Thầy Giáo Trương Và Thầy Giáo Lý
Chương 3
Lý Hoán không cùng chạy, bọn học sinh đều thấy không vui.
Tiết 3 chính là tiết Vật lý.
Một đám học sinh đầu đầy mồ hôi ngồi ngã trái ngã phải trên ghế, mấy học sinh nữ ngồi phía trước phàn nàn với Lý Hoán vào lớp sớm: “Thầy à, hôm nay sao lại không chạy chung với tụi em? Không có thầy, cả đám tụi em đều chạy không nổi luôn.”
Thầy Lý vai thẳng eo nhỏ chân dài cất bước chạy bộ chính là một loại cảnh đẹp, lần nào chạy bộ nào đám học sinh cũng ngắm nhìn say sưa cho đến tận lúc chạy xong.
Lý Hoán cười nói xin lỗi với bọn nhỏ: “Xin lỗi, hôm nay bị cảm.”
Bọn nhỏ a lên một tiếng: “Vậy thầy lên lớp ổn chứ? Thầy có muốn nghỉ ngơi chút không, tụi em tự học cũng được, sẽ ngoan ngoãn, không để Từ Tiểu Xuân phải nhắc nhở đâu.”
Bọn nhỏ nói đến hợp lý hợp tình. Lý Hoán liếc nhìn bạn học Từ Xuân lần nào chạy bộ xong cũng mệt đến độ nửa tê liệt: “Bệnh vặt thôi, không sao đâu.”
Từ Xuân vẫn còn đang thở đến nỗi nói không ra hơi vậy mà còn lo lắng suy nghĩ: Lần trước thầy cũng bị cảm cúm, giọng nói cũng khàn cả nhưng vẫn lên lớp cùng chạy, lẽ nào lần này nghiêm trọng lắm sao?
Tiết 3 chính là tiết Vật lý.
Một đám học sinh đầu đầy mồ hôi ngồi ngã trái ngã phải trên ghế, mấy học sinh nữ ngồi phía trước phàn nàn với Lý Hoán vào lớp sớm: “Thầy à, hôm nay sao lại không chạy chung với tụi em? Không có thầy, cả đám tụi em đều chạy không nổi luôn.”
Thầy Lý vai thẳng eo nhỏ chân dài cất bước chạy bộ chính là một loại cảnh đẹp, lần nào chạy bộ nào đám học sinh cũng ngắm nhìn say sưa cho đến tận lúc chạy xong.
Lý Hoán cười nói xin lỗi với bọn nhỏ: “Xin lỗi, hôm nay bị cảm.”
Bọn nhỏ a lên một tiếng: “Vậy thầy lên lớp ổn chứ? Thầy có muốn nghỉ ngơi chút không, tụi em tự học cũng được, sẽ ngoan ngoãn, không để Từ Tiểu Xuân phải nhắc nhở đâu.”
Bọn nhỏ nói đến hợp lý hợp tình. Lý Hoán liếc nhìn bạn học Từ Xuân lần nào chạy bộ xong cũng mệt đến độ nửa tê liệt: “Bệnh vặt thôi, không sao đâu.”
Từ Xuân vẫn còn đang thở đến nỗi nói không ra hơi vậy mà còn lo lắng suy nghĩ: Lần trước thầy cũng bị cảm cúm, giọng nói cũng khàn cả nhưng vẫn lên lớp cùng chạy, lẽ nào lần này nghiêm trọng lắm sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất