Thế Thân Lựa Chọn Tu Vô Tình Đạo
Chương 16: Cậu Còn Chưa Tìm Được Sư Phụ
Không được, cậu nhất định không thể chết ở chỗ này, cậu còn chưa tìm được sư phụ nữa.
Thiếu niên cúi đầu, lấy từ trong cổ áo ra một chiếc cân màu trắng bạc, nắm chặt lấy nó, giống như đang nắm lấy cọng rơm cứu mạng duy nhất.
“Sư phụ muốn đi đâu?”
“Một nơi rất xa”
“Vậy con phải làm thế nào mới có thể tìm được sư phụ đây?”
“Vật này tên là “Chiếu Chúc”, nó chính là do linh tức của sư phụ biến thành, chỉ cần “Chiếu Chúc” vẫn còn thì hồn phách của sư phụ vẫn sẽ luôn tồn tại ở một góc nào đó trong tam giới, lặng thầm bảo vệ cho con. Đợi đến khi qua 300 năm sau, sau khi công đức của sư phụ đã viên mãn là sẽ có thể đầu thai chuyển kiếp, trở lại làm người. Khi đó, con cũng đã trưởng thành rồi”
Vào giây phút sinh tử này, giọng nói dịu dàng của sư phụ bỗng nhiên vang lên trong đầu cậu.
“Tiểu công tử, phải làm sao bây giờ, thuộc hạ sắp không thể chịu đựng được nữa rồi!”.
Linh Xu chịu áp lực nghìn cân, cắn răng gầm nhẹ, nhanh chóng đánh thức Chiêu Chiêu.
Chiêu Chiêu nhìn xung quanh một vòng, muốn tìm ra một vật nào đó có thể tạm thời ngăn chặn ma vật này, nhưng cả một rương trân bảo của cậu chỉ toàn pháp khí cấp thấp, mặc dù đẹp nhưng không dùng được, đối phó với yêu quái tầm thường thì được, còn yêu ma ở cấp bậc này thì đương nhiên là không đủ nhét kẽ răng.
“Tiểu công tử!”.
Linh Xu khó khăn chống đỡ, linh kiếm trong tay bỗng bị vỡ thành hai mảnh.
Cùng lúc đó, chiếc xe tiên vốn kiên cố không thể phá vỡ được đã giống như một đồ xứ rách nát, bị vỡ thành nhiều mảnh.
Yêu ma đã nóng lòng không chờ được nữa, cả người tràn ngập ma khí lao vào tấn công về phía Chiêu Chiêu – thật kỳ lạ, trên người vật nhỏ này, dường như là có một hương thơm vô cùng mỹ vị.
Yêu ma đã bị hấp dẫn rất lớn, liền lao về phía Chiêu Chiêu, nóng lòng muốn hút một ngụm tiên nguyên của cậu.
Mái tóc đen của thiếu niên rối tung, tuyết bào nhăn nhúm, bị ép đến phải lùi từng bước về phía sau, cho đến khi đã lùi đến góc của thùng xe, đã không thể lùi được nữa.
Yêu ma phát ra một nụ cười vui vẻ quái dị, tiến sát lại gần Chiêu Chiêu, tham lam ngửi hơi thở đặc trưng của đồng loại trên người cậu. Thật kỳ lạ, trên người một đệ tử tiên tộc, sao lại có thể có hơi thở của yêu ma.
Mặc kệ, ăn no bụng trước rồi tính sau.
Thân hình yêu ma lập tức biến thành to gấp đôi, muốn ăn trọn thiếu niên chỉ trong một ngụm. Thiếu niên này dù có thông minh đến đâu thì vẫn còn nhỏ tuổi, lần đầu tiên cận kệ với cái chết như thế, cơ thể theo bản năng không khống chế được mà run lên. Đôi mắt cũng bắt đầu ngấn nước mắt.
Thiếu niên cúi đầu, lấy từ trong cổ áo ra một chiếc cân màu trắng bạc, nắm chặt lấy nó, giống như đang nắm lấy cọng rơm cứu mạng duy nhất.
“Sư phụ muốn đi đâu?”
“Một nơi rất xa”
“Vậy con phải làm thế nào mới có thể tìm được sư phụ đây?”
“Vật này tên là “Chiếu Chúc”, nó chính là do linh tức của sư phụ biến thành, chỉ cần “Chiếu Chúc” vẫn còn thì hồn phách của sư phụ vẫn sẽ luôn tồn tại ở một góc nào đó trong tam giới, lặng thầm bảo vệ cho con. Đợi đến khi qua 300 năm sau, sau khi công đức của sư phụ đã viên mãn là sẽ có thể đầu thai chuyển kiếp, trở lại làm người. Khi đó, con cũng đã trưởng thành rồi”
Vào giây phút sinh tử này, giọng nói dịu dàng của sư phụ bỗng nhiên vang lên trong đầu cậu.
“Tiểu công tử, phải làm sao bây giờ, thuộc hạ sắp không thể chịu đựng được nữa rồi!”.
Linh Xu chịu áp lực nghìn cân, cắn răng gầm nhẹ, nhanh chóng đánh thức Chiêu Chiêu.
Chiêu Chiêu nhìn xung quanh một vòng, muốn tìm ra một vật nào đó có thể tạm thời ngăn chặn ma vật này, nhưng cả một rương trân bảo của cậu chỉ toàn pháp khí cấp thấp, mặc dù đẹp nhưng không dùng được, đối phó với yêu quái tầm thường thì được, còn yêu ma ở cấp bậc này thì đương nhiên là không đủ nhét kẽ răng.
“Tiểu công tử!”.
Linh Xu khó khăn chống đỡ, linh kiếm trong tay bỗng bị vỡ thành hai mảnh.
Cùng lúc đó, chiếc xe tiên vốn kiên cố không thể phá vỡ được đã giống như một đồ xứ rách nát, bị vỡ thành nhiều mảnh.
Yêu ma đã nóng lòng không chờ được nữa, cả người tràn ngập ma khí lao vào tấn công về phía Chiêu Chiêu – thật kỳ lạ, trên người vật nhỏ này, dường như là có một hương thơm vô cùng mỹ vị.
Yêu ma đã bị hấp dẫn rất lớn, liền lao về phía Chiêu Chiêu, nóng lòng muốn hút một ngụm tiên nguyên của cậu.
Mái tóc đen của thiếu niên rối tung, tuyết bào nhăn nhúm, bị ép đến phải lùi từng bước về phía sau, cho đến khi đã lùi đến góc của thùng xe, đã không thể lùi được nữa.
Yêu ma phát ra một nụ cười vui vẻ quái dị, tiến sát lại gần Chiêu Chiêu, tham lam ngửi hơi thở đặc trưng của đồng loại trên người cậu. Thật kỳ lạ, trên người một đệ tử tiên tộc, sao lại có thể có hơi thở của yêu ma.
Mặc kệ, ăn no bụng trước rồi tính sau.
Thân hình yêu ma lập tức biến thành to gấp đôi, muốn ăn trọn thiếu niên chỉ trong một ngụm. Thiếu niên này dù có thông minh đến đâu thì vẫn còn nhỏ tuổi, lần đầu tiên cận kệ với cái chết như thế, cơ thể theo bản năng không khống chế được mà run lên. Đôi mắt cũng bắt đầu ngấn nước mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất