Chương 95: Ngoại truyện 1những năm tháng chúng ta cùng nhau nuôi dưỡng sói con
Thái tiểu yêu, đại danh Thái Dĩnh Nhiên.
Có thể nói bắt đầu ngay từ một khắc sinh ra kia, Thái Dĩnh Nhiên đã là một người nổi tiếng. Điều này không chỉ bởi vì hai người cha của nó là hai trong ba đại cổ đông công ty Cao Kỳ, gia tài bạc triệu phú khả địch quốc, cũng không đơn giản vì nó là kết tinh tình yêu của một cặp vợ chồng đồng tính nổi tiếng nhất từ trong nước đến toàn bộ thế giới. Mà quan trọng hơn là, sự ra đời của nó, đã tuyên bố sự trưởng thành của công nghệ nuôi cấy trứng thụ tinh di duyền DNA của giới nhân sinh học trong nước.
Bởi tại thời điểm nuôi cấy trứng thụ tinh trải qua quá trình sắp xếp gien tổ hợp lựa chọn nghiêm ngặt, Thái Dĩnh Nhiên hoàn toàn kết hợp những gien ưu tú nhất trên người Cố Văn Vũ cùng Thái Dương, trị số thử nghiệm IQ phá vỡ bảng đo, chức năng thân thể tuyệt hảo, mà còn kinh dị hơn nữa là, lại còn chọn toàn những ưu điểm trên khuôn mặt được người yêu thích của Cố Văn Vũ cùng Thái Dương. Lão thiên gia có hào phóng mở bàn tay vàng bất quá cũng chỉ đến thế, trong hàng vạn hàng nghìn nhân sinh lại tập trung sủng ái một con người. Thái Dĩnh Nhiên có thể thực dễ dàng khiến cho bất cứ người nào yêu thích nó muốn chết, lại duy độc cùng một người chán ghét lẫn nhau, tựa hồ trời sinh bát tự bất hòa. Người này lại chính là một trong hai người cha ruột của nó, Thái Dương.
Bát tự (giờ ngày tháng năm sinh viết theo Thiên can và Địa chi) Là một cách xem số mệnh của Trung quốc. Chỗ này chắc cũng giống kiểu xem tuổi, xem mệnh của bên mình. Bát tự bất hòa có lẽ chính là tuổi, mệnh xung khắc.
Điều này có thể nhìn ra ngay từ nhũ danh Thái Dương đặt cho đứa nhỏ: Thái tiểu yêu, yêu, ý tứ chính là yêu nghiệt.
Sự ra đời của Thái tiểu yêu hoàn toàn là một kỳ tích, cũng là sự ngẫu nhiên kỳ diệu.
Chuyện này phải kể từ rất nhiều năm về trước.
Sau khi công ty dần dần phát triển, Thái Dương cùng Cố Văn Vũ hiếm khi rảnh rỗi, hôm đó thật vất vả mới có chút thời gian, vốn là tính toán tìm một chốn thi thú lãng mạn một phen. Chằng ngờ Thái Dương khi lái xe không cẩn thận rẽ nhầm ở một giao lộ, hai người ở trong ngõ nhỏ thành Bắc Kinh giống như mê cung vòng bảy rẽ tám, như thế nào cũng ra không được. Mắt thấy sắc trời càng ngày càng tối, Thái Dương đã đói bụng đến sôi ùng ục, một bên lái xe một bên hết nhìn đông tới nhìn tây, cảm thấy cảnh sắc xung quanh có điểm nhìn quen mắt, không thể tưởng được cuối cùng nhưng lại vòng tới tiệm thịt nướng trước đây đã từng làm thuê!
Năm đó khi Thái Dương làm thuê vẫn là gà con hai mươi tuổi mới tốt nghiệp, thời gian thấm thoát, cậu theo Cố Văn Vũ vừa gây dựng lại vừa giữ vững sự nghiệp, công ty Cao Kỳ đều đã thành lập được ba năm, giờ trở lại nơi này, lại phát hiện hết thảy vẫn là bộ dáng cũ. Bàn ghế vẫn những là những bộ mới mua từ lúc Thái Dương rời đi, lỗi thời, song lại được lau chùi thật sự sạch sẽ, lắng đọng lại hương vị thời gian. Đại thúc chủ tiệm vẫn là béo tốt như vậy, cười tủm tỉm, ngoại trừ trên đầu thêm vài sợi tóc bạc, cái gì cũng không thay đổi.
Nếu nói duy nhất có điểm gì bất đồng, chính là cô bé con ông chủ nguyên lai luôn thích bê ghế đẩu ngồi ở trước cửa thì không thấy đâu nữa.
Thời gian ba bốn năm, Loli đã muốn trưởng thành thành thiếu nữ. Bất quá lớn thì đã lớn, bản tính thích đọc sách kia vẫn là không thay đổi. Thời điểm Thái Dương đi vào trong tiệm, con gái ông chủ đang cầm một cuốn tiểu thuyết xem đến thích thú.
Thái Dương ỷ vào năm đó đã tặng người ta một bộ sách lậu, mà bắt đầu tỏ vẻ trưởng bối, chạy tới hỏi: “Xem sách gì mà lại chăm chú đến thế?”
“Tiểu thuyết.”
“Tiểu thuyết gì vậy?”
” tiểu thuyết, nam nam sinh tử.” Con gái ông chủ ngẩng đầu, ý vị thâm trường liếc nhìn Thái Dương cùng Cố Văn Vũ một cái.
Thái Dương vừa nghe liền dựng lông, cảm thấy hai mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngã ngửa. Từ sau khi chị họ cậu trước mặt mama bịa đặt vài câu, mama cậu liền vẫn tâm tâm niệm niệm muốn cậu cùng Cố Văn Vũ sinh cho bà một đứa cháu trai. Hiện giờ vừa nghe đến cái gì nam nam sinh tử chuyển giới mang thai, cậu liền theo sinh lý mà buồn nôn.
Con gái ông chủ còn nghiêm túc giải thích nói: “Tôi cảm thấy phương pháp nhắc đến trong quyển sách này rất có đạo lý. Sau khi lấy t*ng trùng hai người đàn ông ra, thì bảo lưu t*ng trùng một bên lại, t*ng trùng bên còn lại thông qua một loạt kỹ thuật công nghệ cao, chiết xuất ra thành phần phân giải DNA, truyền vào trong một tế bào trứng không có gien di duyền của cơ thể mẹ, nuôi cấy thành trứng thụ tinh, rồi lại nhờ một cơ thể mẹ mang thai hộ. Cứ như vậy, cục cưng sinh ra hoàn toàn là kết tinh của hai người đàn ông. Thế nào, có phải rất hoàn hảo hay không?”
Tốt đẹp cái đầu cô ý! Quả thực là tà thuyết ngụy biện!
Tiểu thuyết hiện giờ thật quá điêu toa, nói hưu nói vượn không thèm bản thảo, lại còn làm hư hỏng đóa hoa làm con em ngộ nhận, Thái Dương tức muốn chết, hận đến hàm răng ngứa ngáy, oán giận nói: “Đây đều là nói lung tung, ngàn vạn lần không thể là thật được!”
“Hử? Anh sao có thể nói sau này không có kỹ thuật như vậy được? Y học phát triển khoa học kỹ thuật tiến bộ, phần mềm còn có thể phân tích ra tình cảm nhân loại, anh sao biết được có chuyện gì là không có khả năng chứ?”
Thái Dương thoáng bị nghẹn, cúi đầu trầm ngâm một lát, nghĩ thầm rằng cần phải sớm đoạn tuyệt ý niệm tà ác trong đầu của cô nhóc này, đem này ý tưởng đáng sợ đó bóp chết từ trong nôi. Vì thế hắng giọng, nghiêm mặt lại, nói:
“Bởi vì nó một chút cũng không với ăn khớp với định luật III Newton cùng với biến đổi Laplace trong không gian bốn chiều của đường cong vi phân thứ hai trong định thức Jacobian. CuSO4 khan khi đặt vào môi trường Kali permanganat cũng sẽ khiến cho vòng lặp nhiễm sắc chu kỳ thứ hai không thu được giá trị cục bộ tối ưu nhất bằng thuật toán mô phỏng luyện kim.” Chả hiểu j luôn =))))
Định luật 3 Newton: Trong mọi trường hợp, khi vật A tác dụng lên vật B một lực, thì vật B cũng tác dụng lại vật A một lực. Hai lực này có cùng giá trị, cùng độ lớn, nhưng ngược chiều.
Biến đổi Laplace là một biến đổi tích phân và cùng với biến đổi Fourier là hai biến đổi rất hữu ích và thường được sử dụng trong giải các bài toán vật lý. Qua biến đổi Laplace, các phép toán giải tích phức tạp như đạo hàm, tích phân được đơn giản hóa thành các phép tính đại số.
Đồng Sunfat và thuốc tím
Con gái ông chủ: “......”
“Đơn giản mà nói, lý luận này không khoa học, hiểu rõ chưa?” Nhìn gương mặt đần ra của cô bé, Thái Dương trong lòng khỏi nói là sướng biết bao nhiêu, lại lắc đầu thở dài nói: “Ai, những nguyên lý này nói em cũng không hiểu. Học thêm chút tri thức đi, đừng có dễ dàng bị người lừa gạt như vậy, không văn hóa là chuyện rất đáng sợ a!”
Thái Dương lúc ấy nói năng bừa bãi lừa đảo một hồi, chưa từng nghĩ tới việc ức hiếp đóa hoa của tổ quốc chính là kết cục gì. Phải biết rằng, đóa hoa sở dĩ được gọi là đóa hoa, chính là bởi vì không biết ngày sau sẽ kết quả thành loại trái cây gì. Trong quá trình đóa hoa trưởng thành, bất kỳ kích thích vô ý gì, cũng sẽ đều dẫn đến hậu quả mà người ta không thể nào tưởng được.
Sau đó, Thái Dương rất nhanh liền đem chuyện này quên đi sạch sẽ. Thế cho nên bảy tám năm sau, trong giới y học giới cùng giới sinh vật học có một loại công nghệ nuôi cấy tế bào trứng kiểu mới được ra mắt, Thái Dương ngoại trừ buồn bực vì sao bản phân tích công nghệ này nhìn qua lại quen mắt đến vậy, còn chuyện gì cũng không nhớ ra nổi.
Bất quá, ngày tin tức đăng báo, mẹ Thái Dương lại vui mừng khôn xiết, vừa nghe nói một bệnh viện trong nước đang thử nghiệm lâm sàng, liền buộc Thái Dương cùng Cố Văn Vũ đi đảm đương nhiệm vụ làm chuột bạch.
Cái ngày gặp mặt vị bác sỹ phụ trách đó, Thái Dương vĩnh viễn cũng quên không được tâm tình lúc đó của bản thân.
Thời điểm bị dẫn vào văn phòng bác sỹ, một thiên sứ áo trắng đeo kính mắt toàn thân tỏa ra khí chất lý trí đang ngồi sau bàn cúi đầu xem tài liệu, Thái Dương mơ hồ cảm thấy người này có điểm nhìn quen mắt, bất quá cũng không nghĩ nhiều. Cậu trời sinh chính là người có khả năng lôi kéo làm quen, lại thêm nhiều năm làm ăn buôn bán, càng thêm giỏi khoản cùng người giao tiếp. Vào cửa chưa ngồi ấm chỗ, liền cảm thán nói: “Hiện tại khoa học kỹ thuật tiến bộ thật sự là nhanh, rất nhiều chuyện trước kia có nghĩ cũng không dám nghĩ, hiện giờ liền có thể thực hiện. Những chuyện này đều phải nhờ công ơn mọi người, nghe nói cô là một trong những thành viên chủ chốt tham dự dự án này, không thể tưởng được lại trẻ tuổi đến vậy!”
Đối diện với lời khen tặng của Thái Dương, thiên sứ áo trắng một chút cũng không tiếp nhận, vẫn là cúi đầu xem xét.
Thái Dương lại chẳng cảm thấy xấu hổ, một bên lật tài liệu thỏa thuận bệnh viện phát cho bọn họ, một bên thuận miệng hỏi: “Có nhiều báo cáo liên quan đến vậy, xem cũng không hiểu lắm, cô có thể đơn giản giải thích cho chúng tôi một chút công nghệ này rốt cuộc là như thế nào được không?”
“Giống như một định luật Gauss thứ hai thay thế phương pháp để tìm ra tích phân mặt cong thứ sáu trong không gian 5D. Nguyên hàm số tại Sigma có thể tính bằng căn bậc hai giá trị nhỏ nhất số Pi của điểm gián đoạn thứ hai tồn tại bên trong.” Thiên sứ áo trắng vốn luôn trầm mặc không hề báo trước nói ra một chuỗi tiếng người ngoài hành tinh như vậy, sau đó ngẩng đầu, nhàn nhạt cười với Thái Dương, “Những nguyên lý đó nói ngài cũng không hiểu. Bản thỏa thuận đã xem kỹ chưa vậy?” Y như trên, vẫn k hiểu j lun =))
Thái Dương nhìn đến gương mặt có phần quen thuộc, đang mỉm cười không rõ ý tứ đối diện với mình, thoáng cái liền choáng váng.
Dùng lời của Thái Dương mà nói, cậu cùng đứa con yêu nghiệt xung khắc, từ thời điểm đứa con còn nằm trong hai chiếc ống nghiệm chứa dịch thể đến lúc được thụ tinh vào trứng đã liền được quyết định.
Vốn dĩ, Thái Dương nghĩ muốn lấy lòng bác sỹ phụ trách, là bởi vì vnghe nói t*ng trùng lựa chọn sẽ quyết định vai trò cha mẹ của đứa trẻ. Tuy rằng là hai người con trai, nhưng thực rõ ràng, bên bị chiết xuất DNA đưa vào tế bào trứng kia theo góc độ di truyền học mà nói, hẳn phải là mẹ của đứa trẻ. Bởi vì vấn đề kỹ thuật, lựa chọn t*ng trùng cuối cùng đều là từ bác sỹ phụ trách quyết định, xem người nào thích hợp hơn để chiết xuất.
Để có thể bảo trụ địa vị người cha của đứa bé, Thái Dương nghĩ muốn hảo hảo hối lộ bác sỹ, không ngờ thiên ý trêu ngươi, bác sỹ lại chính là người quen cũ, mà lại còn là người quen cũ mà cậu đã từng đắc tội.
Chiết xuất bản mẫu, thiết bị khởi động, Thái Dương nhoài người trên cửa thủy tinh bên ngoài phòng thí nghiệm không chớp mắt chằm chằm nhìn xem, khẩn trương như thể vừa mới biết vợ mình mang thai. Tiểu hộ sĩ một bên nhìn thấy nhịn không được cười, trêu ghẹo nói: “Bất luận là ai được lựa chọn chiết xuất DNA, cuối cùng em bé không phải vẫn là của hai người sao, sao phải khẩn trương như vậy?”
Người khác sao có thể lý giải nỗi khổ trong lòng Thái Dương đây? Cậu bị đè nhiều năm, giờ chỉ trông cậy tìm lại từ trên người đứa con lần này, cho nên vô luận như thế nào cũng không thể thất thủ.
Nhưng mà, cái gì gọi là trời xanh không có mắt! Cái gì gọi là vận mệnh bất công!
Thời điểm con gái ông chủ mặc áo khoác trắng cởi khẩu trang cười tủm tỉm từ phòng thí nghiệm đi ra, Thái Dương trong nháy mắt có dự cảm bất hảo, tiếp theo, chợt nghe thấy một tin tức giống như sấm sét giữa trời quang: “Chúc mừng hai người, thụ tinh thực thành công. Vật chất DNA của Thái tiên sinh cùng trứng cơ thể mẹ dung hợp rất tốt.”
Thái Dương: “......”
Nội tâm thập phần hắc ám của Thái Dương cảm thấy được, bác sỹ nhất định là cố ý.
Mười tháng sau, Thái Dĩnh Nhiên mang theo hào quang vạn trượng cất tiếng khóc chào đời.
Để dỗ Thái Dương vui vẻ, Cố Văn Vũ thập phần thân thiết đề nghị để đứa bé mang họ Thái, dù sao hắn cùng thân thích nhà nội cũng quá xa cách, trong nhà không ai buộc hắn nối dõi tông đường, hắn lại càng không đáng kể. Tâm tình Thái Dương lúc này mới tốt lên chút, cùng Cố Văn Vũ cực kỳ hứng thú cùng nhau đón đứa con về nhà.
Cuộc sống nuôi con luôn bận rộn đến khiến người vừa vui vẻ lại vừa phát điên, đặc biệt đối với hai người đàn ông mà nói, cuộc sống đã bị đứa bé đột ngột xuất hiện này quấy nhiễu loạn thành một đống. Uống sữa tắm rửa thay tã, chích ngừa kiểm tra sức khoẻ mua đồ chơi, thật sự là không có sự kiện nào không phải bận tâm. Cố Văn Vũ là ông chủ công ty, không bứt ra nổi, trọng trách đại đa số thời điểm đều dừng trên thân một mình Thái Dương. Làm tổng giám bộ phận kỹ thuật, Thái Dương mỗi ngày đều mở hội nghị online cho bộ phận, thời gian còn lại đều dồn vào trên người đứa con. Rất nhanh, cậu liền phát hiện “Yêu tính” của đứa con.
Thái Dĩnh Nhiên không sợ người lại, nhìn đến ai đều là bộ mặt sáng rực cười a a, duy độc khi ở một mình với Thái Dương, tuy rằng không khóc, nhưng cái miệng nhỏ nhắn luôn dẩu lên, giống như chịu ủy khuất thiên đại. Thái Dương tức giận đến nhéo khuôn mặt non nớt đầy thịt của nó, lại bị hung hăng cắn một ngụm, đau đến rớt nước mắt, nhịn không được muốn đánh mông nó. Thái Dĩnh Nhiên lại mở to đôi mắt đen bóng, thập phần hiếm có lộ ra nụ cười khuynh thành với Thái Dương.
Tã giấy của Thái Dĩnh Nhiên luôn thực sạch sẽ, Thái Dương dựa theo chỉ dạy của bí kíp nuôi trẻ đúng hạn thay tã cho con, chẳng ngờ tiểu tổ tông sớm không tiểu muộn không tiểu, lại luôn luôn trong quá trình thay tã không hề phòng bị phun đầy đầu đầy mặt Thái Dương. Thái Dương chạy đi tìm Cố Văn Vũ tố cáo, Cố Văn Vũ ở nhà trông con một ngày, hết thảy như thường, Thái Dĩnh Nhiên ngoan như con thỏ nhỏ, thậm chí còn được xưng là đứa bé gương mẫu.
Đối với đủ thủ đoạn bố láo của Thái Dĩnh Nhiên, Thái Dương đều có thể nhịn, ai bảo cậu là cha đứa bé chứ! Chân chính chạm được vào vảy ngược của cậu, chính là đứa con lần đầu tiên học nói.
Nương theo điều kiện thuận lợi chăm sóc đứa bé, Thái Dương trăm phương ngàn kế, mỗi ngày ở bên tai đứa bé nhắc “Kêu papa kêu papa đi”. Ai ngờ một ngày nọ, Thái Dĩnh Nhiên sau khi uống hết một bình sữa lớn, ợ một tiếng vang dội, nhìn thấy Thái Dương há miệng chính là một tiếng “Mama”, khiến Thái Dương tức giận đến nghĩ muốn cào tường.
Sau Thái Dương lại nghĩ ra chủ ý hiểm độc, mỗi lần trước khi cho con ăn, đều đem đồ ăn đặt ở trong lòng bàn tay, để cho Thái Dĩnh Nhiên nhìn thấy mà không ăn được, sau đó tuần tự dụ dỗ nói: “Ngoan, kêu papa, kêu papa sẽ liền cho con ăn nha!”
Bất quá Thái Dĩnh Nhiên cũng rất cứng đầu, bị Thái Dương ngược đãi vài lần như vậy, đơn giản nhắm mắt lại, đầu quay đi, bắt đầu tuyệt thực. Thái Dương lần này gấp đến đỏ mắt, nước mắt lưng tròng ôm con chạy về bệnh viện, những chỗ có thể kiểm tra đều kiểm tra qua, không có bất cứ bệnh tật gì, người ta chính là không chịu ăn. Sau đó Thái Dương mặt xám như tro tàn ôm con, học theo giọng điệu mẹ Thái Dương nói: “Con a, con đừng có hù dọa mama nữa, con nếu gặp bất trắc, mama cũng không sống nổi!”
Thái Dĩnh Nhiên vừa nghe thấy lời này, mở đôi mắt yếu ớt, há miệng ngọc bắt đầu ăn cơm.
Từ đó về sau, địa vị làm mẹ đứa bé của Thái Dương, hoàn toàn đã được xác lập.
Một hồi hầu phân hầu đái mà đem đứa con nuôi lớn, Thái Dĩnh Nhiên ba tuổi, liền phô bày chỉ số thông minh siêu phàm.
Ngày đó Thái Dương đang đun cháo mè đen, nhưng đun mãi mà không được.
Thái Dĩnh Nhiên dẫm dép lê lạch cạch lạch cạch đi tới, ngồi xổm bên người Thái Dương vô thanh vô tức nhìn trong chốc lát, đột nhiên nói: “Dùng nước lạnh để đun đi ạ, dùng nước lạnh có thể đun được đó.”
Thái Dương sửng sốt, hỏi: “Vì sao?”
Thái Dĩnh Nhiên nghiêm túc nói: “Đầu tiên dùng nước lạnh để bắt nó hòa tan, để các hạt nhỏ mau chóng khuếch tán trong nước tạo thành chuyển động Brown, sau đó lại đổ nước ấm bắt nó ngưng tụ thành cháo. Ngay từ đầu đổ nước nóng thì liền trực tiếp ngưng tụ thành cháo rồi, sao còn phân tán được nữa.”
Chuyển động Brown: những hạt huyền phù cực nhỏ lúc ở thể lưu, do các bị các phân tử xung quanh va chạm vào nên không ngừng chuyển động không theo quy luật nào cả, hạt càng nhỏ, càng chuyển động nhanh.
Thái Dương đang hồi tưởng hàm nghĩa của chuyển động Brown, bất quá để cổ vũ đứa con từ nhỏ đã sinh ra hứng thú đối với khoa học, thuận miệng đáp: “Ừ, cũng có lý đấy, lần sau papa sẽ nghe tiểu Nhiên!”
Thái Dĩnh Nhiên chớp mắt nhìn Thái Dương, cuối cùng thất vọng thở dài, nói: “Ai, mama thực ngốc, con tùy tiện nói bừa vài câu mama cũng tin, kém xa so với papa.” Nói xong, đứng dậy, lại bình tĩnh dẫm dép lê lạch cạch lạch cạch bỏ đi.
Thái Dương hóa đá tại chỗ ba giây, trực tiếp nổi bão, lông gà dựng thẳng, tuôn ra một tiếng rống giận kinh thiên: “Thái! Tiểu! Yêu! Quay lại đây cho ta! Mày gọi ai là mama hả! Ta là cha mày! Là papa! Cái đồ sói con không lương tâm!”
Nhắc tới trên thế giới có một người oán hận Thái Dĩnh Nhiên đến muốn chết, như Thái Dương thì trái ngược, cũng có một người đồng dạng thích Thái Dĩnh Nhiên đến muốn chết, thậm chí so với đám Cố Văn Vũ Thái Dương còn nhiều hơn. Người này, chính là bà ngoại Cố Văn Vũ.
Thái Dương cùng Cố Văn Vũ sau khi kết hôn, vẫn nghĩ muốn đón bà ngoại Cố gia về bên cạnh dưỡng lão, thế nhưng bà ở quen quê nhà, nói cái gì cũng không chịu đến. Thái Dương cùng Cố Văn Vũ công tác bận bịu lại không thể thường xuyên quay về thăm bà, liền thường xuyên đem Thái Dĩnh Nhiên đưa đến ở mấy tháng, hầu hạ dưới gối.
Bà ngoại Cố gia không biết quan hệ giữa Thái Dương cùng Cố Văn Vũ, song biết đứa trẻ này là con của Cố Văn Vũ, vừa thấy liền thân thiết vô cùng. Mà Thái Dĩnh Nhiên cũng rất biết lấy lòng, mới ở thôn làng hơn một tháng, liền học nói tiếng Thái đến trôi chảy, cả ngày cùng cụ bà thêu hà bao khắc tượng gỗ, luôn pha trò khiến lão thái thái thoải mái cười to. Bà ngoại năm nay gần tám mươi, xương cốt thân thể lại cường tráng, dắt cháu ngoại xuống suối tìm cá bắt tôm, chẻ gậy trúc đan sọt làm ống trúc. Mỗi ngày núi xanh nước biếc, trời lam mây trắng, Thái Dĩnh Nhiên liền giống như con khỉ nhỏ được thả về lại thâm sơn, một đi sẽ không nguyện ý trở về, mỗi lần đều phải tự thân Thái Dương cùng Cố Văn Vũ bay đến đón người, sau đó lại được một phen giáo dục.
Hà bao (
荷包
): Loại túi nhỏ tùy thân đựng vật dụng tùy thân trong trang phục truyền thống của người Hán. Cá nhân mình nhìn thì thấy nó rất giống mấy cái túi thơm đó, ai hay xem film cổ trang TQ là cũng biết liền.
“Con hiện giờ đã năm tuổi rưỡi rồi, đã trưởng thành rồi đó, không thể cứ ở nhà chơi mãi được, phải đến trường, đã hiểu chưa?” Thái Dương chọc khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa con đầy mặt không muốn, thấm thía thành khẩn nói: “Thời điểm papa lớn bằng con cũng rất thích chơi, nhưng papa vẫn đến trường, hơn nữa thành tích cũng rất tốt!” Nói tới đây, Thái Dương đắc ý hất cằm.”Mama con hồi còn nhỏ cũng rất chăm chỉ, cho nên chúng ta mới có thể phát minh ra phần mềm phân tích ngữ nghĩa lợi hại như vậy. Cho dù con tương lai sẽ không giống ta, hay lợi hại như mama con vậy, nhưng tốt xấu con cũng phải thành thao một nghề nào đó, để có thể nuôi sống được bản thân, đúng không?”
“Phần mềm của hai người đâu lợi hại đến vậy đâu.” Thái Dĩnh Nhiên không phục than thở.
“Có thể phân tích ra cảm tình cùng ẩn ý nói chuyện của bất luận ai, đó là một đột phá cực kỳ trọng đại! Ranh con như con thì biết cái gì!”
“Điêu nha! Phần mềm đó phân tích không ra ý tứ của A Mao!”
“A Mao có phải người đâu!” Thái Dương hận không thể trừng con ngươi ra ngoài, chịu đựng kích thích muốn đem tiểu yêu nghiệt này lôi lại mà véo má.
A Mao, là cháu trai của con hoàng mao cẩu mà Thái Dương đã gặp gỡ khi lần đầu tiên đến nhà Cố Văn Vũ.
Thái Dương mất nửa ngày nước miếng, thế nhưng học sinh Thái tiểu yêu chính là giống như kẹo mè sửng dẻo gắt gao bấu víu lấy hàng rào quanh sân, không chịu cùng Thái Dương về nhà. Cố Văn Vũ cùng bà ngoại nói chuyện một lát, từ trúc lâu đi ra liền chứng kiến con trai cùng bà nhà đang giằng co ở chỗ đó, đi đến hỏi rõ nguyên do, đưa mắt nhìn Thái Dĩnh Nhiên môt cái, Thái Dĩnh Nhiên liền ngoan ngoãn theo Cố Văn Vũ đến một góc.
Nguyên văn: ngưu bì đường (
牛皮糖
), nhưng mà mình xem gg hình ảnh thấy giống mè sửng của Việt Nam lắm =)))
Thái Dương nheo mắt ở xa xa nhìn lén, chỉ thấy Cố Văn Vũ cúi đầu cùng Thái Dĩnh Nhiên nói gì đó, ánh mắt học sinh Thái tiểu yêu sáng lên, tức khắc chạy đến trên lầu cáo biệt cụ bà, sau đó lưng đeo một bọc nhỏ đi xuống, không nói hai lời nhảy lên xe Thái Dương.
Thái Dương nhìn bộ dáng sốt ruột như lửa thiêu mông của Thái tiểu yêu, buồn bực hỏi Cố Văn Vũ: “Anh nói cái gì với nó vậy? Sao anh vừa nói mà nó lại muốn về nhà?”
“Có nói cái gì đâu.” Cố Văn Vũ cong khóe miệng, ánh mắt ôn nhu, “Anh chỉ nói với con là, cô họ ngày hôm qua từ UAE trở về, mang theo bánh táo làm tay mà nó thích, để thêm mấy ngày nữa sẽ không còn tươi nữa.”
UAE: Tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất.
Di truyền, có đôi khi mang một sức mạnh không thể kháng cự.
Đứa con của kẻ tham ăn, có bao nhiêu % xác suất cũng sẽ trở thành kẻ tham ăn chứ?
Chỉ có tại lúc này, Thái Dương mới có thể vô cùng sâu sắc cảm nhận được, yêu nghiệt đáng ghét này, con sói con một tay cậu nuôi lớn này, là đứa con của cậu.
Đứa con của cậu cùng Cố Văn Vũ.
Có thể nói bắt đầu ngay từ một khắc sinh ra kia, Thái Dĩnh Nhiên đã là một người nổi tiếng. Điều này không chỉ bởi vì hai người cha của nó là hai trong ba đại cổ đông công ty Cao Kỳ, gia tài bạc triệu phú khả địch quốc, cũng không đơn giản vì nó là kết tinh tình yêu của một cặp vợ chồng đồng tính nổi tiếng nhất từ trong nước đến toàn bộ thế giới. Mà quan trọng hơn là, sự ra đời của nó, đã tuyên bố sự trưởng thành của công nghệ nuôi cấy trứng thụ tinh di duyền DNA của giới nhân sinh học trong nước.
Bởi tại thời điểm nuôi cấy trứng thụ tinh trải qua quá trình sắp xếp gien tổ hợp lựa chọn nghiêm ngặt, Thái Dĩnh Nhiên hoàn toàn kết hợp những gien ưu tú nhất trên người Cố Văn Vũ cùng Thái Dương, trị số thử nghiệm IQ phá vỡ bảng đo, chức năng thân thể tuyệt hảo, mà còn kinh dị hơn nữa là, lại còn chọn toàn những ưu điểm trên khuôn mặt được người yêu thích của Cố Văn Vũ cùng Thái Dương. Lão thiên gia có hào phóng mở bàn tay vàng bất quá cũng chỉ đến thế, trong hàng vạn hàng nghìn nhân sinh lại tập trung sủng ái một con người. Thái Dĩnh Nhiên có thể thực dễ dàng khiến cho bất cứ người nào yêu thích nó muốn chết, lại duy độc cùng một người chán ghét lẫn nhau, tựa hồ trời sinh bát tự bất hòa. Người này lại chính là một trong hai người cha ruột của nó, Thái Dương.
Bát tự (giờ ngày tháng năm sinh viết theo Thiên can và Địa chi) Là một cách xem số mệnh của Trung quốc. Chỗ này chắc cũng giống kiểu xem tuổi, xem mệnh của bên mình. Bát tự bất hòa có lẽ chính là tuổi, mệnh xung khắc.
Điều này có thể nhìn ra ngay từ nhũ danh Thái Dương đặt cho đứa nhỏ: Thái tiểu yêu, yêu, ý tứ chính là yêu nghiệt.
Sự ra đời của Thái tiểu yêu hoàn toàn là một kỳ tích, cũng là sự ngẫu nhiên kỳ diệu.
Chuyện này phải kể từ rất nhiều năm về trước.
Sau khi công ty dần dần phát triển, Thái Dương cùng Cố Văn Vũ hiếm khi rảnh rỗi, hôm đó thật vất vả mới có chút thời gian, vốn là tính toán tìm một chốn thi thú lãng mạn một phen. Chằng ngờ Thái Dương khi lái xe không cẩn thận rẽ nhầm ở một giao lộ, hai người ở trong ngõ nhỏ thành Bắc Kinh giống như mê cung vòng bảy rẽ tám, như thế nào cũng ra không được. Mắt thấy sắc trời càng ngày càng tối, Thái Dương đã đói bụng đến sôi ùng ục, một bên lái xe một bên hết nhìn đông tới nhìn tây, cảm thấy cảnh sắc xung quanh có điểm nhìn quen mắt, không thể tưởng được cuối cùng nhưng lại vòng tới tiệm thịt nướng trước đây đã từng làm thuê!
Năm đó khi Thái Dương làm thuê vẫn là gà con hai mươi tuổi mới tốt nghiệp, thời gian thấm thoát, cậu theo Cố Văn Vũ vừa gây dựng lại vừa giữ vững sự nghiệp, công ty Cao Kỳ đều đã thành lập được ba năm, giờ trở lại nơi này, lại phát hiện hết thảy vẫn là bộ dáng cũ. Bàn ghế vẫn những là những bộ mới mua từ lúc Thái Dương rời đi, lỗi thời, song lại được lau chùi thật sự sạch sẽ, lắng đọng lại hương vị thời gian. Đại thúc chủ tiệm vẫn là béo tốt như vậy, cười tủm tỉm, ngoại trừ trên đầu thêm vài sợi tóc bạc, cái gì cũng không thay đổi.
Nếu nói duy nhất có điểm gì bất đồng, chính là cô bé con ông chủ nguyên lai luôn thích bê ghế đẩu ngồi ở trước cửa thì không thấy đâu nữa.
Thời gian ba bốn năm, Loli đã muốn trưởng thành thành thiếu nữ. Bất quá lớn thì đã lớn, bản tính thích đọc sách kia vẫn là không thay đổi. Thời điểm Thái Dương đi vào trong tiệm, con gái ông chủ đang cầm một cuốn tiểu thuyết xem đến thích thú.
Thái Dương ỷ vào năm đó đã tặng người ta một bộ sách lậu, mà bắt đầu tỏ vẻ trưởng bối, chạy tới hỏi: “Xem sách gì mà lại chăm chú đến thế?”
“Tiểu thuyết.”
“Tiểu thuyết gì vậy?”
” tiểu thuyết, nam nam sinh tử.” Con gái ông chủ ngẩng đầu, ý vị thâm trường liếc nhìn Thái Dương cùng Cố Văn Vũ một cái.
Thái Dương vừa nghe liền dựng lông, cảm thấy hai mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngã ngửa. Từ sau khi chị họ cậu trước mặt mama bịa đặt vài câu, mama cậu liền vẫn tâm tâm niệm niệm muốn cậu cùng Cố Văn Vũ sinh cho bà một đứa cháu trai. Hiện giờ vừa nghe đến cái gì nam nam sinh tử chuyển giới mang thai, cậu liền theo sinh lý mà buồn nôn.
Con gái ông chủ còn nghiêm túc giải thích nói: “Tôi cảm thấy phương pháp nhắc đến trong quyển sách này rất có đạo lý. Sau khi lấy t*ng trùng hai người đàn ông ra, thì bảo lưu t*ng trùng một bên lại, t*ng trùng bên còn lại thông qua một loạt kỹ thuật công nghệ cao, chiết xuất ra thành phần phân giải DNA, truyền vào trong một tế bào trứng không có gien di duyền của cơ thể mẹ, nuôi cấy thành trứng thụ tinh, rồi lại nhờ một cơ thể mẹ mang thai hộ. Cứ như vậy, cục cưng sinh ra hoàn toàn là kết tinh của hai người đàn ông. Thế nào, có phải rất hoàn hảo hay không?”
Tốt đẹp cái đầu cô ý! Quả thực là tà thuyết ngụy biện!
Tiểu thuyết hiện giờ thật quá điêu toa, nói hưu nói vượn không thèm bản thảo, lại còn làm hư hỏng đóa hoa làm con em ngộ nhận, Thái Dương tức muốn chết, hận đến hàm răng ngứa ngáy, oán giận nói: “Đây đều là nói lung tung, ngàn vạn lần không thể là thật được!”
“Hử? Anh sao có thể nói sau này không có kỹ thuật như vậy được? Y học phát triển khoa học kỹ thuật tiến bộ, phần mềm còn có thể phân tích ra tình cảm nhân loại, anh sao biết được có chuyện gì là không có khả năng chứ?”
Thái Dương thoáng bị nghẹn, cúi đầu trầm ngâm một lát, nghĩ thầm rằng cần phải sớm đoạn tuyệt ý niệm tà ác trong đầu của cô nhóc này, đem này ý tưởng đáng sợ đó bóp chết từ trong nôi. Vì thế hắng giọng, nghiêm mặt lại, nói:
“Bởi vì nó một chút cũng không với ăn khớp với định luật III Newton cùng với biến đổi Laplace trong không gian bốn chiều của đường cong vi phân thứ hai trong định thức Jacobian. CuSO4 khan khi đặt vào môi trường Kali permanganat cũng sẽ khiến cho vòng lặp nhiễm sắc chu kỳ thứ hai không thu được giá trị cục bộ tối ưu nhất bằng thuật toán mô phỏng luyện kim.” Chả hiểu j luôn =))))
Định luật 3 Newton: Trong mọi trường hợp, khi vật A tác dụng lên vật B một lực, thì vật B cũng tác dụng lại vật A một lực. Hai lực này có cùng giá trị, cùng độ lớn, nhưng ngược chiều.
Biến đổi Laplace là một biến đổi tích phân và cùng với biến đổi Fourier là hai biến đổi rất hữu ích và thường được sử dụng trong giải các bài toán vật lý. Qua biến đổi Laplace, các phép toán giải tích phức tạp như đạo hàm, tích phân được đơn giản hóa thành các phép tính đại số.
Đồng Sunfat và thuốc tím
Con gái ông chủ: “......”
“Đơn giản mà nói, lý luận này không khoa học, hiểu rõ chưa?” Nhìn gương mặt đần ra của cô bé, Thái Dương trong lòng khỏi nói là sướng biết bao nhiêu, lại lắc đầu thở dài nói: “Ai, những nguyên lý này nói em cũng không hiểu. Học thêm chút tri thức đi, đừng có dễ dàng bị người lừa gạt như vậy, không văn hóa là chuyện rất đáng sợ a!”
Thái Dương lúc ấy nói năng bừa bãi lừa đảo một hồi, chưa từng nghĩ tới việc ức hiếp đóa hoa của tổ quốc chính là kết cục gì. Phải biết rằng, đóa hoa sở dĩ được gọi là đóa hoa, chính là bởi vì không biết ngày sau sẽ kết quả thành loại trái cây gì. Trong quá trình đóa hoa trưởng thành, bất kỳ kích thích vô ý gì, cũng sẽ đều dẫn đến hậu quả mà người ta không thể nào tưởng được.
Sau đó, Thái Dương rất nhanh liền đem chuyện này quên đi sạch sẽ. Thế cho nên bảy tám năm sau, trong giới y học giới cùng giới sinh vật học có một loại công nghệ nuôi cấy tế bào trứng kiểu mới được ra mắt, Thái Dương ngoại trừ buồn bực vì sao bản phân tích công nghệ này nhìn qua lại quen mắt đến vậy, còn chuyện gì cũng không nhớ ra nổi.
Bất quá, ngày tin tức đăng báo, mẹ Thái Dương lại vui mừng khôn xiết, vừa nghe nói một bệnh viện trong nước đang thử nghiệm lâm sàng, liền buộc Thái Dương cùng Cố Văn Vũ đi đảm đương nhiệm vụ làm chuột bạch.
Cái ngày gặp mặt vị bác sỹ phụ trách đó, Thái Dương vĩnh viễn cũng quên không được tâm tình lúc đó của bản thân.
Thời điểm bị dẫn vào văn phòng bác sỹ, một thiên sứ áo trắng đeo kính mắt toàn thân tỏa ra khí chất lý trí đang ngồi sau bàn cúi đầu xem tài liệu, Thái Dương mơ hồ cảm thấy người này có điểm nhìn quen mắt, bất quá cũng không nghĩ nhiều. Cậu trời sinh chính là người có khả năng lôi kéo làm quen, lại thêm nhiều năm làm ăn buôn bán, càng thêm giỏi khoản cùng người giao tiếp. Vào cửa chưa ngồi ấm chỗ, liền cảm thán nói: “Hiện tại khoa học kỹ thuật tiến bộ thật sự là nhanh, rất nhiều chuyện trước kia có nghĩ cũng không dám nghĩ, hiện giờ liền có thể thực hiện. Những chuyện này đều phải nhờ công ơn mọi người, nghe nói cô là một trong những thành viên chủ chốt tham dự dự án này, không thể tưởng được lại trẻ tuổi đến vậy!”
Đối diện với lời khen tặng của Thái Dương, thiên sứ áo trắng một chút cũng không tiếp nhận, vẫn là cúi đầu xem xét.
Thái Dương lại chẳng cảm thấy xấu hổ, một bên lật tài liệu thỏa thuận bệnh viện phát cho bọn họ, một bên thuận miệng hỏi: “Có nhiều báo cáo liên quan đến vậy, xem cũng không hiểu lắm, cô có thể đơn giản giải thích cho chúng tôi một chút công nghệ này rốt cuộc là như thế nào được không?”
“Giống như một định luật Gauss thứ hai thay thế phương pháp để tìm ra tích phân mặt cong thứ sáu trong không gian 5D. Nguyên hàm số tại Sigma có thể tính bằng căn bậc hai giá trị nhỏ nhất số Pi của điểm gián đoạn thứ hai tồn tại bên trong.” Thiên sứ áo trắng vốn luôn trầm mặc không hề báo trước nói ra một chuỗi tiếng người ngoài hành tinh như vậy, sau đó ngẩng đầu, nhàn nhạt cười với Thái Dương, “Những nguyên lý đó nói ngài cũng không hiểu. Bản thỏa thuận đã xem kỹ chưa vậy?” Y như trên, vẫn k hiểu j lun =))
Thái Dương nhìn đến gương mặt có phần quen thuộc, đang mỉm cười không rõ ý tứ đối diện với mình, thoáng cái liền choáng váng.
Dùng lời của Thái Dương mà nói, cậu cùng đứa con yêu nghiệt xung khắc, từ thời điểm đứa con còn nằm trong hai chiếc ống nghiệm chứa dịch thể đến lúc được thụ tinh vào trứng đã liền được quyết định.
Vốn dĩ, Thái Dương nghĩ muốn lấy lòng bác sỹ phụ trách, là bởi vì vnghe nói t*ng trùng lựa chọn sẽ quyết định vai trò cha mẹ của đứa trẻ. Tuy rằng là hai người con trai, nhưng thực rõ ràng, bên bị chiết xuất DNA đưa vào tế bào trứng kia theo góc độ di truyền học mà nói, hẳn phải là mẹ của đứa trẻ. Bởi vì vấn đề kỹ thuật, lựa chọn t*ng trùng cuối cùng đều là từ bác sỹ phụ trách quyết định, xem người nào thích hợp hơn để chiết xuất.
Để có thể bảo trụ địa vị người cha của đứa bé, Thái Dương nghĩ muốn hảo hảo hối lộ bác sỹ, không ngờ thiên ý trêu ngươi, bác sỹ lại chính là người quen cũ, mà lại còn là người quen cũ mà cậu đã từng đắc tội.
Chiết xuất bản mẫu, thiết bị khởi động, Thái Dương nhoài người trên cửa thủy tinh bên ngoài phòng thí nghiệm không chớp mắt chằm chằm nhìn xem, khẩn trương như thể vừa mới biết vợ mình mang thai. Tiểu hộ sĩ một bên nhìn thấy nhịn không được cười, trêu ghẹo nói: “Bất luận là ai được lựa chọn chiết xuất DNA, cuối cùng em bé không phải vẫn là của hai người sao, sao phải khẩn trương như vậy?”
Người khác sao có thể lý giải nỗi khổ trong lòng Thái Dương đây? Cậu bị đè nhiều năm, giờ chỉ trông cậy tìm lại từ trên người đứa con lần này, cho nên vô luận như thế nào cũng không thể thất thủ.
Nhưng mà, cái gì gọi là trời xanh không có mắt! Cái gì gọi là vận mệnh bất công!
Thời điểm con gái ông chủ mặc áo khoác trắng cởi khẩu trang cười tủm tỉm từ phòng thí nghiệm đi ra, Thái Dương trong nháy mắt có dự cảm bất hảo, tiếp theo, chợt nghe thấy một tin tức giống như sấm sét giữa trời quang: “Chúc mừng hai người, thụ tinh thực thành công. Vật chất DNA của Thái tiên sinh cùng trứng cơ thể mẹ dung hợp rất tốt.”
Thái Dương: “......”
Nội tâm thập phần hắc ám của Thái Dương cảm thấy được, bác sỹ nhất định là cố ý.
Mười tháng sau, Thái Dĩnh Nhiên mang theo hào quang vạn trượng cất tiếng khóc chào đời.
Để dỗ Thái Dương vui vẻ, Cố Văn Vũ thập phần thân thiết đề nghị để đứa bé mang họ Thái, dù sao hắn cùng thân thích nhà nội cũng quá xa cách, trong nhà không ai buộc hắn nối dõi tông đường, hắn lại càng không đáng kể. Tâm tình Thái Dương lúc này mới tốt lên chút, cùng Cố Văn Vũ cực kỳ hứng thú cùng nhau đón đứa con về nhà.
Cuộc sống nuôi con luôn bận rộn đến khiến người vừa vui vẻ lại vừa phát điên, đặc biệt đối với hai người đàn ông mà nói, cuộc sống đã bị đứa bé đột ngột xuất hiện này quấy nhiễu loạn thành một đống. Uống sữa tắm rửa thay tã, chích ngừa kiểm tra sức khoẻ mua đồ chơi, thật sự là không có sự kiện nào không phải bận tâm. Cố Văn Vũ là ông chủ công ty, không bứt ra nổi, trọng trách đại đa số thời điểm đều dừng trên thân một mình Thái Dương. Làm tổng giám bộ phận kỹ thuật, Thái Dương mỗi ngày đều mở hội nghị online cho bộ phận, thời gian còn lại đều dồn vào trên người đứa con. Rất nhanh, cậu liền phát hiện “Yêu tính” của đứa con.
Thái Dĩnh Nhiên không sợ người lại, nhìn đến ai đều là bộ mặt sáng rực cười a a, duy độc khi ở một mình với Thái Dương, tuy rằng không khóc, nhưng cái miệng nhỏ nhắn luôn dẩu lên, giống như chịu ủy khuất thiên đại. Thái Dương tức giận đến nhéo khuôn mặt non nớt đầy thịt của nó, lại bị hung hăng cắn một ngụm, đau đến rớt nước mắt, nhịn không được muốn đánh mông nó. Thái Dĩnh Nhiên lại mở to đôi mắt đen bóng, thập phần hiếm có lộ ra nụ cười khuynh thành với Thái Dương.
Tã giấy của Thái Dĩnh Nhiên luôn thực sạch sẽ, Thái Dương dựa theo chỉ dạy của bí kíp nuôi trẻ đúng hạn thay tã cho con, chẳng ngờ tiểu tổ tông sớm không tiểu muộn không tiểu, lại luôn luôn trong quá trình thay tã không hề phòng bị phun đầy đầu đầy mặt Thái Dương. Thái Dương chạy đi tìm Cố Văn Vũ tố cáo, Cố Văn Vũ ở nhà trông con một ngày, hết thảy như thường, Thái Dĩnh Nhiên ngoan như con thỏ nhỏ, thậm chí còn được xưng là đứa bé gương mẫu.
Đối với đủ thủ đoạn bố láo của Thái Dĩnh Nhiên, Thái Dương đều có thể nhịn, ai bảo cậu là cha đứa bé chứ! Chân chính chạm được vào vảy ngược của cậu, chính là đứa con lần đầu tiên học nói.
Nương theo điều kiện thuận lợi chăm sóc đứa bé, Thái Dương trăm phương ngàn kế, mỗi ngày ở bên tai đứa bé nhắc “Kêu papa kêu papa đi”. Ai ngờ một ngày nọ, Thái Dĩnh Nhiên sau khi uống hết một bình sữa lớn, ợ một tiếng vang dội, nhìn thấy Thái Dương há miệng chính là một tiếng “Mama”, khiến Thái Dương tức giận đến nghĩ muốn cào tường.
Sau Thái Dương lại nghĩ ra chủ ý hiểm độc, mỗi lần trước khi cho con ăn, đều đem đồ ăn đặt ở trong lòng bàn tay, để cho Thái Dĩnh Nhiên nhìn thấy mà không ăn được, sau đó tuần tự dụ dỗ nói: “Ngoan, kêu papa, kêu papa sẽ liền cho con ăn nha!”
Bất quá Thái Dĩnh Nhiên cũng rất cứng đầu, bị Thái Dương ngược đãi vài lần như vậy, đơn giản nhắm mắt lại, đầu quay đi, bắt đầu tuyệt thực. Thái Dương lần này gấp đến đỏ mắt, nước mắt lưng tròng ôm con chạy về bệnh viện, những chỗ có thể kiểm tra đều kiểm tra qua, không có bất cứ bệnh tật gì, người ta chính là không chịu ăn. Sau đó Thái Dương mặt xám như tro tàn ôm con, học theo giọng điệu mẹ Thái Dương nói: “Con a, con đừng có hù dọa mama nữa, con nếu gặp bất trắc, mama cũng không sống nổi!”
Thái Dĩnh Nhiên vừa nghe thấy lời này, mở đôi mắt yếu ớt, há miệng ngọc bắt đầu ăn cơm.
Từ đó về sau, địa vị làm mẹ đứa bé của Thái Dương, hoàn toàn đã được xác lập.
Một hồi hầu phân hầu đái mà đem đứa con nuôi lớn, Thái Dĩnh Nhiên ba tuổi, liền phô bày chỉ số thông minh siêu phàm.
Ngày đó Thái Dương đang đun cháo mè đen, nhưng đun mãi mà không được.
Thái Dĩnh Nhiên dẫm dép lê lạch cạch lạch cạch đi tới, ngồi xổm bên người Thái Dương vô thanh vô tức nhìn trong chốc lát, đột nhiên nói: “Dùng nước lạnh để đun đi ạ, dùng nước lạnh có thể đun được đó.”
Thái Dương sửng sốt, hỏi: “Vì sao?”
Thái Dĩnh Nhiên nghiêm túc nói: “Đầu tiên dùng nước lạnh để bắt nó hòa tan, để các hạt nhỏ mau chóng khuếch tán trong nước tạo thành chuyển động Brown, sau đó lại đổ nước ấm bắt nó ngưng tụ thành cháo. Ngay từ đầu đổ nước nóng thì liền trực tiếp ngưng tụ thành cháo rồi, sao còn phân tán được nữa.”
Chuyển động Brown: những hạt huyền phù cực nhỏ lúc ở thể lưu, do các bị các phân tử xung quanh va chạm vào nên không ngừng chuyển động không theo quy luật nào cả, hạt càng nhỏ, càng chuyển động nhanh.
Thái Dương đang hồi tưởng hàm nghĩa của chuyển động Brown, bất quá để cổ vũ đứa con từ nhỏ đã sinh ra hứng thú đối với khoa học, thuận miệng đáp: “Ừ, cũng có lý đấy, lần sau papa sẽ nghe tiểu Nhiên!”
Thái Dĩnh Nhiên chớp mắt nhìn Thái Dương, cuối cùng thất vọng thở dài, nói: “Ai, mama thực ngốc, con tùy tiện nói bừa vài câu mama cũng tin, kém xa so với papa.” Nói xong, đứng dậy, lại bình tĩnh dẫm dép lê lạch cạch lạch cạch bỏ đi.
Thái Dương hóa đá tại chỗ ba giây, trực tiếp nổi bão, lông gà dựng thẳng, tuôn ra một tiếng rống giận kinh thiên: “Thái! Tiểu! Yêu! Quay lại đây cho ta! Mày gọi ai là mama hả! Ta là cha mày! Là papa! Cái đồ sói con không lương tâm!”
Nhắc tới trên thế giới có một người oán hận Thái Dĩnh Nhiên đến muốn chết, như Thái Dương thì trái ngược, cũng có một người đồng dạng thích Thái Dĩnh Nhiên đến muốn chết, thậm chí so với đám Cố Văn Vũ Thái Dương còn nhiều hơn. Người này, chính là bà ngoại Cố Văn Vũ.
Thái Dương cùng Cố Văn Vũ sau khi kết hôn, vẫn nghĩ muốn đón bà ngoại Cố gia về bên cạnh dưỡng lão, thế nhưng bà ở quen quê nhà, nói cái gì cũng không chịu đến. Thái Dương cùng Cố Văn Vũ công tác bận bịu lại không thể thường xuyên quay về thăm bà, liền thường xuyên đem Thái Dĩnh Nhiên đưa đến ở mấy tháng, hầu hạ dưới gối.
Bà ngoại Cố gia không biết quan hệ giữa Thái Dương cùng Cố Văn Vũ, song biết đứa trẻ này là con của Cố Văn Vũ, vừa thấy liền thân thiết vô cùng. Mà Thái Dĩnh Nhiên cũng rất biết lấy lòng, mới ở thôn làng hơn một tháng, liền học nói tiếng Thái đến trôi chảy, cả ngày cùng cụ bà thêu hà bao khắc tượng gỗ, luôn pha trò khiến lão thái thái thoải mái cười to. Bà ngoại năm nay gần tám mươi, xương cốt thân thể lại cường tráng, dắt cháu ngoại xuống suối tìm cá bắt tôm, chẻ gậy trúc đan sọt làm ống trúc. Mỗi ngày núi xanh nước biếc, trời lam mây trắng, Thái Dĩnh Nhiên liền giống như con khỉ nhỏ được thả về lại thâm sơn, một đi sẽ không nguyện ý trở về, mỗi lần đều phải tự thân Thái Dương cùng Cố Văn Vũ bay đến đón người, sau đó lại được một phen giáo dục.
Hà bao (
荷包
): Loại túi nhỏ tùy thân đựng vật dụng tùy thân trong trang phục truyền thống của người Hán. Cá nhân mình nhìn thì thấy nó rất giống mấy cái túi thơm đó, ai hay xem film cổ trang TQ là cũng biết liền.
“Con hiện giờ đã năm tuổi rưỡi rồi, đã trưởng thành rồi đó, không thể cứ ở nhà chơi mãi được, phải đến trường, đã hiểu chưa?” Thái Dương chọc khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa con đầy mặt không muốn, thấm thía thành khẩn nói: “Thời điểm papa lớn bằng con cũng rất thích chơi, nhưng papa vẫn đến trường, hơn nữa thành tích cũng rất tốt!” Nói tới đây, Thái Dương đắc ý hất cằm.”Mama con hồi còn nhỏ cũng rất chăm chỉ, cho nên chúng ta mới có thể phát minh ra phần mềm phân tích ngữ nghĩa lợi hại như vậy. Cho dù con tương lai sẽ không giống ta, hay lợi hại như mama con vậy, nhưng tốt xấu con cũng phải thành thao một nghề nào đó, để có thể nuôi sống được bản thân, đúng không?”
“Phần mềm của hai người đâu lợi hại đến vậy đâu.” Thái Dĩnh Nhiên không phục than thở.
“Có thể phân tích ra cảm tình cùng ẩn ý nói chuyện của bất luận ai, đó là một đột phá cực kỳ trọng đại! Ranh con như con thì biết cái gì!”
“Điêu nha! Phần mềm đó phân tích không ra ý tứ của A Mao!”
“A Mao có phải người đâu!” Thái Dương hận không thể trừng con ngươi ra ngoài, chịu đựng kích thích muốn đem tiểu yêu nghiệt này lôi lại mà véo má.
A Mao, là cháu trai của con hoàng mao cẩu mà Thái Dương đã gặp gỡ khi lần đầu tiên đến nhà Cố Văn Vũ.
Thái Dương mất nửa ngày nước miếng, thế nhưng học sinh Thái tiểu yêu chính là giống như kẹo mè sửng dẻo gắt gao bấu víu lấy hàng rào quanh sân, không chịu cùng Thái Dương về nhà. Cố Văn Vũ cùng bà ngoại nói chuyện một lát, từ trúc lâu đi ra liền chứng kiến con trai cùng bà nhà đang giằng co ở chỗ đó, đi đến hỏi rõ nguyên do, đưa mắt nhìn Thái Dĩnh Nhiên môt cái, Thái Dĩnh Nhiên liền ngoan ngoãn theo Cố Văn Vũ đến một góc.
Nguyên văn: ngưu bì đường (
牛皮糖
), nhưng mà mình xem gg hình ảnh thấy giống mè sửng của Việt Nam lắm =)))
Thái Dương nheo mắt ở xa xa nhìn lén, chỉ thấy Cố Văn Vũ cúi đầu cùng Thái Dĩnh Nhiên nói gì đó, ánh mắt học sinh Thái tiểu yêu sáng lên, tức khắc chạy đến trên lầu cáo biệt cụ bà, sau đó lưng đeo một bọc nhỏ đi xuống, không nói hai lời nhảy lên xe Thái Dương.
Thái Dương nhìn bộ dáng sốt ruột như lửa thiêu mông của Thái tiểu yêu, buồn bực hỏi Cố Văn Vũ: “Anh nói cái gì với nó vậy? Sao anh vừa nói mà nó lại muốn về nhà?”
“Có nói cái gì đâu.” Cố Văn Vũ cong khóe miệng, ánh mắt ôn nhu, “Anh chỉ nói với con là, cô họ ngày hôm qua từ UAE trở về, mang theo bánh táo làm tay mà nó thích, để thêm mấy ngày nữa sẽ không còn tươi nữa.”
UAE: Tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất.
Di truyền, có đôi khi mang một sức mạnh không thể kháng cự.
Đứa con của kẻ tham ăn, có bao nhiêu % xác suất cũng sẽ trở thành kẻ tham ăn chứ?
Chỉ có tại lúc này, Thái Dương mới có thể vô cùng sâu sắc cảm nhận được, yêu nghiệt đáng ghét này, con sói con một tay cậu nuôi lớn này, là đứa con của cậu.
Đứa con của cậu cùng Cố Văn Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất