưng người thanh niên này lại có cơ thể cường tráng, cặp lông mày dày xếch thành búi, đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm, mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, cánh môi mỏng khẽ mím lại, cả người toát ra hơi thở chớ dại mà trêu vào.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, đối phương ngẩng đầu nhìn lại.

Đôi mắt đen sâu thẳm hơn cả màn đêm, vừa quyến rũ vừa nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau