Thế Thân Làm Ruộng Nuôi Heo
Chương 29: Thiếu gia giả ăn chơi trác tángĐộc dược
Vụ án của Lữ Lâm Dã có sức ảnh hưởng thật sự quá lớn, mọi người đã bắt đầu hoạt động cầu phúc tự phát cho người bị hại chết thảm, hơn nữa kêu gọi Lữ Lâm Dã mau chóng chấp hành án tử hình. Đồng thời, mọi người cũng triển khai thảo phạt Lục Minh Tư, tuy cảnh sát còn chưa cấp ra chứng cứ xác thực, nhưng các võng hữu luôn không ngại phỏng đoán tình huống tồi tệ nhất với người khác.
Do bị Lục Minh Tư ảnh hưởng, Lục gia cũng bị chỉ trích cùng, hơn nữa lúc trước Lục Minh Tư gây chuyện đâm người trọng thương, hiện giờ nằm ở bệnh viện vậy mà còn có thể tiếp tục dẫn đường người khác gϊếŧ hại Lục Úy Lam, sung sức như vậy làm quái gì có bệnh với cả tự tử nữa. Các võng hữu châm chọc ‘có tiền thật tốt’, đồng thời cũng bắt đầu điên cuồng @Các Bộ liên quan tiến hành điều tra Lục gia.
Đối mặt với tình huống này, cho dù là Lục gia cũng có chút sợ, nhưng trong hoàn cảnh như vậy mà Lục gia còn chuẩn bị đâu vào đấy cho tiệc sinh nhật của Lục Úy Lam và Lục Minh Tư. Hành động như vậy khiến người xem cảm thấy không hiểu, cũng đưa tới rất nhiều suy đoán, có người nói Lục gia đang cầu hòa với Lục Úy Lam, có người nói Lục gia không sợ hãi dư luận.
Nhưng mấy chuyện đó cũng không ảnh hưởng chút nào đến Tiểu Thất đang nghiêm túc học tập, rốt cuộc thì lý tưởng của cậu cũng chỉ có đi học, nghỉ dưỡng, nuôi heo, đi học, nghỉ dưỡng, nuôi heo, sinh hoạt vô cùng vui sướng. Nhưng cuối tuần này Tiểu Thất không định đi về khu du lịch khu nữa, cậu muốn vây xem trận chung kết toàn quốc của ca ca.
Thứ sáu khi tan học, Tiểu Thất đeo cặp sách đã chuẩn bị đầy đủ đi tới căn cứ SGL theo ước hẹn, Túc Minh Ca đã nói với SGL về việc này, ấn tượng của huấn luyện viên Văn Yến đối với Lục Úy Lam cũng không tồi nên liền đồng ý mang theo Lục Úy Lam đến sân thi đấu. Còn các thành viên khác của SGL tất nhiên là sôi nổi hoan hô nói có linh vật cùng, trận chung kết lần này chắc chắn không tồi!
Nhưng Lục Úy Lam lại không nghĩ tới khi cậu đến trước cửa căn cứ SGL thấy được Lục Minh Tư. Lục Minh Tư che kín mít, mang mũ lưỡi trai và kính râm đang ngăn đón Túc Minh Ca như nôn nóng muốn nói gì đó.
Tiểu Thất cảm thấy kỳ quái, Lục Minh Tư vậy mà lại chạy ra khỏi bệnh viện, không sợ bị người phát hiện cử báo, sau đó trực tiếp bị chú cảnh sát bắt vào trong ngục giam sao? Đây thật sự không giống phong cách làm việc của Lục Minh Tư lắm, chẳng lẽ cảnh sát đã tìm được chứng cứ xác thực chứng minh Lục Minh Tư có liên hệ với Lữ Lâm Dã? Lục Minh Tư vì thế nên mới nóng nảy?
“Em trai sao lại mang cặp to thế? Nãy anh thấy đội trưởng đã mang luôn quần áo của em rồi mà?” Đội viên SGL rất xa đã phát hiện ra Tiểu Thất, nhiệt tình chào hỏi.
Tiểu Thất vui sướng bước chân qua, “Em mang theo đồ ăn ngon á.” Đi ra ngoài có hai ngày thôi, nếu nhiều hơn thì cậu đã đem trăm cây que cay theo rồi.
Lục Minh Tư nhìn thấy Tiểu Thất cũng không nói gì, vẫn chấp nhất túm chặt Túc Minh Ca như cũ. Túc Minh Ca lại tránh khỏi tay gã, dùng ngữ khí việc công xử theo phép công nói, “Đừng nghĩ nhiều, hổ dữ không ăn thịt con. Lục gia sẽ không làm gì đâu, cậu cũng nhanh trở về bệnh viện đi.”
Lục Minh Tư trơ mắt mà nhìn đôi tay bao dung kia dần rời xa mình, sau đó đến bên người Lục Úy Lam, thân mật xoa xoa đầu tóc xanh dương của Lục Úy Lam, “Sao lại mang nhiều đồ thế này?”
“Anh ơi, em lại phát hiện thêm hai vị que cay ăn siêu ngon, lát nữa cho anh một cái!” Lục Úy Lam cười cong đôi mắt như trăng non.
Nhìn cảnh tượng ấm áp trước mắt, Lục Minh Tư trong lòng sụp đổ, lớn tiếng mở miệng, “Hắn không ăn cay!” Gã nhớ rõ khi Túc Minh Ca nấu ăn, gọi món ăn hay mua đồ vật cũng chưa bao giờ ăn cay.
Tiểu Thất nghe xong ngửa đầu nhìn về phía Túc Minh Ca. Không ăn cay? Vậy sao mỗi lần có cơ hội đều đoạt que cay của cậu chứ?
Túc Minh Ca xấu hổ ho khan một tiếng, lỗ tai hơi hơi phiếm hồng, “Có ăn, có ăn mà.”
Tiểu Thất thu hồi ánh mắt hoài nghi của mình, lựa chọn tin tưởng ca ca mùi cải thìa. Ủa nhưng mà sao mùi cải thìa trong không khí hình như càng nồng hơn vậy?
Nhìn Túc Minh Ca xấu hổ, Lục Minh Tư sửng sốt hồi lâu. Lúc gã còn đang ngây người hết sức, mọi người SGL đã lên xe buýt, rời khỏi căn cứ.
Mãi đến khi chung quanh chỉ còn một mình gã, Lục Minh Tư mới bừng tỉnh như đã nghĩ thông suốt gì đấy, sau đó bất lực ngồi xổm trên mặt đất khóc lên. Gã đã thật sự trở thành một kẻ lẻ loi không chốn dựa ở thế giới này.
Một tiếng trước, gã nằm trên giường của bệnh viện, bác sĩ đến đưa thuốc cho gã. Lục Minh Tư thấy được một lọ thuốc vô cùng quen mắt, gã nhớ rõ đoạn thời gian mình bị bệnh nặng vàođời trước vẫn luôn uống loại thuốc này. Nhưng đời trước gã bị ung thư, bác sĩ nói đó là thuốc chống ung thư mới nghiên cứu phát minh ra được, đời này gã chỉ đi rửa ruột mà thôi, thậm chí bệnh viện cũng đã cho xuất viện rồi, vì sao còn phải dùng loại thuốc này chứ?
Ý thức được có vấn đề gì đó, Lục Minh Tư tất nhiên không trực tiếp hỏi bác sĩ mà lén nhớ kỹ bao bì, nhưng lại không tìm ra tên thuốc trên đó. Sau khi bác sĩ rời đi, gã dùng di động mới mua tiến hành tìm tòi, tra xét hồi lâu theo phán đoán của mình, rốt cuộc tìm được một ít tin tức liên quan nên đi vào một góc xó xỉnh mở ra xem. Trong nháy mắt, bốn chữ thuốc độc mãn tính lập tức đập vào mắt gã, đến khi xem xong toàn bộ thì cả người gã đều lạnh như băng.
Cuối cùng gã cũng hiểu vì sao mấy ngày nay Lục Hiếu Chi chẳng quan tâm đến gã, cũng hiểu ra biện pháp giải quyết vấn đề đổi mệnh của Lục Hiếu Chi, đó chính là gϊếŧ chết gã. Đời này gã vẫn luôn kiểm tra sức khoẻ định kỳ, không có phát hiện điềm báo ung thư gì cả, vậy nên cái gọi là ung thư vào đời trước chỉ sợ cũng là giả!
Dưới cơn khủng hoảng khủng khiếp, Lục Minh Tư trốn ra bệnh viện, lại phát hiện mình không chỗ để đi, mãi đến khi nghe thấy người qua đường thảo luận trận chung kết của SGL liền tới tìm Túc Minh Ca, kết quả Túc Minh Ca căn bản không tin gax, thậm chí dùng ánh mắt tràn ngập hoài nghi nhìn gã như như thể đang nhìn một kẻ điên.
Khóc hồi lâu, Lục Minh Tư đột nhiên lại bắt đầu cười, “Túc Minh Ca, không phải anh không tin tôi à? Vậy anh cứ chờ đi, người Lục Hiếu Chi muốn gϊếŧ chắc chắn không phải chỉ có một mình tôi đâu!”
Đời trước sau khi Ninh Hinh Thần tự sát, Ninh Tân Vân vì báo thù cho em gái mà đâm Lục Úy Lam mười mấy nhát, sau khi Lục Úy Lam bị đưa đến bệnh viện cấp cứu năm giờ thì tình huống đã ổn định, nhưng lúc sau Lục Úy Lam hình như bắt đầu khắc khẩu với Lục Hiếu Chi rồi tái phát bệnh lại. Thậm chí cuối cùng, Lục gia trực tiếp đưa Lục Úy Lam trở về Lục gia, bởi vì bệnh viện nói đã không còn cách nào cứu chữa nữa, tâm nguyện cuối cùng của Lục Úy Lam là được chết ở nhà của mình.
Lúc ấy gã chỉ cảm thấy khoái ý và ghê tởm, bởi vì gã không muốn Lục Úy Lam chết ở biệt thự Lục gia, hiện tại ngẫm lại, có lẽ có rất nhiều sự tình mà gã chưa biết tới, ví dụ như như đời trước vết thương đã ổn định của Lục Úy Lam lúc sau thật sự lại tái phát à? Hoặc là nguyện vọng cuối cùng của Lục Úy Lam thật là chết ở biệt thự Lục gia sao? Lục Úy Lam có thật sự vì bị dao đâm mà chết hay không?
Nghĩ đến đây, Lục Minh Tư nhếch miệng cười cười, gã lau khô nước mắt, làm bộ như chưa có chuyện gì xảy ra cả, lặng lẽ quay trở về bệnh viện. Cho dù là người Lục gia, Lục Úy Lam, hay là Túc Minh Ca đều chết hết đi, còn gã nhất định sẽ sống đến cuối cùng.
Một lần nữa dán lại kim tiêm, điều chỉnh chăn gối rồi rót tất cả nước thuốc vào bình nước khoáng đã chuẩn bị tốt, cũng may thuốc này không màu nên xử lý cũng không quá khó. Ít nhất trước lúc sinh nhật tháng sau kết thúc, gã sẽ sống thật tốt, sau đó xem Lục gia cả đời này làm thế nào để gϊếŧ chết Lục Úy Lam.
Tuy rằng kỳ nghỉ này không được nuôi heo nhưng Tiểu Thất vẫn vô cùng vui sướng như cũ, cậu quang minh chính đại ngồi ở thính phòng, cùng fans gân cổ lên cổ vũ ca ca cố lên, lúc ca ca điều khiển nhân vật trong trò chơi đại sát tứ phương thì cao giọng hò hét, lúc thì hưng phấn quơ chân múa tay, khi SGL giànhđược thắng lợi cuối cùng thì kích động cùng các fan ôm thành một đống.
SGL thi đấu dị thường thuận lợi, lúc các tuyển thủ SGL giơ cúp nói cảm nghĩ khi đoạt giải, mỗi người đều trêu chọc nói sở dĩ thuận lợi như vậy là bởi vì bọn họ lần này dẫn theo linh vật đến tận đây. Chuyện Lục Úy Lam là linh vật chiến đội SGL cứ như vậy được định đoạt rồi, mà SGL tháng sau sẽ tái xuất trước mặt công chúng.
Trên đường về, Tiểu Thất còn hưng phấn không thôi, thậm chí hứng khởi nói mình cũng muốn theo ca ca học chơi trò chơi, mọi người SGL thấy vậy cũng thập phần cảm thấy hứng thú, không biết em trai của tuyển thủ thiên tài có phải cũng có thiên phú như thế không.
Bởi vậy một đoạn thời gian sau đó, mọi người SGL đều tận sức bồi dưỡng Tiểu Thất chơi. Mà khiến bọn họ cảm kinh hỉ chính là, thiên phú chơi game của Lục Úy Lam cũng kém hơn Túc Minh Ca chút nào, thậm chí về tốc độ phản ứng, Lục Úy Lam càng tốt hơn.
Thiên phú như vậy lập tức khiến huấn luyện viên Văn Yến động lòng muốn bồi dưỡng, kết quả chưa đến một ngày, ý tưởng liền ngay lập tức bị vứt bỏ. Nguyên nhân cũng không phải tại hắn, Lục Úy Lam cho dù ở trong trò chơi cũng phát huy đầy đủ sở thích và sở trường đặc biệt của mình, đó chính là trồng rau và nuôi heo. Thậm chí thường xuyên đang đánh người thì đột nhiên mất tích, tìm một hồi lại thấy người nhân vật của Lục Úy Lam đã một thân đầy bùn đất cây cỏ. Tuy rằng như thế, Văn Yến cuối cùng vẫn khai phá một công năng khác của Tiểu Thất, đó chính là bồi luyện. Dưới tình huống một chọi một, Tiểu Thất có thể nói là đứng đầu, chỉ cần trong bối cảnh không có đất và cây cỏ thì cậu thường xuyên ngược đội viên SGL đến mức tìm không thấy đường về, mọi người SGL tiếng oán than long trời dậy đất, Văn Yến lại lấy mỹ danh rằng là huấn luyện đặc thù cho bọn họ.
Cứ như vậy, Tiểu Thất bắt đầu quy luật đi học, nuôi heo, bồi luyện sinh hoạt. Sinh hoạt vui sướng liên tục đến khi 6362 nhắc nhở cậu, cột mốc cốt truyện tiệc sinh nhật đã tới, mà một giây sau đó, cậu đã nhận được cuộc gọi từ Trình Nhiên mời tham gia tiệc sinh nhật vào thứ bảy.
Bất tri bất giác, chuyện Lữ Lâm Dã đã qua gần một tháng, Lục Minh Tư lại khám ra bị bệnh ung thư, sống không quá ba tháng. Các võng hữu thổn thức một mảnh, nhưng cũng có không ít người phun tào, đại khái dây chính là báo ứng trong truyền thuyết.
Có lẽ biết được thời gian còn lại của mình cũng nhiều, Lục Minh Tư cũng không lăng xăng ngược xuôi, gã chỉ gửi lời xin lỗi thành khẩn với mọi người, cũng mời Lục Úy Lam tham gia tiệc sinh nhật lần đầu tiên của gã ở Lục gia, cũng là lần sinh nhật cuối cùng.
【6362, vai chính sắp chết rồi kìa, chuyện xưa này thật là bi kịch. 】 Tiểu Thất nghi hoặc mở miệng.
6362 cũng ngây ngốc, tại sao bất tri bất giác cốt truyện đã phát triển thành bộ dáng mà nó không còn quen biết nữa vậy hả. 【 Chúng ta cũng có làm gì đâu sao thế giới đã biến thành dạng này rồi? 】
Một người một hệ thống hai mặt nhìn nhau, cuối cùng nhất trí cho rằng thế giới tự mình đột biến, không liên quan gì đến bọn họ cả, bọn họ chỉ cần đi theo cốt truyện là được.
Trên mạng rất mau đã xuất hiện không ít người khuyên Lục Úy Lam đừng nói lời quá máu lạnh, thậm chí còn khuyên đừng nên nói nặng với người sắp chết nữa.
Lục gia cũng đúng lúc ra tiếng cho thấy tôn trọng lựa chọn của Lục Úy Lam, sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, bất luận Lục Úy Lam lựa chọn ở lại Lục gia hay là rời đi, Lục gia đều sẽ tặng cho một khoảng tài sản nhất định, tỏ vẻ cảm tạ Túc gia đã dưỡng dục Lục Minh Tư.
Danh tiếng liên tục nhiều ngày trượt xuống của Lục gia rốt cuộc cũng hơi giảm xóc.
Đối mặt với cục diện như vậy, không ít người chạy đến trang chủ Lục Úy Lam nhắn lại, tỏ vẻ hy vọng cậu tham gia tiệc sinh nhật, hoàn thành di nguyện của Lục Minh Tư. Kết quả không ngờ tới, Lục Úy Lam còn chưa nói gì đã bị fan của SGL điên cuồng diss.
“Hoàn thành di nguyện cái *** mày, Lục Minh Tư cũng không phải con trai của linh vật nhà chúng tôi! Hắn chết không nhắm mắt thì liên quan gì đến linh vật nhà chúng tôi chứ!”
“Ở đó mà lo chuyện nhà người ta, có phải nhà cậu có mình cậu thừa ra nên mới nhàn như thế à?”
“Không cho, linh vật còn phải bồi SGL tái xuất thế giới mà!”
Luận về việc cãi nhau, fan trò chơi có khi nào thua đâu, đánh đám võng hữu đang lải nhải triển lãm phẩm cách thiện lương của mình đến rơi rớt tan tác, chạy trối chết.
Tiểu Thất chỉ vào màn hình máy tính nói với 6362, 【 Nhìn thấy không! Đây là fan của ca ca, thật lợi hại! 】
6362, 【…… Nếu tôi nhìn không nhầm thì những người này kỳ thật gọi là fan não tàn thôi mà! 】
Nghe thấy lời này, Tiểu Thất bình tĩnh sửa miệng, 【 Nhìn thấy không! Đây là fan não tàn của ca ca, thật lợi hại! 】
6362, “……” Quyết định không đàm luận bất luận đề tài gì về ca ca với cùng ký chủ nữa, bởi vì bàn cũng như không.
Do bị Lục Minh Tư ảnh hưởng, Lục gia cũng bị chỉ trích cùng, hơn nữa lúc trước Lục Minh Tư gây chuyện đâm người trọng thương, hiện giờ nằm ở bệnh viện vậy mà còn có thể tiếp tục dẫn đường người khác gϊếŧ hại Lục Úy Lam, sung sức như vậy làm quái gì có bệnh với cả tự tử nữa. Các võng hữu châm chọc ‘có tiền thật tốt’, đồng thời cũng bắt đầu điên cuồng @Các Bộ liên quan tiến hành điều tra Lục gia.
Đối mặt với tình huống này, cho dù là Lục gia cũng có chút sợ, nhưng trong hoàn cảnh như vậy mà Lục gia còn chuẩn bị đâu vào đấy cho tiệc sinh nhật của Lục Úy Lam và Lục Minh Tư. Hành động như vậy khiến người xem cảm thấy không hiểu, cũng đưa tới rất nhiều suy đoán, có người nói Lục gia đang cầu hòa với Lục Úy Lam, có người nói Lục gia không sợ hãi dư luận.
Nhưng mấy chuyện đó cũng không ảnh hưởng chút nào đến Tiểu Thất đang nghiêm túc học tập, rốt cuộc thì lý tưởng của cậu cũng chỉ có đi học, nghỉ dưỡng, nuôi heo, đi học, nghỉ dưỡng, nuôi heo, sinh hoạt vô cùng vui sướng. Nhưng cuối tuần này Tiểu Thất không định đi về khu du lịch khu nữa, cậu muốn vây xem trận chung kết toàn quốc của ca ca.
Thứ sáu khi tan học, Tiểu Thất đeo cặp sách đã chuẩn bị đầy đủ đi tới căn cứ SGL theo ước hẹn, Túc Minh Ca đã nói với SGL về việc này, ấn tượng của huấn luyện viên Văn Yến đối với Lục Úy Lam cũng không tồi nên liền đồng ý mang theo Lục Úy Lam đến sân thi đấu. Còn các thành viên khác của SGL tất nhiên là sôi nổi hoan hô nói có linh vật cùng, trận chung kết lần này chắc chắn không tồi!
Nhưng Lục Úy Lam lại không nghĩ tới khi cậu đến trước cửa căn cứ SGL thấy được Lục Minh Tư. Lục Minh Tư che kín mít, mang mũ lưỡi trai và kính râm đang ngăn đón Túc Minh Ca như nôn nóng muốn nói gì đó.
Tiểu Thất cảm thấy kỳ quái, Lục Minh Tư vậy mà lại chạy ra khỏi bệnh viện, không sợ bị người phát hiện cử báo, sau đó trực tiếp bị chú cảnh sát bắt vào trong ngục giam sao? Đây thật sự không giống phong cách làm việc của Lục Minh Tư lắm, chẳng lẽ cảnh sát đã tìm được chứng cứ xác thực chứng minh Lục Minh Tư có liên hệ với Lữ Lâm Dã? Lục Minh Tư vì thế nên mới nóng nảy?
“Em trai sao lại mang cặp to thế? Nãy anh thấy đội trưởng đã mang luôn quần áo của em rồi mà?” Đội viên SGL rất xa đã phát hiện ra Tiểu Thất, nhiệt tình chào hỏi.
Tiểu Thất vui sướng bước chân qua, “Em mang theo đồ ăn ngon á.” Đi ra ngoài có hai ngày thôi, nếu nhiều hơn thì cậu đã đem trăm cây que cay theo rồi.
Lục Minh Tư nhìn thấy Tiểu Thất cũng không nói gì, vẫn chấp nhất túm chặt Túc Minh Ca như cũ. Túc Minh Ca lại tránh khỏi tay gã, dùng ngữ khí việc công xử theo phép công nói, “Đừng nghĩ nhiều, hổ dữ không ăn thịt con. Lục gia sẽ không làm gì đâu, cậu cũng nhanh trở về bệnh viện đi.”
Lục Minh Tư trơ mắt mà nhìn đôi tay bao dung kia dần rời xa mình, sau đó đến bên người Lục Úy Lam, thân mật xoa xoa đầu tóc xanh dương của Lục Úy Lam, “Sao lại mang nhiều đồ thế này?”
“Anh ơi, em lại phát hiện thêm hai vị que cay ăn siêu ngon, lát nữa cho anh một cái!” Lục Úy Lam cười cong đôi mắt như trăng non.
Nhìn cảnh tượng ấm áp trước mắt, Lục Minh Tư trong lòng sụp đổ, lớn tiếng mở miệng, “Hắn không ăn cay!” Gã nhớ rõ khi Túc Minh Ca nấu ăn, gọi món ăn hay mua đồ vật cũng chưa bao giờ ăn cay.
Tiểu Thất nghe xong ngửa đầu nhìn về phía Túc Minh Ca. Không ăn cay? Vậy sao mỗi lần có cơ hội đều đoạt que cay của cậu chứ?
Túc Minh Ca xấu hổ ho khan một tiếng, lỗ tai hơi hơi phiếm hồng, “Có ăn, có ăn mà.”
Tiểu Thất thu hồi ánh mắt hoài nghi của mình, lựa chọn tin tưởng ca ca mùi cải thìa. Ủa nhưng mà sao mùi cải thìa trong không khí hình như càng nồng hơn vậy?
Nhìn Túc Minh Ca xấu hổ, Lục Minh Tư sửng sốt hồi lâu. Lúc gã còn đang ngây người hết sức, mọi người SGL đã lên xe buýt, rời khỏi căn cứ.
Mãi đến khi chung quanh chỉ còn một mình gã, Lục Minh Tư mới bừng tỉnh như đã nghĩ thông suốt gì đấy, sau đó bất lực ngồi xổm trên mặt đất khóc lên. Gã đã thật sự trở thành một kẻ lẻ loi không chốn dựa ở thế giới này.
Một tiếng trước, gã nằm trên giường của bệnh viện, bác sĩ đến đưa thuốc cho gã. Lục Minh Tư thấy được một lọ thuốc vô cùng quen mắt, gã nhớ rõ đoạn thời gian mình bị bệnh nặng vàođời trước vẫn luôn uống loại thuốc này. Nhưng đời trước gã bị ung thư, bác sĩ nói đó là thuốc chống ung thư mới nghiên cứu phát minh ra được, đời này gã chỉ đi rửa ruột mà thôi, thậm chí bệnh viện cũng đã cho xuất viện rồi, vì sao còn phải dùng loại thuốc này chứ?
Ý thức được có vấn đề gì đó, Lục Minh Tư tất nhiên không trực tiếp hỏi bác sĩ mà lén nhớ kỹ bao bì, nhưng lại không tìm ra tên thuốc trên đó. Sau khi bác sĩ rời đi, gã dùng di động mới mua tiến hành tìm tòi, tra xét hồi lâu theo phán đoán của mình, rốt cuộc tìm được một ít tin tức liên quan nên đi vào một góc xó xỉnh mở ra xem. Trong nháy mắt, bốn chữ thuốc độc mãn tính lập tức đập vào mắt gã, đến khi xem xong toàn bộ thì cả người gã đều lạnh như băng.
Cuối cùng gã cũng hiểu vì sao mấy ngày nay Lục Hiếu Chi chẳng quan tâm đến gã, cũng hiểu ra biện pháp giải quyết vấn đề đổi mệnh của Lục Hiếu Chi, đó chính là gϊếŧ chết gã. Đời này gã vẫn luôn kiểm tra sức khoẻ định kỳ, không có phát hiện điềm báo ung thư gì cả, vậy nên cái gọi là ung thư vào đời trước chỉ sợ cũng là giả!
Dưới cơn khủng hoảng khủng khiếp, Lục Minh Tư trốn ra bệnh viện, lại phát hiện mình không chỗ để đi, mãi đến khi nghe thấy người qua đường thảo luận trận chung kết của SGL liền tới tìm Túc Minh Ca, kết quả Túc Minh Ca căn bản không tin gax, thậm chí dùng ánh mắt tràn ngập hoài nghi nhìn gã như như thể đang nhìn một kẻ điên.
Khóc hồi lâu, Lục Minh Tư đột nhiên lại bắt đầu cười, “Túc Minh Ca, không phải anh không tin tôi à? Vậy anh cứ chờ đi, người Lục Hiếu Chi muốn gϊếŧ chắc chắn không phải chỉ có một mình tôi đâu!”
Đời trước sau khi Ninh Hinh Thần tự sát, Ninh Tân Vân vì báo thù cho em gái mà đâm Lục Úy Lam mười mấy nhát, sau khi Lục Úy Lam bị đưa đến bệnh viện cấp cứu năm giờ thì tình huống đã ổn định, nhưng lúc sau Lục Úy Lam hình như bắt đầu khắc khẩu với Lục Hiếu Chi rồi tái phát bệnh lại. Thậm chí cuối cùng, Lục gia trực tiếp đưa Lục Úy Lam trở về Lục gia, bởi vì bệnh viện nói đã không còn cách nào cứu chữa nữa, tâm nguyện cuối cùng của Lục Úy Lam là được chết ở nhà của mình.
Lúc ấy gã chỉ cảm thấy khoái ý và ghê tởm, bởi vì gã không muốn Lục Úy Lam chết ở biệt thự Lục gia, hiện tại ngẫm lại, có lẽ có rất nhiều sự tình mà gã chưa biết tới, ví dụ như như đời trước vết thương đã ổn định của Lục Úy Lam lúc sau thật sự lại tái phát à? Hoặc là nguyện vọng cuối cùng của Lục Úy Lam thật là chết ở biệt thự Lục gia sao? Lục Úy Lam có thật sự vì bị dao đâm mà chết hay không?
Nghĩ đến đây, Lục Minh Tư nhếch miệng cười cười, gã lau khô nước mắt, làm bộ như chưa có chuyện gì xảy ra cả, lặng lẽ quay trở về bệnh viện. Cho dù là người Lục gia, Lục Úy Lam, hay là Túc Minh Ca đều chết hết đi, còn gã nhất định sẽ sống đến cuối cùng.
Một lần nữa dán lại kim tiêm, điều chỉnh chăn gối rồi rót tất cả nước thuốc vào bình nước khoáng đã chuẩn bị tốt, cũng may thuốc này không màu nên xử lý cũng không quá khó. Ít nhất trước lúc sinh nhật tháng sau kết thúc, gã sẽ sống thật tốt, sau đó xem Lục gia cả đời này làm thế nào để gϊếŧ chết Lục Úy Lam.
Tuy rằng kỳ nghỉ này không được nuôi heo nhưng Tiểu Thất vẫn vô cùng vui sướng như cũ, cậu quang minh chính đại ngồi ở thính phòng, cùng fans gân cổ lên cổ vũ ca ca cố lên, lúc ca ca điều khiển nhân vật trong trò chơi đại sát tứ phương thì cao giọng hò hét, lúc thì hưng phấn quơ chân múa tay, khi SGL giànhđược thắng lợi cuối cùng thì kích động cùng các fan ôm thành một đống.
SGL thi đấu dị thường thuận lợi, lúc các tuyển thủ SGL giơ cúp nói cảm nghĩ khi đoạt giải, mỗi người đều trêu chọc nói sở dĩ thuận lợi như vậy là bởi vì bọn họ lần này dẫn theo linh vật đến tận đây. Chuyện Lục Úy Lam là linh vật chiến đội SGL cứ như vậy được định đoạt rồi, mà SGL tháng sau sẽ tái xuất trước mặt công chúng.
Trên đường về, Tiểu Thất còn hưng phấn không thôi, thậm chí hứng khởi nói mình cũng muốn theo ca ca học chơi trò chơi, mọi người SGL thấy vậy cũng thập phần cảm thấy hứng thú, không biết em trai của tuyển thủ thiên tài có phải cũng có thiên phú như thế không.
Bởi vậy một đoạn thời gian sau đó, mọi người SGL đều tận sức bồi dưỡng Tiểu Thất chơi. Mà khiến bọn họ cảm kinh hỉ chính là, thiên phú chơi game của Lục Úy Lam cũng kém hơn Túc Minh Ca chút nào, thậm chí về tốc độ phản ứng, Lục Úy Lam càng tốt hơn.
Thiên phú như vậy lập tức khiến huấn luyện viên Văn Yến động lòng muốn bồi dưỡng, kết quả chưa đến một ngày, ý tưởng liền ngay lập tức bị vứt bỏ. Nguyên nhân cũng không phải tại hắn, Lục Úy Lam cho dù ở trong trò chơi cũng phát huy đầy đủ sở thích và sở trường đặc biệt của mình, đó chính là trồng rau và nuôi heo. Thậm chí thường xuyên đang đánh người thì đột nhiên mất tích, tìm một hồi lại thấy người nhân vật của Lục Úy Lam đã một thân đầy bùn đất cây cỏ. Tuy rằng như thế, Văn Yến cuối cùng vẫn khai phá một công năng khác của Tiểu Thất, đó chính là bồi luyện. Dưới tình huống một chọi một, Tiểu Thất có thể nói là đứng đầu, chỉ cần trong bối cảnh không có đất và cây cỏ thì cậu thường xuyên ngược đội viên SGL đến mức tìm không thấy đường về, mọi người SGL tiếng oán than long trời dậy đất, Văn Yến lại lấy mỹ danh rằng là huấn luyện đặc thù cho bọn họ.
Cứ như vậy, Tiểu Thất bắt đầu quy luật đi học, nuôi heo, bồi luyện sinh hoạt. Sinh hoạt vui sướng liên tục đến khi 6362 nhắc nhở cậu, cột mốc cốt truyện tiệc sinh nhật đã tới, mà một giây sau đó, cậu đã nhận được cuộc gọi từ Trình Nhiên mời tham gia tiệc sinh nhật vào thứ bảy.
Bất tri bất giác, chuyện Lữ Lâm Dã đã qua gần một tháng, Lục Minh Tư lại khám ra bị bệnh ung thư, sống không quá ba tháng. Các võng hữu thổn thức một mảnh, nhưng cũng có không ít người phun tào, đại khái dây chính là báo ứng trong truyền thuyết.
Có lẽ biết được thời gian còn lại của mình cũng nhiều, Lục Minh Tư cũng không lăng xăng ngược xuôi, gã chỉ gửi lời xin lỗi thành khẩn với mọi người, cũng mời Lục Úy Lam tham gia tiệc sinh nhật lần đầu tiên của gã ở Lục gia, cũng là lần sinh nhật cuối cùng.
【6362, vai chính sắp chết rồi kìa, chuyện xưa này thật là bi kịch. 】 Tiểu Thất nghi hoặc mở miệng.
6362 cũng ngây ngốc, tại sao bất tri bất giác cốt truyện đã phát triển thành bộ dáng mà nó không còn quen biết nữa vậy hả. 【 Chúng ta cũng có làm gì đâu sao thế giới đã biến thành dạng này rồi? 】
Một người một hệ thống hai mặt nhìn nhau, cuối cùng nhất trí cho rằng thế giới tự mình đột biến, không liên quan gì đến bọn họ cả, bọn họ chỉ cần đi theo cốt truyện là được.
Trên mạng rất mau đã xuất hiện không ít người khuyên Lục Úy Lam đừng nói lời quá máu lạnh, thậm chí còn khuyên đừng nên nói nặng với người sắp chết nữa.
Lục gia cũng đúng lúc ra tiếng cho thấy tôn trọng lựa chọn của Lục Úy Lam, sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, bất luận Lục Úy Lam lựa chọn ở lại Lục gia hay là rời đi, Lục gia đều sẽ tặng cho một khoảng tài sản nhất định, tỏ vẻ cảm tạ Túc gia đã dưỡng dục Lục Minh Tư.
Danh tiếng liên tục nhiều ngày trượt xuống của Lục gia rốt cuộc cũng hơi giảm xóc.
Đối mặt với cục diện như vậy, không ít người chạy đến trang chủ Lục Úy Lam nhắn lại, tỏ vẻ hy vọng cậu tham gia tiệc sinh nhật, hoàn thành di nguyện của Lục Minh Tư. Kết quả không ngờ tới, Lục Úy Lam còn chưa nói gì đã bị fan của SGL điên cuồng diss.
“Hoàn thành di nguyện cái *** mày, Lục Minh Tư cũng không phải con trai của linh vật nhà chúng tôi! Hắn chết không nhắm mắt thì liên quan gì đến linh vật nhà chúng tôi chứ!”
“Ở đó mà lo chuyện nhà người ta, có phải nhà cậu có mình cậu thừa ra nên mới nhàn như thế à?”
“Không cho, linh vật còn phải bồi SGL tái xuất thế giới mà!”
Luận về việc cãi nhau, fan trò chơi có khi nào thua đâu, đánh đám võng hữu đang lải nhải triển lãm phẩm cách thiện lương của mình đến rơi rớt tan tác, chạy trối chết.
Tiểu Thất chỉ vào màn hình máy tính nói với 6362, 【 Nhìn thấy không! Đây là fan của ca ca, thật lợi hại! 】
6362, 【…… Nếu tôi nhìn không nhầm thì những người này kỳ thật gọi là fan não tàn thôi mà! 】
Nghe thấy lời này, Tiểu Thất bình tĩnh sửa miệng, 【 Nhìn thấy không! Đây là fan não tàn của ca ca, thật lợi hại! 】
6362, “……” Quyết định không đàm luận bất luận đề tài gì về ca ca với cùng ký chủ nữa, bởi vì bàn cũng như không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất