Thế Giới Yêu Thương Trị

Chương 17: Thanh khống (17)

Trước Sau
Edit: Muỗi

Dưới tình huống trên mạng đều đang phản đối, tập đoàn Thanh Khống mới vừa đăng tải tập thứ nhất của kịch truyền thanh Động Hồn trên trang web Động Nhĩ, lại có hành vi làm người ta phải chấn động.

Cả vở kịch đều sẽ thu phí, không có nghe thử, ngay cả tập một cũng không miễn phí.

Từ trước đến nay, kịch truyền thanh được phong là nghệ thuật cao cấp nhất của thế giới này, còn nổi tiếng hơn cả phim điện ảnh và Game show, bởi vì đây là một sân khấu thuần túy thể hiện ra âm thanh.

Trong một thế giới đam mê giọng nói hay, âm sắc đẹp còn quan trọng hơn những bộ phim tinh tế đẹp mắt, bọn họ cuồng nhiệt hưởng thụ sự sung sướng do giọng nói mang đến, chỉ có tiếng nói mới có thể làm cho bọn họ phát điên.

Cho nên tỉ lệ người nghe kịch truyền thanh truyền vẫn rất cao, có thể nói là dự án hút tiền nhất thế giới này, nhưng thông thường kịch truyền thanh cùng đội hình minh tinh muốn thu hút sự chú ý, ít nhất ba tập đầu đều sẽ cho nghe thử miễn phí, để người nghe lựa chọn xem có đáng để mình bỏ tiền ra hay không. Dù sao không phải mỗi giọng nói đều sẽ phù hợp với sở thích nghe của mỗi người, ngay cả Cảnh Tội luôn được yêu mến cũng có một đám antifan không thích nghe giọng của anh ta.

Vì vậy kịch truyền thanh Động Hồn thu phí từ tập đầu có thể nói đã sỉ nhục toàn dân, tệ nhất chính là mức phí của nó còn không thấp.

Có thể nói là cao nhất trên toàn mạng, mỗi tập 999 kim cương. Một kim cương chẳng khác nào một đồng, điều này tương đương với gần nghìn đồng.

Một tập kịch truyền thanh mà một nghìn đồng à?

Đúng là chuyện mới nghe lần đầu.

Sau khi tập đoàn Thanh Khống đăng tải kịch truyền thanh, chỉ có một lời tuyên truyền: "Sở Tuyển thiên hạ vô song đáng để bạn trả số tiền lớn."

Một giây tiếp theo, bình luận tăng lên gấp đôi, trang web Động Nhĩ suýt nữa thì ngừng hoạt động.

"Cút đi!!! Ông đây ăn phân cũng không mua!! Tập đoàn Thanh Khống sớm muộn cũng phải đóng cửa!!!"

"999? Tập đoàn rác rưởi này đang thiếu nợ, muốn tiền tới phát điên rồi sao???"

"Năm ngoái, vở kịch hot nhất của Cảnh Tội cũng chỉ có 488 một tập, ngoại trừ fan hâm mộ của anh ấy ra, ai nghe mà không phun nước bọt? Giọng nói trầm lắng của anh ấy đã được thế giới công nhận là Thần Âm, vậy mà còn có antifan giễu cợt cướp tiền trắng trợn! Chỉ một người mới trong giới lồng tiếng, thậm chí còn không dám lộ tên, thế mà thu phí tới 999 đồng à? Nếu có người nói đầu óc lão tổng của Thanh Khống không bị nước vào, tôi sẽ không tin đâu!!!"

"6666, hoàn toàn phá hủy tín ngưỡng trong lòng chúng ta!"

"Tập đoàn Thanh Khống phá hủy nam thần của tôi, tôi thề không đội trời chung, chờ đấy, hôm nay tôi phải châm lửa đốt công ty của các người!"

"Ôi tôi cười chết mất, 999 đồng, tưởng mình là âm thanh đứng đầu vũ trụ à? Bản thể của Sở Tuyển sao?!"



Sau tròn ba bốn giờ giễu cợt trên diễn đàn, số lượng đặt mua kịch truyền thanh vẫn là 0, có thể nói đây là một bộ kịch truyền thanh thất bại thảm hại nhất trong lịch sử. Hơn nữa đánh giá dưới bình luận của kịch truyền thanh còn là điểm âm, từ trước đến nay trang web Động Nhĩ này coi trọng thẩm mỹ dân chủ, bảng xếp hạng trên trang đầu là dựa vào điểm đánh giá của mọi người để quyết định, khen ngợi càng cao thì xếp hạng càng sát đầu, điểm trừ càng nhiều thì xếp hạng càng kém, bây giờ bộ kịch truyền thanh Động Hồn đã gần như biến mất khỏi trang đầu.

Nhưng vẫn có quần chúng phẫn nộ không ngừng trừ điểm đánh giá.

Weibo tuyên truyền cũng trực tiếp bùng nổ lên vị trí hot nhất.

Những tiếng sỉ nhục không ngừng vang lên, người người đều tấn công nguyền rủa tập đoàn đóng cửa, không ai quan tâm tới chất lượng của bản thân tác phẩm.

Mãi đến khi...

Tác giả ban đầu gửi lên mạng: "Đó là tâm huyết của tôi, cho dù nó có tệ tới mấy, tôi vẫn sẽ lựa chọn ủng hộ."

"Tôi đã đặt mua, nghe xong sẽ chia sẻ với mọi người."

Bình luận phía dưới đều là những lời đau thương xé lòng: "Đừng mà đại đại, đó không phải là Sở Tuyển của chúng ta!!!"

"Xin lỗi, là chúng tôi không đủ cố gắng, không thể để cho Sở Tuyển đại nhân thuận lợi đi trên đường hoa [ khóc lớn ][ khóc lớn ]"

"Sở Tuyển đại nhân thật thê thảm [ khóc lớn ] âm thanh đẹp suốt một thời lại bị hủy [ khóc lớn ] cầu xin các anh các chị đừng nghe kịch truyền thanh, nếu không về sau nhớ tới Sở Tuyển đại nhân đều là giọng nói độc hại của một con gà mới thì làm thế nào [ khóc lớn ] Nữ hài Sở Tuyển quỳ lạy mọi người, cầu xin mọi người cứu Sở Tuyển!!!"

Weibo cơ bản đã tê liệt, fan hâm mộ Sở Tuyển vẫn được gọi là đoàn đứng đầu vũ trụ, còn nhiều hơn fan của các minh tinh lồng tiếng ngoài hiện thực, mỗi ngày bọn họ dựa vào ảo tưởng và khuếch đại những miêu tả trong tiểu thuyết để sống, khu Weibo thảo luận quanh năm đứng đầu, có vô số fan lớn fan nhỏ, toàn bộ Weibo đều bị bọn họ khống chế bình luận, giễu cợt, chê bai kịch truyền thanh Động Hồn suốt mấy con phố.

Nhưng trong lòng bọn họ vẫn cảm kích Ngụy Hạc, tác giả đã viết ra Sở Tuyển ban đầu.

Có không ít fan lớn lên tiếng: "Sở Tuyển là mạng sống của Hạc Hạc, hắn không thể không nghe, mọi người có năng lực thì đặt mua một ít, đừng làm cho hắn quá đau lòng."

Cho dù dưới bình luận vẫn là những lời nhắn phản đối, nhưng đã có không ít fan hâm mộ nể mặt Ngụy Hạc tiến hành đặt mua.

Cuối cùng, số lượng đặt mua của kịch truyền thanh đã thoát khỏi số 0, biến thành số 1.

Rõ ràng là thảm đến mức khiến cho người ta giận sôi gan, duy nhất trong lịch sử chín nghìn năm của thế giới mê giọng nói hay này.

Cùng lúc đó, Ngô Căn một người không quan tâm tới quan điểm của người khác, người qua đường thường lướt trang web kịch mới Động Nhĩ hàng ngày đã login, hắn giống như mọi khi đăng nhập tài khoản, kiểm tra các tác phẩm mới của Động Nhĩ và phát hiện ra kịch truyền thanh Động Hồn.



Nhìn bình luận để đặt mua kịch là truyền thống không cần nói ra của các fan hâm mộ trung thành Động Nhĩ.

Kết quả hắn vừa mở ra bình luận, trực tiếp bị những lời sỉ nhục làm cho chấn động, hắn mới hoảng hốt nhớ ra tác phẩm này là một trong những tác phẩm đại biểu nổi danh của thế giới.

"Thật sự kém như vậy sao?"

Hắn xem như bị kích thích tâm lý phản nghịch, càng thêm hứng thú đặt mua kịch truyền thanh Động Hồn, làm con cháu nhà giàu, 999 kim cương đối với hắn chỉ là chi phí một bữa ăn, không đáng nhắc đến.

Trong lúc đó, có tin tức bạn tốt gửi cho hắn, hắn liếc nhìn, tranh thủ thời gian trả lời: "Uống thuốc cũng vô dụng, không tìm được giọng nói hay, người giống chúng ta có mọc ra thứ kia cũng chỉ để trang trí thôi."

Bạn tốt liên tiếp gửi tới biểu tình kêu khóc.

Sắc mặt hắn chết lặng: "Quen là được rồi."

Nghĩ đến khuyết điểm của cơ thể, hắn phiền não rút một điếu thuốc, chán chường hút và thở ra một hơi, đột nhiên cảm thấy hứng thú đeo ống nghe lên nghe kịch truyền thanh Động Hồn.

Tập đầu, phần lớn là giới thiệu thế giới quan, bối cảnh câu chuyện, có thể nói trình độ xử lý hiệu quả âm thanh của tập đoàn Thanh Khống là đứng đầu trong ngành, giọng người giới thiệu rõ ràng tươi trẻ, chung quy cũng được cho là dễ nghe, nhưng đối với người ham mê kịch lâu năm như Ngô Căn thì thật sự không thú vị.

Vậy mà cũng tốn 999 đồng à? Ngô Căn nhớ tới những lời chửi rủa trên mạng, đột nhiên cảm thấy cũng có lý.

Cho dù hắn không thiếu tiền, nhưng làm vậy khó tránh khỏi lừa nhau rồi?

Ngô Căn lấy tai nghe xuống và mở ra loa ngoài. Dù sao cũng đã bỏ tiền rồi, chỉ có thể nghe hết. Hôm nay hắn đã bận rộn suốt một ngày, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi nên ngáp một cái liền dựa vào trên ghế nhắm mắt dưỡng thần. Kịch truyền thanh sẽ phát suốt nửa giờ, chờ tới lúc hắn sắp ngủ...

Chợt thoáng nghe được một tiếng cười.

Chỉ là một tiếng cười khẽ, hoàn toàn không có gì khác, lại dường như xuyên qua tai của hắn, một đường truyền từ tuỷ não đến tận trong xương.

Con ngươi của Ngô Căn co lại, cảm giác vui vẻ giống như bị điện giật làm cho ngay cả đầu ngón chân của hắn không kìm chế nổi mà co lại. Dường như từ lúc chào đời tới bây giờ, đây là lần đầu hắn có được trải nghiệm kỳ diệu như vậy. Mắt hắn nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại.

Rất nhanh, tiếng của Ly Đường phát ra, mang theo chút quyến rũ lại hàm xúc: "Sắc đẹp trên thế gian đều phải quỳ trên giường của tôi."

Chỉ có một câu.

Cuối cùng làm Ngô Căn phải châm điếu thuốc đầu tiên trong cuộc đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau