Thế Thân Làm Ruộng Nuôi Heo

Chương 4: Thiếu gia giả ăn chơi trác tángĐậu bỉ

Trước Sau
Tình trạng sợ hãi của hệ thống cũng không kéo dài lắm, không phải vì nó đã quen với cái đám quần ma loạn vũ ngoài cửa sổ kia, mà là vì ký chủ nó đã nghênh đón một cột mốc mới trong cốt truyện. Tư thái kiêu ngạo của Lục Úy Lam ở cổng trường nổi như cồn trên mạng, hơn nữa còn có một đám người ở phía dưới kể lại chuyện hào môn ẵm sai con trai, kể tuồng sinh động như thật hấp dẫn một đám lớn quần chúng đến ăn dưa.

Cho dù có quen biết hay không, bọn họ đều đang đợi vở kịch hào môn này hạ màn, dựa vào túi da không tệ lắm của Lục Úy Lam và việc vai chính khác là Lục Minh Tư vẫn chưa xuất hiện nên hướng gió dư luận vẫn chưa hẳn là nghiêng sang bên nào cả.

Nhưng những người quen biết với Lục Úy Lam đều hiểu rõ, dựa theo tác phong hành sự trước giờ của Lục Úy Lam thì rất mau mọi chuyện sẽ lộ về nguyên hình, cân bằng dư luận vi diệu hiện giờ cũng chỉ là tạm thời thôi.

6362 tạm thời áp chế sợ hãi mà thức tỉnh lương tâm nghề nghiệp, cũng không run lập cập nữa mà lải nhải an ủi ký chủ.

【 Đừng sợ, tôi tin tưởng kỹ thuật diễn của cậu, chỉ cần tiếp tục ăn chơi trác táng là rất mau liền có thể cùng Lục Minh Tư chính diện xung đột……】

Hệ thống có công năng che chắn cảm giác đau đớn, nhưng lại không có cách nào bảo vệ tinh thần ký chủ. 6362 sợ ký chủ mà mình thật vất vả trói định được lại không chịu nổi trận bạo lực internet và áp lực tinh thần sắp tới nên vội vàng trước tiên an ủi dự phòng.

6362 trong đầu blah blah nói không ngừng, Lục Úy Lam một tay chống cằm, tay khác linh hoạt xoay bút, ngẫu nhiên ngoan ngoãn trả lời một tiếng khiến 6362 yên tâm không ít.

Cùng với Lục Úy Lam nổi như cồn, còn có một người khác cũng nổi lên chính là anh trai ruột của Lục Úy Lam, Túc Minh Ca. Nguyên nhân thật ra cũng không phải tại anh, Túc Minh Ca là một game thủ, nói đúng hơn là một tuyển thủ game chuyên nghiệp đang trong giai đoạn thi đấu trong nước nên vẫn chìm nghỉm chả ai quan tâm, truyền thông lo lắng không biết làm sao để đột phá thì ai ngờ một phát nổi như cồn như trên trời giáng xuống vậy.

Vô số người điên cuồng @Túc Minh Ca, hỏi anh có biết em trai mình bị ôm nhầm không, càng có rất nhiều phóng viên như ruồi bọ ngửi được mùi mà vọt tới chỗ thi đấu, chỉ chờ cuộc thi kết thúc là lao đến phỏng vấn.

Túc Minh Ca hiện giờ còn đang ở sân thi đấu, chỉ có huấn luyện viên câu lạc bộ SGL là sốt ruột về việc nổi trên mạng, thiếu niên tóc xanh kia vừa liền biết rõ ràng là một kẻ phiền phức, hơn nữa hiện giờ trạng thái của chiến đội không tốt, có thể dự đoán được sắp tới sẽ có một cơn gió lốc internet đáng sợ như thế nào. Nhưng hắn sốt ruột cũng vô dụng, mà cũng không dám liên hệ Lục Úy Lam, cũng không biết Túc Minh Ca đối với em trai này sẽ có thái độ gì đây.

Không riêng gì Túc Minh Ca sắp phải tao ngộ một làn sóng lớn phóng viên, cũng có không ít phóng viên linh hoạt cơ trí thay đổi phương hướng đột phá khác, tìm được trường đại học của Lục Úy Lam nên lúc cậu vừa tan học bước đến cổng trường đã bị chắn ở cửa.

“Đồng học Lục Úy Lam, xin hỏi cậu có biết thân phận hiện tại của anh trai ruột mình sao?

“Trạng thái của SGL gần đây không tốt có phả có liên quan đến cậu không?”

“Nếu Túc Minh Ca vì vậy mà xuất ngũ thì cậu định giải quyết mối quan hệ giữa hai người như thế nào?

“……”

Đối mặt với một đống microphone, Lục Úy Lam chỉ nhẹ nhàng rũ mắt, có vẻ thập phần cao ngạo, “Tôi biết Túc Minh Ca, nhưng việc anh ấy có xuất ngũ hay không thì không liên quan đến tôi. Về sau tôi tốt nghiệp sẽ đi nuôi heo, lại thuận tiện nuôi anh trai luôn, chắc chắc sẽ không để anh ấy đói.”

Lời này vừa nói ra, hiện trường một mảnh yên tĩnh, các phóng viên sôi nổi há to miệng, hoài nghi có phải mình nghe lầm hay không. Cái gì mà sau khi tốt nghiệp sẽ đi nuôi heo, lại thuận tiện nuôi anh trai luôn? Câu lạc bộ SGL có liên quan gì đến nuôi heo hả??

“Còn vấn đề gì nữa không? Thời gian của bổn đại gia rất quý giá, mấy người đền bù nổi à?” Thấy các phóng viên không có phản ứng, Lục Úy Lam hơi ngửa đầu, tiếp tục cao ngạo nói.

Các phóng viên, “……” Đây là cái loại trung nhị gì vậy?

“Nếu không còn gì khác thì tôi đi trước đây. Dù sao từ cửa nhà đến phòng ngủ cũng phải tốn hết một giờ, ây da thật là mệt mỏi mà.”

Mọi người: ???

Đang lúc mọi người vẫn còn trợn mắt há hốc mồm, Lục Úy Lam nhẹ nhàng xuyên qua đám người rời đi.



【 Thế nào? Như vậy đã đủ kiêu ngạo chưa? 】 Sau khi đã rời xa đám người kia, Tiểu Thất cao hứng phấn chấn dò hỏi hệ thống.

6362 dè dặt nói, 【 Đúng là đủ kiêu ngạo, nhưng sao cảm giác cứ hơi quái quái chỗ nào ấy.】

【 Sao lại thế được? Tui đã tự học một khóa khẩn cấp về vở kịch hào môn đó, pháo hôi trong mấy bộ đó đều như vậy hết, nếu không thì tui cho cậu xem cho.】 Đối với việc này, Tiểu Thất thật ra vẫn tràn đầy tin tưởng.

Nhớ đến việc ký chủ vô cùng tận tâm tận lực học hỏi, hệ thống cuối cùng vẫn chần chờ mà đưa ra lời khẳng định, 【Cũng đúng, phim truyền hình đó nổi như vậy chắc là không có vấn đề gì đâu.】

Cứ như thế, Lục Úy Lam mỹ mãn lái xe từ bãi đỗ rời đi, hơn nữa cảm thấy sự nghiệp nuôi heo làm ruộng của mình cũng chính thức tiến thêm một bước rồi.

chính mình rốt cuộc hướng dưỡng heo làm ruộng bước ra chính thức một bước.

Đúng như mọi người lúc ban đầu đã dự đoán, Lục Úy Lam ở trên mạng liên tục nổi lên như lửa nóng, nhưng lại hơi khác với tưởng tượng của mọi người một chút, cả đám cư dân mạng đều bị sự trung nhị của Lục Úy Lam chấn động, thái độ ngược lại cũng không có lập tức chỉ trích bén nhọn, tại vì cái tên vừa nhìn liền biết đầu óc đơn giản này có thể có nổi ý xấu gì chứ?

Tiểu Thất ngồi ở trong xe lướt xem bình luận mới ra lò, không khỏi lộ ra biểu tình hoang mang,【 Ủa mà hệ thống, đậu bỉ nghĩa là sao á? 】

(*)Đậu bỉ [逗比] (ngôn ngữ mạng): từ lóng dùng để chỉ mấy người ngu ngơ, ngốc nghếch, ngu xuẩn.

Hệ thống trầm mặc một lát, 【Chẳng phải là trẻ em trí tuệ thiểu năng nhưng lại có lực hấp dẫn khó hiểu nào đó sao?】

【 Tui hông phải trẻ em đâu, chắc nó không có nghĩa này rồi. Vậy rốt cuộc đậu bỉ là gì?】

【 Là trẻ em thiểu năng trí tuệ, chắc chắn là đang nói cậu! 】

Tiểu Thất khinh miệt cười, 【 Cậu có biết tui bao nhiêu tuổi rồi không hả? 】

【 Hai mươi. 】6362 đương nhiên nói.

【 Đó là tuổi của Lục Úy Lam, còn tuổi tui khẳng định nhiều hơn không ít đâu, vậy nên chắc chắn không phải đang nói tui.】

【20,000 hay gì? 】6362 hiển nhiên cũng không tin lời Tiểu Thất.

Cuối cùng sau một hồi thảo luận kịch liệt, hai bên đạt thành nhất trí, xem nhẹ mấy chữ trẻ em trí tuệ thiểu năng mà quay sang tìm tòi nghĩa của từ đậu bỉ, sau đó song song lâm vào trầm mặc.

【Tui phải kể cho bọn họ chuyện xưa mới được! Chuyện xưa về một ốc sên có lý tưởng vĩ đại!】 Tiểu Thất tắt di động, hùng hổ nói.

6362 “……” Chuyện này có liên quan gì tới ốc sên hả??? Mấy người anh em trên mạng nói không sai, ký chủ của nó chắc chắn là đậu bỉ rồi.

Tiểu Thất trầm mặc một lát, rất mau đã bình tĩnh lại, 【Thôi, hình như lúc trước tui còn chưa kể xong chuyện xưa cho cậu, bây giờ kể luôn đi. 】

6362: Tui đã làm gì sai???



Cuối cùng với âm thanh lập cà lập cập quen thuộc, dấu chấm hỏi trên đầu hệ thống đã liên tục biến thành một dãy dấu chấm than.

Tuy rằng sự tình phát triển có chút quỷ dị, nhưng cũng may qua được cốt truyện, 6362 rất mau đã lành sẹo quên đau ai ngờ lại gặp quỷ lần nữa, nó vô cùng hoảng sợ vội vã tìm đồng nghiệp để hỏi, cuối cùng nhận được câu trả lời là có khả năng hệ thống đã bị ảnh hưởng từ ký chủ mà mình trói định.

Tuy rằng loại tình huống này rất hiếm thấy, nhưng trong lịch sử cũng đã từng tồn tại rồi, đồng sự an ủi 6362 để nó yên tâm hơn. Đây cũng xem như một loại tiến hóa mà, sau này nói không chừng 6362 sẽ xuyên qua thế giới thần quái, có mắt Âm Dương càng tiện dụng hơn không phải à?

Lời an ủi như vậy hiển nhiên không thể làm 6362 vui vẻ, cũng khiến cả người nó đê mê hơn không ít.

【Sao dạo này không nghe tiếng lập cập của cậu nữa vậy? Gặp chuyện gì phiền lòng sao?】 Là một ký chủ thiện giải nhân ý, Tiểu Thất tri kỷ dò hỏi.

Nhắc tới đến việc này 6362 liền muốn hỏng mất, 【 Tại sao mỗi tối trước khi ngủ cậu đều phải kể chuyện xưa cho tui hả?】

Tiểu Thất ôn nhu cười, 【 không cần cảm ơn đâu, kể chuyện trước khi ngủ để cậu có một giấc mơ thiệt đẹp á.】

【 Nghe xong chuyện xưa của cậu sao tôi có thể ngủ ngon mơ đẹp được chứ!】

【 Có chứ, dạo gần đây tui vẫn luôn mơ mấy giấc mộng đẹp mà 】 Đôi mắt Tiểu Thất tràn ngập ánh sáng vui vẻ, trại nuôi heo trong mơ của cậu đã từ từ phất lên rồi, heo con và cải trắng còn cung nhau nhảy mua, thịt heo cộng với dưa chua đều ngập tràn.

6362 cạn lời luôn rồi, nó còn có thể nói gì nữa đây, không lẽ thừa nhận mình nhát gan hả?

Nhưng cuối cùng nó cũng bối rối nói việc có Âm Dương nhãn cho Tiểu Thất.

【 Nhanh như vậy đã nhìn chán rồi hả? Tui còn tưởng cậu rất thích chứ, mỗi lần nhìn thấy là kích động lến mức kêu lập cập.】 Tiểu Thất tư thái vô cùng đơn giản tùy ý.

Hệ thống thở dài thật sâu, không muốn khắc khẩu với ký chủ khắc khẩu, đâu phải nó nói không muốn nhìn thấy cái đám yêu ma quỷ quái kia thì liền sẽ không thấy được chứ? Còn nữa, ai lại thích nhìn quỷ đâu!

Nhưng mà rất mau lúc lần nữa vào phòng học, hệ thống kinh ngạc phát hiện ngoài cửa sổ không có mấy thứ quái dị bò bò nữa, thậm chí hết một tiết học nó mới hậu tri hậu giác nhận ra mình thật sự nhìn không thấy cái đám kia nữa.

Hệ thống ngu ngơ nghi hoặc không biết có phải mình bị bug hay không, chợt ngẫm lại lời của Tiểu Thất buổi sáng tức khắc lại hơi kinh tủng. Chủ Thần có thể khống chế hệ thống là bởi vì Người tạo ra chúng nó, nhưng chưa từng nghe có ký chủ nào có thể tùy ý khống chế hệ thống cả…. Có lẽ thật sự chỉ là bug chăng?

【Oa, cậu không nhìn thấy thật đáng tiếc quá! Hôm nay ngoài cửa sổ có một chị gái vừa bò thì não đã rơi xuống đất kìa. Hai bàn tay gầy trơ xương kia còn đang hốt lên bỏ lại vào đầu nữa. 】

6362: “……” Đột nhiên phát hiện không nhìn thấy mà tưởng tượng thì càng khủng bố hơn..【 Ở đâu vậy!!! 】

【 Ở ngay trước mắt cậu đó. Kìa, tóc của chị ấy đang thổi qua. 】

【 lập cập lập cập……】

Lại lần nữa nghe thấy âm thanh run rẩy vang dội kia, Tiểu Thất lộ ra tươi cười vui mừng, xem ra hệ thống nhanh như thế đã khôi phục sức sống rồi, mình quả thật là quá săn sóc mà. Từ đó suy ra, anh trai và heo tất nhiên cũng có thể nuôi đến tung tăng nhảy nhót nha.

Thầy giáo trên bục giảng cũng thập phần vui mừng, không có gì cảm thấy thành tựu hơn là khiến lãng tử quay đầu. Cứ như vậy, không khí trong lớp học trở nên vô cùng hài hòa trước nay chưa từng có.

Đang ở câu lạc bộ SGL xem video quay người thiếu niên trung nhị kiêu ngạo kia, Túc Minh Ca đột nhiên hắt xì một cái thật mạnh, đồng đội xung qquanh lập tức nhìn anh bằng ánh mắt đồng tình. Đột nhiên lại có thêm đứa em trai rơi rớt đã không ngoan rồi mà còn trung như vậy, nghĩ bằng đầu ngón chân cũng có thể kết luận đây là một tên khiến người khác cực kỳ đau đầu mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau