Chương 102
"Xương Mân thiếu gia, phát hiện ra có hơn ba trăm hai mươi người mai phục ở ngoài Đoạn Nhai sơn trang, toàn bộ đã bị bọn thuộc hạ giải quyết rồi." - Tại rừng rậm bên ngoài Đoạn nhai sơn trang, Xương Mân đang nghe một đại hán bẩm báo tình hình.
.
"Khẳng định một người cũng không lộ chứ?" - Vẻ mặt Xương Mân chính là cực kỳ lạnh lùng cùng nghiêm nghị. (hảo suất nha!!! Mà suất tức là đẹp giai đó bà kon ^^)
,
"Dạ!" - Đại hán gật đầu.
.
"Sao rồi? Đệ đoán không sai chứ! Lý Tú Mãn quả nhiên đã gì người mai phục bên ngoài sơn trang, chờ chúng ta chui đầu vào." - Cơ Phạm đắc ý cười cười.
.
"Đệ rất thông minh, được chưa?" - Xương Mân xoa xoa đầu Cơ Phạm "Bất quá, Duẫn Hạo ca đã đi vào đó được một lúc rồi, sao không thấy có động tĩnh gì hết?"
.
"Việc này..."
.
"Xương Mân thiếu gia, thuộc hạ vừa lén vào sơn trang kiểm tra, nhưng không phát hiện được tung tích của Trang chủ. Bên trong đó ngoại trừ một ít hạ nhân cùng tỳ nữ ra, không hề có người nào khác!" - Một đại hán vội vã chạy tới bẩm báo với Xương Mân.
.
"Ngươi nói cái gì? Bên trong trang không có ai?" - Xương Mân mày kiếm chíu chặt lại.
.
Cơ Phạm đứng ở bên cạnh, bất chợp lóe lên một suy nghĩ, trong nháy mắt sắc mặt tái xanh.
.
"Xương Mân, sợ là chúng ta đã quên mất một chuyện!" - Thanh âm Cơ phạm có chút run rẩy "Lý Tú Mãn căn bản không đưa Tại Trung ca về Đoạn Nhai sơn trang, mà đã đưa đến một nơi nào khác rồi. Chỉ e hiện tại Duẫn Hạo ca cũng đã bị bí mật đưa đến đó. Hai huynh ấy đang gặp nguy hiểm!" - Cơ Phạm rõ ràng đã có chút hoảng loạn.
.
"Đừng hoảng sợ!" - Xương Mân giữ lấy vai Cơ Phạm "Cho dù hai huynh ấy đúng là không có ở trong trang, cũng không thể đi quá xa đây được đâu. Chúng ta vẫn luôn canh giữ bên ngoài, căn bản không thấy có bất cứ kẻ nào từ trong đó đi ra, như thế chỉ có một khả năng là họ đã được đưa ra ngoài thông qua mật đạo. Và như vậy có nghĩa hai người họ nhất định ở gần đây! Lý Tú Mãn muốn nắm trong tay toàn cục phải biết được động tĩnh trong sơn trang, do đó trong trang nhất định phải có kẻ ở lại mật báo, và kẻ đó đương nhiên biết bọn họ đang ở nơi nào!" (Không hổ là thiên tài ^^)
.
"Không sai!" - Cơ Phạm gật đầu, bình tĩnh trở lại "Hiện tại bên ngoài đã không còn thế lực uy hiếp chúng ta nữa, chúng ta nhanh vào trong trang tìm bắt kẻ đó rồi tra hỏi hắn thôi."
.
"Phân phó xuống phía dưới, bảo mọi người lặng lẽ vào sơn trang, vây bắt toàn bộ người trong đó, một người cũng không được để lọt! Ta chỉ cho thời gian một nén hương thôi, nhất định phải mau lên!" - Xương Mân ra lệnh.
.
"Vâng!"
.
Duẫn Hạo ca, Tại Trung ca! Hai người ngàn vạn lần không nên có việc gì!
.
Nhất định phải kiên nhẫn, chờ đệ!
.
"Khẳng định một người cũng không lộ chứ?" - Vẻ mặt Xương Mân chính là cực kỳ lạnh lùng cùng nghiêm nghị. (hảo suất nha!!! Mà suất tức là đẹp giai đó bà kon ^^)
,
"Dạ!" - Đại hán gật đầu.
.
"Sao rồi? Đệ đoán không sai chứ! Lý Tú Mãn quả nhiên đã gì người mai phục bên ngoài sơn trang, chờ chúng ta chui đầu vào." - Cơ Phạm đắc ý cười cười.
.
"Đệ rất thông minh, được chưa?" - Xương Mân xoa xoa đầu Cơ Phạm "Bất quá, Duẫn Hạo ca đã đi vào đó được một lúc rồi, sao không thấy có động tĩnh gì hết?"
.
"Việc này..."
.
"Xương Mân thiếu gia, thuộc hạ vừa lén vào sơn trang kiểm tra, nhưng không phát hiện được tung tích của Trang chủ. Bên trong đó ngoại trừ một ít hạ nhân cùng tỳ nữ ra, không hề có người nào khác!" - Một đại hán vội vã chạy tới bẩm báo với Xương Mân.
.
"Ngươi nói cái gì? Bên trong trang không có ai?" - Xương Mân mày kiếm chíu chặt lại.
.
Cơ Phạm đứng ở bên cạnh, bất chợp lóe lên một suy nghĩ, trong nháy mắt sắc mặt tái xanh.
.
"Xương Mân, sợ là chúng ta đã quên mất một chuyện!" - Thanh âm Cơ phạm có chút run rẩy "Lý Tú Mãn căn bản không đưa Tại Trung ca về Đoạn Nhai sơn trang, mà đã đưa đến một nơi nào khác rồi. Chỉ e hiện tại Duẫn Hạo ca cũng đã bị bí mật đưa đến đó. Hai huynh ấy đang gặp nguy hiểm!" - Cơ Phạm rõ ràng đã có chút hoảng loạn.
.
"Đừng hoảng sợ!" - Xương Mân giữ lấy vai Cơ Phạm "Cho dù hai huynh ấy đúng là không có ở trong trang, cũng không thể đi quá xa đây được đâu. Chúng ta vẫn luôn canh giữ bên ngoài, căn bản không thấy có bất cứ kẻ nào từ trong đó đi ra, như thế chỉ có một khả năng là họ đã được đưa ra ngoài thông qua mật đạo. Và như vậy có nghĩa hai người họ nhất định ở gần đây! Lý Tú Mãn muốn nắm trong tay toàn cục phải biết được động tĩnh trong sơn trang, do đó trong trang nhất định phải có kẻ ở lại mật báo, và kẻ đó đương nhiên biết bọn họ đang ở nơi nào!" (Không hổ là thiên tài ^^)
.
"Không sai!" - Cơ Phạm gật đầu, bình tĩnh trở lại "Hiện tại bên ngoài đã không còn thế lực uy hiếp chúng ta nữa, chúng ta nhanh vào trong trang tìm bắt kẻ đó rồi tra hỏi hắn thôi."
.
"Phân phó xuống phía dưới, bảo mọi người lặng lẽ vào sơn trang, vây bắt toàn bộ người trong đó, một người cũng không được để lọt! Ta chỉ cho thời gian một nén hương thôi, nhất định phải mau lên!" - Xương Mân ra lệnh.
.
"Vâng!"
.
Duẫn Hạo ca, Tại Trung ca! Hai người ngàn vạn lần không nên có việc gì!
.
Nhất định phải kiên nhẫn, chờ đệ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất