Chương 1
"Tri Tri, con nhìn thấy trái cây trên bàn thờ không? "
Bà ngoại đi vào không nhìn thấy trái cây đâu hết, mở miệng hỏi một câu lại nhìn đến thiếu niên ôm chăn ngủ ngon lành rồi.
Quạt điện hô hô thổi, thiếu niên vẫn là thực nóng, trên cổ bọc một tầng tinh tế mồ hôi
"...... Đứa nhỏ này."
Bà ngoại lắc đầu,đi ra ngoài " Thôi."
*
Hạ Tri đang làm một cái ác mộng
Trong bóng đêm, cậu vẫn luôn nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía trước, có người bỗng nhiên ôm lấy cậu, đi lên liền hôn mặt,cổ cậu dính dính nhớp, hôn qua trên người cậu mỗi khối làn da, vừa hôn vừa si ngốc dường như --
"Thơm quá, thơm quá, thơm quá......"
Hạ Tri điên cuồng giãy giụa, lại đá lại đá, " Cút mẹ mày!! Tên biến thái chết tiệt này từ đâu chui ra vậy??? "
Đột nhiên đá đến một cái cứng rắn đồ vật, Hạ Tri mắt chấn động, này mẹ nó vẫn là cái nam!!!
Một cái nam, đối với cậu hôn tới hôn lui......
Má ơi, có ghê tởm hay không aaaa!!
Hạ Tri đem người ném tới trên mặt đất, nắm cổ áo hắn, tay nắm thành quyền đánh tới tấp: " Cút!! cút cút cút -- tên biến thái chết tiệt, đồng tính luyến ái chết tiệt, tao đánh chết mày-- thơm con mẹ mày!"
Nam nhân tuy bị đánh nhưng vẫn như cũ si ngốc mà nắm lấy tay cậu, lẩm bẩm"Thơm quá......"
Hạ Tri bị giọng điệu của hắn ghê tởm tới rồi, cậu một chân dẫm lên đối phương mặt: "Chân thơm không thơm:)?! Nhét vào miệng mày nếm nếm thử xem?"
Không nghĩ tới đối phương cư nhiên thật sự há mồm liền cắn!!!
Hạ Tri cả người giống như con chuột đột nhiên nhảy lên " Mẹ kiếp mày thật cắn a tên biến thái chết tiệt--"
Hạ Tri bỗng nhiên đem người dẫm ngã, tưởng lại đánh tên khốn này hai quyền cho hắn biết mặt, bỗng nhiên cảm giác bả vai bị bắt được --
Hạ Tri nhất thời không phản ứng kịp, bị nhốt tới một người trong lồng ngực, người nọ thanh âm dễ nghe ưu nhã, lại cũng tiềm tàng một loại lệnh người sợ hãi si mê: "Thơm quá......"
Hạ Tri liều mạng giãy giụa, lại vẫn như cũ bị bắt gắt gao, người nọ chậm rãi cắn lỗ tai cậu, giọng nói khàn khàn: "Ngoan, đừng nhúc nhích, làm anh hút một chút......"
......
Hạ Tri hoảng hốt từ trên giường nhảy lên, từng ngụm từng ngụm thở dốc, cả người nổi da gà không nói, trên trán đều là mồ hôi lạnh.
Tưởng tượng đến trong giấc mơ bị cái nam hôn, Hạ Tri liền ngăn chặn không được muốn nôn mửa cảm giác.
Cậu như thế nào sẽ mơ thấy giấc mơ kiểu như vậy????
Ngoan mẹ mày đâu, cậu lại không phải con gái!!!
Hạ Tri lau lau trên trán mồ hôi lạnh, đi nhìn xem gương toàn thân, nhéo nhéo chính mình cơ bắp, sau khi xác định chính mình là hàng thật giá thật nam nhân, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc sau lòng còn tràn đầy sợ hãi mà ngửi ngửi trên người.
Cậu mới vừa tắm nước lạnh xong, ăn một trái dưa hấu, trước khi ngủ cũng gặm trái cây, trên người liền mang theo mùi Safeguard xà phòng vị chanh.
Hạ Tri suy nghĩ, ai ở lết lại đây ngửi mùi trên người cậu, cậu liền cắt nát cục Safeguard xà phòng đem nhét vào miệng hắn.
Còn hên, chỉ là một cái ác mộng.
*
Nghỉ hè kết thúc, Hạ Tri trở về trường học đi học.
Hạ Tri ở thành phố A học năm nhất, khai giảng này liền thăng lên năm hai, ký túc xá là phòng bốn người -- chẳng qua...tình huống đặc thù chính là, Hạ Tri lúc ấy nghe tin trễ, năm nhất ký túc xá đều đã đầy, chỉ còn thừa Hạ Tri cái này cá lọt lưới, đơn giản đóng gói cậu phân tán tới năm 2 phòng ngủ.
Mà Hạ Tri vốn dĩ tưởng tượng cuộc sống đại học cùng bạn cùng phòng cùng nhau chơi bóng vui sướng sinh hoạt nhưng đó chỉ là tưởng tượng của cậu -- bởi vì, năm 2 phòng ngủ, trừ bỏ cậu, dư lại ba cái bạn cùng phòng cả ngày thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Bất quá Hạ Tri nhưng thật ra có nghe nói, chính mình ba cái bạn cùng phòng giống như không đơn giản, đều không muốn ở phòng ngủ, ra bên ngoài thuê phòng.
Cũng không phải hoàn toàn chưa thấy qua mặt, ngẫu nhiên vẫn là sẽ có người trở về.
Hạ Tri gặp qua cái kia kêu Hạ Lan Sinh, vóc dáng rất cao, một thân hàng hiệu cũng che không được trên người bĩ khí, nhìn người thời điểm trong mắt luôn có điểm hung ác, bộ dáng không dễ chọc.
Hạ Tri cũng liền lễ phép chào hỏi một cái...
Hạ Tri mang tai nghe cùng khẩu trang, nhàn nhã kéo rương hành lý chuẩn bị lên lầu.
Nhưng mà kéo một xíu, kéo không đi.
Hạ Tri: "?"
Hạ Tri nhìn thoáng qua rương hành lý của mình, bên trong không để sách linh tinh hay cái gì nặng đồ vật, cũng chỉ có notebook với mấy cái đồ linh tinh, lúc trước cậu kéo hành lý lên lầu, lên bốn tầng lâu mồ hôi đều không rớt một giọt.
Gần đây xác thật không biết tại sao lại như thế này, giống như thật lâu không rèn luyện, sức lực cũng giảm nhiều.
Hạ Tri trước lên hai tầng lầu, nỗ lực kéo chính mình rương hành lý, dùng ra bú sữa mẹ sức lực, rốt cuộc đem rương hành lý kéo đi.
Thiếu niên vô ý thức cắn môi, sắc mặt đỏ lên, kéo màu xanh nhạt rương hành lý bộ dáng dẫn người ghé mắt --
Hạ Lan Sinh cắm túi quần, đứng phía dưới, có chút không kiên nhẫn.
Hắn liếc mắt nhìn một cái, phát hiện người này hắn còn quen biết, hình như là dọn đến hắn phòng ngủ học đệ nhưng là hắn cũng rất ít ở phòng ngủ, nói đi nói lại, râu ria người.
Rương hành lý đều kéo không đi, thật là phế vật.
Hạ Lan Sinh xoay người chuẩn bị đi một cái khác thang lầu, nhưng mới vừa đi một bước, bước chân hắn bỗng nhiên dừng lại.
Trong không khí tựa hồ hiện lên nhợt nhạt hương.
Là thực nhẹ mùi hương, nhưng lại rất mê người, tinh tế, phiêu phiêu, dường như đang mê hoặc
Hạ Lan Sinh thoáng nhìn cái kia còn đang dọn rương hành lý thiếu niên.
Cậu đã thành công đem rương hành lý dọn tới góc trong của thang lầu, đang ở lau mồ hôi, cậu nhăn mày, vài sợi tóc mướt mồ hôi dán ở trên trắng noãn cái trán.
Lúc Hạ Lan Sinh phục hồi tinh thần lại, hắn đã theo kia hơi mỏng mùi hương, đi sau lưng thiếu niên --
Kia mùi hương theo hắn tới gần càng ngày càng nồng, nhưng cũng không phải làm người nhức đầu loại này nồng, mà là một loại làm người cảm thấy dục cầu bất mãn, hầu kết lăn lộn mỏng manh hương, nhợt nhạt hương vị, mơ hồ lại rõ ràng nồng.
Hạ Lan Sinh liếc nhìn cậu một cái, suy nghĩ một lúc, vẫn là không nhớ ra vị này tổng cộng chỉ có vài lần gặp mặt duyên phận bạn cùng phòng tên gọi là gì.
Hắn nheo lại đôi mắt, đầu lưỡi hơi hơi đỉnh khớp hàm, suy nghĩ, tao tao khí.
Liền ở Hạ Tri chuẩn bị lại đem rương hành lý kéo đi lên thời điểm --
" Tôi giúp cậu đi, đồng học."
_______________________________________
Áaa đã edit xong một chương rồi nè, câu từ có vẻ rất không mượt mn ạ ???? mong mn thông cảm cho tớ mới vô nghề, nhiều từ Hán Việt không biết edit sao cho hợp cảnh lun í hic, cảm ơn các bạn đã đọc nhoaaa, mỗi ngày tớ sẽ edit một chương ạ ???????? cảm ơn đã ủng hộ, moa moaaa????
À còn lưu ý: Thụ là thẳng nam nên không chấp nhận được đồng tính luyến ái, câu từ tớ dịch theo bản gốc khá nặng nề ạ... nhưng khum saoo, sau này bé thụ bị quật yêu thương tả tới hehee ????????
Bà ngoại đi vào không nhìn thấy trái cây đâu hết, mở miệng hỏi một câu lại nhìn đến thiếu niên ôm chăn ngủ ngon lành rồi.
Quạt điện hô hô thổi, thiếu niên vẫn là thực nóng, trên cổ bọc một tầng tinh tế mồ hôi
"...... Đứa nhỏ này."
Bà ngoại lắc đầu,đi ra ngoài " Thôi."
*
Hạ Tri đang làm một cái ác mộng
Trong bóng đêm, cậu vẫn luôn nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía trước, có người bỗng nhiên ôm lấy cậu, đi lên liền hôn mặt,cổ cậu dính dính nhớp, hôn qua trên người cậu mỗi khối làn da, vừa hôn vừa si ngốc dường như --
"Thơm quá, thơm quá, thơm quá......"
Hạ Tri điên cuồng giãy giụa, lại đá lại đá, " Cút mẹ mày!! Tên biến thái chết tiệt này từ đâu chui ra vậy??? "
Đột nhiên đá đến một cái cứng rắn đồ vật, Hạ Tri mắt chấn động, này mẹ nó vẫn là cái nam!!!
Một cái nam, đối với cậu hôn tới hôn lui......
Má ơi, có ghê tởm hay không aaaa!!
Hạ Tri đem người ném tới trên mặt đất, nắm cổ áo hắn, tay nắm thành quyền đánh tới tấp: " Cút!! cút cút cút -- tên biến thái chết tiệt, đồng tính luyến ái chết tiệt, tao đánh chết mày-- thơm con mẹ mày!"
Nam nhân tuy bị đánh nhưng vẫn như cũ si ngốc mà nắm lấy tay cậu, lẩm bẩm"Thơm quá......"
Hạ Tri bị giọng điệu của hắn ghê tởm tới rồi, cậu một chân dẫm lên đối phương mặt: "Chân thơm không thơm:)?! Nhét vào miệng mày nếm nếm thử xem?"
Không nghĩ tới đối phương cư nhiên thật sự há mồm liền cắn!!!
Hạ Tri cả người giống như con chuột đột nhiên nhảy lên " Mẹ kiếp mày thật cắn a tên biến thái chết tiệt--"
Hạ Tri bỗng nhiên đem người dẫm ngã, tưởng lại đánh tên khốn này hai quyền cho hắn biết mặt, bỗng nhiên cảm giác bả vai bị bắt được --
Hạ Tri nhất thời không phản ứng kịp, bị nhốt tới một người trong lồng ngực, người nọ thanh âm dễ nghe ưu nhã, lại cũng tiềm tàng một loại lệnh người sợ hãi si mê: "Thơm quá......"
Hạ Tri liều mạng giãy giụa, lại vẫn như cũ bị bắt gắt gao, người nọ chậm rãi cắn lỗ tai cậu, giọng nói khàn khàn: "Ngoan, đừng nhúc nhích, làm anh hút một chút......"
......
Hạ Tri hoảng hốt từ trên giường nhảy lên, từng ngụm từng ngụm thở dốc, cả người nổi da gà không nói, trên trán đều là mồ hôi lạnh.
Tưởng tượng đến trong giấc mơ bị cái nam hôn, Hạ Tri liền ngăn chặn không được muốn nôn mửa cảm giác.
Cậu như thế nào sẽ mơ thấy giấc mơ kiểu như vậy????
Ngoan mẹ mày đâu, cậu lại không phải con gái!!!
Hạ Tri lau lau trên trán mồ hôi lạnh, đi nhìn xem gương toàn thân, nhéo nhéo chính mình cơ bắp, sau khi xác định chính mình là hàng thật giá thật nam nhân, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc sau lòng còn tràn đầy sợ hãi mà ngửi ngửi trên người.
Cậu mới vừa tắm nước lạnh xong, ăn một trái dưa hấu, trước khi ngủ cũng gặm trái cây, trên người liền mang theo mùi Safeguard xà phòng vị chanh.
Hạ Tri suy nghĩ, ai ở lết lại đây ngửi mùi trên người cậu, cậu liền cắt nát cục Safeguard xà phòng đem nhét vào miệng hắn.
Còn hên, chỉ là một cái ác mộng.
*
Nghỉ hè kết thúc, Hạ Tri trở về trường học đi học.
Hạ Tri ở thành phố A học năm nhất, khai giảng này liền thăng lên năm hai, ký túc xá là phòng bốn người -- chẳng qua...tình huống đặc thù chính là, Hạ Tri lúc ấy nghe tin trễ, năm nhất ký túc xá đều đã đầy, chỉ còn thừa Hạ Tri cái này cá lọt lưới, đơn giản đóng gói cậu phân tán tới năm 2 phòng ngủ.
Mà Hạ Tri vốn dĩ tưởng tượng cuộc sống đại học cùng bạn cùng phòng cùng nhau chơi bóng vui sướng sinh hoạt nhưng đó chỉ là tưởng tượng của cậu -- bởi vì, năm 2 phòng ngủ, trừ bỏ cậu, dư lại ba cái bạn cùng phòng cả ngày thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Bất quá Hạ Tri nhưng thật ra có nghe nói, chính mình ba cái bạn cùng phòng giống như không đơn giản, đều không muốn ở phòng ngủ, ra bên ngoài thuê phòng.
Cũng không phải hoàn toàn chưa thấy qua mặt, ngẫu nhiên vẫn là sẽ có người trở về.
Hạ Tri gặp qua cái kia kêu Hạ Lan Sinh, vóc dáng rất cao, một thân hàng hiệu cũng che không được trên người bĩ khí, nhìn người thời điểm trong mắt luôn có điểm hung ác, bộ dáng không dễ chọc.
Hạ Tri cũng liền lễ phép chào hỏi một cái...
Hạ Tri mang tai nghe cùng khẩu trang, nhàn nhã kéo rương hành lý chuẩn bị lên lầu.
Nhưng mà kéo một xíu, kéo không đi.
Hạ Tri: "?"
Hạ Tri nhìn thoáng qua rương hành lý của mình, bên trong không để sách linh tinh hay cái gì nặng đồ vật, cũng chỉ có notebook với mấy cái đồ linh tinh, lúc trước cậu kéo hành lý lên lầu, lên bốn tầng lâu mồ hôi đều không rớt một giọt.
Gần đây xác thật không biết tại sao lại như thế này, giống như thật lâu không rèn luyện, sức lực cũng giảm nhiều.
Hạ Tri trước lên hai tầng lầu, nỗ lực kéo chính mình rương hành lý, dùng ra bú sữa mẹ sức lực, rốt cuộc đem rương hành lý kéo đi.
Thiếu niên vô ý thức cắn môi, sắc mặt đỏ lên, kéo màu xanh nhạt rương hành lý bộ dáng dẫn người ghé mắt --
Hạ Lan Sinh cắm túi quần, đứng phía dưới, có chút không kiên nhẫn.
Hắn liếc mắt nhìn một cái, phát hiện người này hắn còn quen biết, hình như là dọn đến hắn phòng ngủ học đệ nhưng là hắn cũng rất ít ở phòng ngủ, nói đi nói lại, râu ria người.
Rương hành lý đều kéo không đi, thật là phế vật.
Hạ Lan Sinh xoay người chuẩn bị đi một cái khác thang lầu, nhưng mới vừa đi một bước, bước chân hắn bỗng nhiên dừng lại.
Trong không khí tựa hồ hiện lên nhợt nhạt hương.
Là thực nhẹ mùi hương, nhưng lại rất mê người, tinh tế, phiêu phiêu, dường như đang mê hoặc
Hạ Lan Sinh thoáng nhìn cái kia còn đang dọn rương hành lý thiếu niên.
Cậu đã thành công đem rương hành lý dọn tới góc trong của thang lầu, đang ở lau mồ hôi, cậu nhăn mày, vài sợi tóc mướt mồ hôi dán ở trên trắng noãn cái trán.
Lúc Hạ Lan Sinh phục hồi tinh thần lại, hắn đã theo kia hơi mỏng mùi hương, đi sau lưng thiếu niên --
Kia mùi hương theo hắn tới gần càng ngày càng nồng, nhưng cũng không phải làm người nhức đầu loại này nồng, mà là một loại làm người cảm thấy dục cầu bất mãn, hầu kết lăn lộn mỏng manh hương, nhợt nhạt hương vị, mơ hồ lại rõ ràng nồng.
Hạ Lan Sinh liếc nhìn cậu một cái, suy nghĩ một lúc, vẫn là không nhớ ra vị này tổng cộng chỉ có vài lần gặp mặt duyên phận bạn cùng phòng tên gọi là gì.
Hắn nheo lại đôi mắt, đầu lưỡi hơi hơi đỉnh khớp hàm, suy nghĩ, tao tao khí.
Liền ở Hạ Tri chuẩn bị lại đem rương hành lý kéo đi lên thời điểm --
" Tôi giúp cậu đi, đồng học."
_______________________________________
Áaa đã edit xong một chương rồi nè, câu từ có vẻ rất không mượt mn ạ ???? mong mn thông cảm cho tớ mới vô nghề, nhiều từ Hán Việt không biết edit sao cho hợp cảnh lun í hic, cảm ơn các bạn đã đọc nhoaaa, mỗi ngày tớ sẽ edit một chương ạ ???????? cảm ơn đã ủng hộ, moa moaaa????
À còn lưu ý: Thụ là thẳng nam nên không chấp nhận được đồng tính luyến ái, câu từ tớ dịch theo bản gốc khá nặng nề ạ... nhưng khum saoo, sau này bé thụ bị quật yêu thương tả tới hehee ????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất