Chương 121
“Đại gia hảo! Lâu quá không được gặp mọi người trong chương trình Phu phu tương tính! Lần này người chủ trì tiết mục kiêm MC sẽ là ta – Thỏ tử SAMA!”
“Còn ta là phụ trợ MC – Tịnh! Lần đầu gặp mặt, đại gia hảo!”
.
Thỏ tử: “Mọi người không cần khách khí, có thể gọi nàng ta là ‘Lão nhân’!”
Tịnh: “… Phá Thỏ muốn bị đánh sao! Còn cả Mai nữa, cư nhiên bắt ta làm phụ trợ MC, thực không có lý lẽ mà!”
Bản thân: “Mễ bạn pháp1! Ai bảo ta là phu nhân của Thỏ tử a! Ta đương nhiên phải hướng về lão công của mình!”
Tịnh: “Được rồi, ngươi có thể cút!”
Bản thân che mặt mà chạy…
.
Thỏ tử: “Khụ khụ… Không nhiều lời vô ích nữa, xin hoan nghênh hai nam diễn viên chính của chúng ta – Trịnh Duẫn Hạo, Kim Tại Trung!”
Một đen một trắng, một đôi bích nhân song song nắm tay nhau đi lên, dưới đài tiếng vỗ tay vang như sấm.
.
Thỏ tử: “Duẫn Tại của chúng ta chính là được hoan nghênh như vậy đó! Được rồi, chương trình xin được bắt đầu! Chủ đề của ngày hôm nay chính là nhằm vào những tình tiết được viết trong tiểu thuyết, đã khiến hai người gắn bó mật thiết với nhau! Thỉnh hai diễn viên chính chuẩn bị sẵn sàng, không được sử dụng bạo lực với MC, không được giận dữ ly khai sân khấu!”
Tại: “Ta đã mất hết võ công, có muốn bạo lực cũng không được!”
Duẫn: “Ta sẽ cố gắng hết sức!”
Bản thân: “Biết ta ngày hôm nay vì sao lại làm quần chúng chứ không làm MC không? Chính là ta rất yêu quý sinh mệnh của bản thân a!”
Tịnh (tức giận!): “Mau lôi người kia ra ngoài, SM cho ta!”
Bản thân (che mặt mà chạy): “Oa~~~ Không nên…”
Thỏ tử: “Được rồi, bắt đầu phỏng vấn!”
.
“Câu thứ bốn mươi: Xin hỏi tại Minh trang, thân phận của hai người là gì?”
Duẫn: “Minh trang Trang chủ!”
Tại: “Minh trang Đệ nhất sát thủ! Bất quá hiện tại không còn được như vậy nữa rồi!”
Tại Trung ai oán liếc nhìn Duẫn Hạo, tuy chỉ vẻn vẹn một ánh nhìn trong khoảnh khắc, thế nhưng cũng đủ để Duẫn Hạo mồ hôi lạnh giàn giụa.
Thỏ tử: “Phá Mai ra tay như vậy, tương lai sau khi lấy chồng sinh con, nhất đinh sống không được hạnh phúc!”
Tịnh: “Chúng ta đồng cảm!”
.
“Câu thứ bốn mươi mốt: Chỉ dành cho Duẫn Hạo, Tại Trung có thể giúp đỡ trả lời. Xin hỏi, vào đêm Hi Triệt ly khai Minh trang, ngài lập tức kéo Tại Trung của chúng ta ra XXOO, việc làm đó xuất phát từ tâm lý gì, vì sao sau đó còn cư nhiên giao nhiệm vụ cho Tại Tại?”
Nghe xong câu hỏi, Duẫn Hạo toát mồ hôi hột, nghĩ thầm “Câu hỏi của MC quả thực quá thâm độc!!!”
Thỏ tử: “Thời gian có hạn, thỉnh ngài mau trả lời!”
Tịnh: “Ta rốt cục minh bạch, vì sao Thỏ tử lại là ‘thỏ tử bất phạ tử’!? Nguyên lai là thực sự không sợ chết!”
.
Duẫn: “Chuyện này… Khụ khụ!”
Tại: “Đừng giả bộ, nói mau!!”
Duẫn: “… Chuyện đó…”
Tịnh: “Chờ một chút! Trước tiên ta phải nhắc nhở hai vị một chút, trên ghế của hai vị đã được trang bị thiết bị phát hiện nói dối! Nếu như nói lời quanh co dối trá, chiếc ghế lập tức bị nghiền vụn, thỉnh hai vị thận trọng từ lời nói đến hành động!”
.
Thỏ tử: “… Nhóm thực hiện chương trình quả thực có thiết bị tiên tiến đến thế sao?”
Bản thân (đột nhiên nhảy ra): “Hoàn toàn nằm trong tầm tay!”
Duẫn Tại hai người co rúm!
Duẫn: “Kỳ thực… Ta lúc đó không nghĩ nhiều như vậy, Tại Trung là người luyện võ cho nên ta đã cho rằng sẽ không có chuyện gì đáng ngại!”
Tại: “Xem ra huynh do chưa thử qua thôi, cho nên không biết thế nào là đau thắt lưng!”
Duẫn (biểu tình làm nũng): “… Tại Trung, tất cả đều là quá khứ a ~~~~ “
Thỏ tử & Tịnh (nôn mửa): “Mất hết thể diện của tiểu công trong thiên hạ!”
.
“Câu thứ bốn mươi ba: Lần đầu tiên hai vị H là bao giờ?”
Duẫn: “Ta phát hiện một chuyện!”
Tại: “Cái gì?”
Duẫn: “Câu hỏi của các MC có vấn đề liên quan đến XXX!”
Thỏ tử: “Không sai! Chúng ta thích hỏi thì hỏi, ta là MC ta sợ ai?!”
.
Duẫn: “… Nhưng cuộc phỏng vấn chúng ta tham gia ngày trước đều chú trọng đến tiến trình, chậm rãi phát triển a!”
Tại: “Chính là, hai người các ngươi một chút linh động cũng không có!”
Tịnh (tức giận!): “Là chúng ta không linh động sao?! Là chúng ta sao?! Cho dù không linh động thật đấy, nhưng chỉ có thể là Phá Mai! Không phải chúng ta!”
.
Bản thân: “Sao lại lôi ta vào…”
Tịnh & Thỏ tử: “Ngươi là tổng MC!”
Thỏ tử: “Được rồi, đừng nhiều lời, mau trả lời câu hỏi!”
Duẫn: “Khi đó ta và Tại Trung vừa qua tuổi 17…”
Tại: “Đừng dễ làm khó bỏ trốn tránh sự thực nữa! Không phải ngay cái đêm Hi Triệt ca ly khai sao, huynh thú tính bộc phát!”
Duẫn: “…”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi tư: Hai vị H ở đâu?”
Tại: “Phòng ta!”
Duẫn: “Phòng của đệ ấy!”
Tịnh: “Đáp án rất nhất trí!”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi lăm: Ngay lúc đó, cảm giác hai vị như thế nào?”
Tại: “… Nếu như ngươi bị người ta SM, liệu ngươi sẽ có cảm giác gì?”
Duẫn: “… Ta có thể nói dối không?”
Thỏ tử & Tịnh: “Không thể!”
Duẫn: “Kỳ thực… Cảm giác vô cùng sảng khoái! Ta từ lâu đã muốn Tại Trung!”
Tại: “Trịnh Duẫn Hạo!!”
Tịnh: “Oa! Tại Trung muốn nổi bão kìa!”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi sáu: Thỉnh Duẫn Hạo một mình trả lời. Chẳng phải ngay từ đầu người ngài yêu là Hi Triệt sao? Vì nguyên nhân gì lại muốn Tại Trung?”
Duẫn: “… Chuyện đó… Vì thế mới nói, ở trong lòng, người ta chân chính yêu thương chính là Tại Trung a!”
Tại: “Đừng có lôi lý do yêu đương ra đây, tất cả là do thú tính của huynh!!”
Duẫn (lần thứ hai làm nũng): “Tại Trung ~~~ Đừng nói người ta như vậy a!”
Thỏ tử (run rẩy): “Quỷ súc biến thành Loli2 từ lúc nào?”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi bảy: Sau lần đầu H, hai vị đã nói gì với đối phương?”
Tại: “…”
Duẫn: “…”
Thỏ tử: “Sao cả hai không nói lời nào?!”
Tại: “Sau khi ngươi bị người ta SM xong, còn có thể nói gì với đối phương sao?”
.
Thỏ tử (biểu tình đương nhiên): “Tất nhiên là có! Ta nhất định mắng tên đó một chầu! Mắng tổ tông mười tám đời nhà hắn! Nguyền hắn không không được chết tử tế, còn SM lại hắn!”
Tịnh: “Tưởng tượng vĩnh viễn chỉ là tưởng tượng, tưởng tượng không có bất cứ tác dụng gì!”
Tại: “… Ta đâu phải bát phụ3!”
Tịnh nhất thời cười to không ngừng, không còn thiết đến hình tượng.
Thỏ tử: “Lão nhân, một vừa hai phải thôi! Bằng không ngươi sẽ là người thứ nhất chết vì cười đó!”
.
Duẫn: “Tại Trung liên tục khóc, ta vì quá đau lòng nên đã ly khai…”
Tại: “Huynh vì buồn bực nên mới đi, không phải vì yêu thương ta?”
Duẫn: “Lúc đó ta không biết! Kỳ thực đó chính là yêu!”
Thỏ tử: “Công vĩnh viễn có khả năng nói đen thành trắng!”
Tịnh: “Không sai!”
Thỏ tử: “Ngươi không cười tiếp sao?”
Tịnh: “Ta đây giữ lại, về nhà cười tiếp!”
Thỏ: “… = . =!!! “
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi tám: Mỗi tháng H bao nhiêu lần?”
Tại: “… Ngươi là hỏi ngày trước hay hiện tại?”
Thỏ: “Cả hai!”
Tại: “Trước đây thì tùy vào tâm tình của huynh ấy! Còn hiện tại, tất cả phụ thuộc vào tâm tình của ta!”
Duẫn: “…”
Tịnh: “Sự khác biệt này quả là vô cùng lớn!”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi chín: Mong muốn mỗi tháng H bao nhiêu lần?”
Tại: “Vừa phải là tốt nhất!”
Duẫn: “Càng nhiều càng tốt! !”
Tịnh: “Miệt mài thương thân!”
.
Duẫn: “Tại Trung của chúng ta là thuốc bổ tốt nhất thế gian!”
Tại: “Cút!”
Thỏ tử: “Quả nhiên thiên hạ tiểu công háo sắc giống nhau!”
Bản thân: “Thỏ tử, ngươi đừng quên, ngươi cũng là một tiểu công a!”
Thỏ: “Về nhà mới tính!!”
.
“Câu hỏi thứ năm mươi: Hai vị thích H như thế nào? Bình thường? Hay SM?”
Tại (đổ mồ hôi!): “Chương trình này căn bản không nhằm vào tình tiết trong tiểu thuyết, mà là nhằm vào vấn đề H!”
Duẫn Hạo gật gật đầu, hết sức đồng tình.
.
Thỏ tử: “Chỉ là tiểu tiết, tiểu tiết thôi mà! Chúng ta trước tiên tìm hiểu vấn đề H cho rõ ràng, sau đó mới thảo luận đến những vấn đề khác!”
Tịnh (khinh bỉ): “Căn bản là ngươi ham vấn đề này!”
Thỏ tử: “Lẽ nào ngươi không ham?”
Bản thân: “Ta ham, ta ham!!!”
Mọi người toàn bộ hóa thạch…
Tịnh: “Mau lôi người kia ra ngoài!”
Thỏ tử: “Đồng ý!”
.
Tại: “Các ngươi căn bản là một đám nữ nhân bất lương…”
Duẫn: “Không sai! Bất quá… Tại a, kỳ thực chúng ta cũng nên thử SM xem thế nào?”
Tại: “Tốt, ta đến SM huynh!!”
Duẫn: “… Quên đi!”
Thỏ tử: “Sự thực đã chứng minh Duẫn Hạo chính là quỷ súc!”
Tịnh: “Chỉ là chuyện tiểu tiết thôi! Nghỉ ngơi một chút, lập tức quay lại!”
“Còn ta là phụ trợ MC – Tịnh! Lần đầu gặp mặt, đại gia hảo!”
.
Thỏ tử: “Mọi người không cần khách khí, có thể gọi nàng ta là ‘Lão nhân’!”
Tịnh: “… Phá Thỏ muốn bị đánh sao! Còn cả Mai nữa, cư nhiên bắt ta làm phụ trợ MC, thực không có lý lẽ mà!”
Bản thân: “Mễ bạn pháp1! Ai bảo ta là phu nhân của Thỏ tử a! Ta đương nhiên phải hướng về lão công của mình!”
Tịnh: “Được rồi, ngươi có thể cút!”
Bản thân che mặt mà chạy…
.
Thỏ tử: “Khụ khụ… Không nhiều lời vô ích nữa, xin hoan nghênh hai nam diễn viên chính của chúng ta – Trịnh Duẫn Hạo, Kim Tại Trung!”
Một đen một trắng, một đôi bích nhân song song nắm tay nhau đi lên, dưới đài tiếng vỗ tay vang như sấm.
.
Thỏ tử: “Duẫn Tại của chúng ta chính là được hoan nghênh như vậy đó! Được rồi, chương trình xin được bắt đầu! Chủ đề của ngày hôm nay chính là nhằm vào những tình tiết được viết trong tiểu thuyết, đã khiến hai người gắn bó mật thiết với nhau! Thỉnh hai diễn viên chính chuẩn bị sẵn sàng, không được sử dụng bạo lực với MC, không được giận dữ ly khai sân khấu!”
Tại: “Ta đã mất hết võ công, có muốn bạo lực cũng không được!”
Duẫn: “Ta sẽ cố gắng hết sức!”
Bản thân: “Biết ta ngày hôm nay vì sao lại làm quần chúng chứ không làm MC không? Chính là ta rất yêu quý sinh mệnh của bản thân a!”
Tịnh (tức giận!): “Mau lôi người kia ra ngoài, SM cho ta!”
Bản thân (che mặt mà chạy): “Oa~~~ Không nên…”
Thỏ tử: “Được rồi, bắt đầu phỏng vấn!”
.
“Câu thứ bốn mươi: Xin hỏi tại Minh trang, thân phận của hai người là gì?”
Duẫn: “Minh trang Trang chủ!”
Tại: “Minh trang Đệ nhất sát thủ! Bất quá hiện tại không còn được như vậy nữa rồi!”
Tại Trung ai oán liếc nhìn Duẫn Hạo, tuy chỉ vẻn vẹn một ánh nhìn trong khoảnh khắc, thế nhưng cũng đủ để Duẫn Hạo mồ hôi lạnh giàn giụa.
Thỏ tử: “Phá Mai ra tay như vậy, tương lai sau khi lấy chồng sinh con, nhất đinh sống không được hạnh phúc!”
Tịnh: “Chúng ta đồng cảm!”
.
“Câu thứ bốn mươi mốt: Chỉ dành cho Duẫn Hạo, Tại Trung có thể giúp đỡ trả lời. Xin hỏi, vào đêm Hi Triệt ly khai Minh trang, ngài lập tức kéo Tại Trung của chúng ta ra XXOO, việc làm đó xuất phát từ tâm lý gì, vì sao sau đó còn cư nhiên giao nhiệm vụ cho Tại Tại?”
Nghe xong câu hỏi, Duẫn Hạo toát mồ hôi hột, nghĩ thầm “Câu hỏi của MC quả thực quá thâm độc!!!”
Thỏ tử: “Thời gian có hạn, thỉnh ngài mau trả lời!”
Tịnh: “Ta rốt cục minh bạch, vì sao Thỏ tử lại là ‘thỏ tử bất phạ tử’!? Nguyên lai là thực sự không sợ chết!”
.
Duẫn: “Chuyện này… Khụ khụ!”
Tại: “Đừng giả bộ, nói mau!!”
Duẫn: “… Chuyện đó…”
Tịnh: “Chờ một chút! Trước tiên ta phải nhắc nhở hai vị một chút, trên ghế của hai vị đã được trang bị thiết bị phát hiện nói dối! Nếu như nói lời quanh co dối trá, chiếc ghế lập tức bị nghiền vụn, thỉnh hai vị thận trọng từ lời nói đến hành động!”
.
Thỏ tử: “… Nhóm thực hiện chương trình quả thực có thiết bị tiên tiến đến thế sao?”
Bản thân (đột nhiên nhảy ra): “Hoàn toàn nằm trong tầm tay!”
Duẫn Tại hai người co rúm!
Duẫn: “Kỳ thực… Ta lúc đó không nghĩ nhiều như vậy, Tại Trung là người luyện võ cho nên ta đã cho rằng sẽ không có chuyện gì đáng ngại!”
Tại: “Xem ra huynh do chưa thử qua thôi, cho nên không biết thế nào là đau thắt lưng!”
Duẫn (biểu tình làm nũng): “… Tại Trung, tất cả đều là quá khứ a ~~~~ “
Thỏ tử & Tịnh (nôn mửa): “Mất hết thể diện của tiểu công trong thiên hạ!”
.
“Câu thứ bốn mươi ba: Lần đầu tiên hai vị H là bao giờ?”
Duẫn: “Ta phát hiện một chuyện!”
Tại: “Cái gì?”
Duẫn: “Câu hỏi của các MC có vấn đề liên quan đến XXX!”
Thỏ tử: “Không sai! Chúng ta thích hỏi thì hỏi, ta là MC ta sợ ai?!”
.
Duẫn: “… Nhưng cuộc phỏng vấn chúng ta tham gia ngày trước đều chú trọng đến tiến trình, chậm rãi phát triển a!”
Tại: “Chính là, hai người các ngươi một chút linh động cũng không có!”
Tịnh (tức giận!): “Là chúng ta không linh động sao?! Là chúng ta sao?! Cho dù không linh động thật đấy, nhưng chỉ có thể là Phá Mai! Không phải chúng ta!”
.
Bản thân: “Sao lại lôi ta vào…”
Tịnh & Thỏ tử: “Ngươi là tổng MC!”
Thỏ tử: “Được rồi, đừng nhiều lời, mau trả lời câu hỏi!”
Duẫn: “Khi đó ta và Tại Trung vừa qua tuổi 17…”
Tại: “Đừng dễ làm khó bỏ trốn tránh sự thực nữa! Không phải ngay cái đêm Hi Triệt ca ly khai sao, huynh thú tính bộc phát!”
Duẫn: “…”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi tư: Hai vị H ở đâu?”
Tại: “Phòng ta!”
Duẫn: “Phòng của đệ ấy!”
Tịnh: “Đáp án rất nhất trí!”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi lăm: Ngay lúc đó, cảm giác hai vị như thế nào?”
Tại: “… Nếu như ngươi bị người ta SM, liệu ngươi sẽ có cảm giác gì?”
Duẫn: “… Ta có thể nói dối không?”
Thỏ tử & Tịnh: “Không thể!”
Duẫn: “Kỳ thực… Cảm giác vô cùng sảng khoái! Ta từ lâu đã muốn Tại Trung!”
Tại: “Trịnh Duẫn Hạo!!”
Tịnh: “Oa! Tại Trung muốn nổi bão kìa!”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi sáu: Thỉnh Duẫn Hạo một mình trả lời. Chẳng phải ngay từ đầu người ngài yêu là Hi Triệt sao? Vì nguyên nhân gì lại muốn Tại Trung?”
Duẫn: “… Chuyện đó… Vì thế mới nói, ở trong lòng, người ta chân chính yêu thương chính là Tại Trung a!”
Tại: “Đừng có lôi lý do yêu đương ra đây, tất cả là do thú tính của huynh!!”
Duẫn (lần thứ hai làm nũng): “Tại Trung ~~~ Đừng nói người ta như vậy a!”
Thỏ tử (run rẩy): “Quỷ súc biến thành Loli2 từ lúc nào?”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi bảy: Sau lần đầu H, hai vị đã nói gì với đối phương?”
Tại: “…”
Duẫn: “…”
Thỏ tử: “Sao cả hai không nói lời nào?!”
Tại: “Sau khi ngươi bị người ta SM xong, còn có thể nói gì với đối phương sao?”
.
Thỏ tử (biểu tình đương nhiên): “Tất nhiên là có! Ta nhất định mắng tên đó một chầu! Mắng tổ tông mười tám đời nhà hắn! Nguyền hắn không không được chết tử tế, còn SM lại hắn!”
Tịnh: “Tưởng tượng vĩnh viễn chỉ là tưởng tượng, tưởng tượng không có bất cứ tác dụng gì!”
Tại: “… Ta đâu phải bát phụ3!”
Tịnh nhất thời cười to không ngừng, không còn thiết đến hình tượng.
Thỏ tử: “Lão nhân, một vừa hai phải thôi! Bằng không ngươi sẽ là người thứ nhất chết vì cười đó!”
.
Duẫn: “Tại Trung liên tục khóc, ta vì quá đau lòng nên đã ly khai…”
Tại: “Huynh vì buồn bực nên mới đi, không phải vì yêu thương ta?”
Duẫn: “Lúc đó ta không biết! Kỳ thực đó chính là yêu!”
Thỏ tử: “Công vĩnh viễn có khả năng nói đen thành trắng!”
Tịnh: “Không sai!”
Thỏ tử: “Ngươi không cười tiếp sao?”
Tịnh: “Ta đây giữ lại, về nhà cười tiếp!”
Thỏ: “… = . =!!! “
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi tám: Mỗi tháng H bao nhiêu lần?”
Tại: “… Ngươi là hỏi ngày trước hay hiện tại?”
Thỏ: “Cả hai!”
Tại: “Trước đây thì tùy vào tâm tình của huynh ấy! Còn hiện tại, tất cả phụ thuộc vào tâm tình của ta!”
Duẫn: “…”
Tịnh: “Sự khác biệt này quả là vô cùng lớn!”
.
“Câu hỏi thứ bốn mươi chín: Mong muốn mỗi tháng H bao nhiêu lần?”
Tại: “Vừa phải là tốt nhất!”
Duẫn: “Càng nhiều càng tốt! !”
Tịnh: “Miệt mài thương thân!”
.
Duẫn: “Tại Trung của chúng ta là thuốc bổ tốt nhất thế gian!”
Tại: “Cút!”
Thỏ tử: “Quả nhiên thiên hạ tiểu công háo sắc giống nhau!”
Bản thân: “Thỏ tử, ngươi đừng quên, ngươi cũng là một tiểu công a!”
Thỏ: “Về nhà mới tính!!”
.
“Câu hỏi thứ năm mươi: Hai vị thích H như thế nào? Bình thường? Hay SM?”
Tại (đổ mồ hôi!): “Chương trình này căn bản không nhằm vào tình tiết trong tiểu thuyết, mà là nhằm vào vấn đề H!”
Duẫn Hạo gật gật đầu, hết sức đồng tình.
.
Thỏ tử: “Chỉ là tiểu tiết, tiểu tiết thôi mà! Chúng ta trước tiên tìm hiểu vấn đề H cho rõ ràng, sau đó mới thảo luận đến những vấn đề khác!”
Tịnh (khinh bỉ): “Căn bản là ngươi ham vấn đề này!”
Thỏ tử: “Lẽ nào ngươi không ham?”
Bản thân: “Ta ham, ta ham!!!”
Mọi người toàn bộ hóa thạch…
Tịnh: “Mau lôi người kia ra ngoài!”
Thỏ tử: “Đồng ý!”
.
Tại: “Các ngươi căn bản là một đám nữ nhân bất lương…”
Duẫn: “Không sai! Bất quá… Tại a, kỳ thực chúng ta cũng nên thử SM xem thế nào?”
Tại: “Tốt, ta đến SM huynh!!”
Duẫn: “… Quên đi!”
Thỏ tử: “Sự thực đã chứng minh Duẫn Hạo chính là quỷ súc!”
Tịnh: “Chỉ là chuyện tiểu tiết thôi! Nghỉ ngơi một chút, lập tức quay lại!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất